Hôn Nhân Đỉnh Cấp

Chương 402: Chương 402: Khiến người ta nghĩ lung tung




“Cậu và Lý Thế Nhiên cãi nhau sao?” Lăng Diệu lo lắng hỏi.

Thật ra, khoảng thời gian này cô ta cũng cảm thấy Hứa Như và Lý Thế Nhiên gần như không liên hệ với nhau, càng đừng nói tới có thể thấy Lý Thế Nhiên xuất hiện ở trường.

“Chắc là… không phải.” Hứa Như nhíu mày.

Hai người họ, gần như chưa từng cãi nhau.

Tính cô không hay nổi nóng, Lý Thế Nhiên cũng rất dịu dàng với cô, khi hai người ở bên nhau, trước giờ chưa từng xung đột gì cả.

“Thật sự không cãi nhau? Vậy sao khoảng thời gian này không thấy anh ta tới?”

“Chắc là bận quá.”

“Chắc? Cậu là bạn gái anh ta đó, cậu còn không biết hành tung của anh ta sao?” Lăng Diệu càng thêm ngạc nhiên.

Sắc mặt Hứa Như tái đi, hành tung của Lý Thế Nhiên, cho dù là khoảng thời gian sau khi kết hôn, cô cũng không quá rõ ràng.

“Rốt cuộc hai người sao thế?”

“Tớ cũng không biết.” Hứa Như chống cằm, cô và Lý Thế Nhiên… dường như bỗng nhiên không còn liên hệ nữa.

Có lẽ, anh căn bản chưa từng nghiêm túc với quan hệ của bọn họ.

Đại khái, vẫn luôn là cô yêu đơn phương thôi.

“Có phải anh ta lăng nhăng không?”

“Hử?” Hứa Như nhíu mày.

“Gần đây anh ta có thời gian dùng bữa với Chu Nhiễm, không có thời gian tới tìm cậu… còn không phải là lăng nhăng sao?” Lăng Diệu chia sẻ bài báo cho Hứa Như.

Trên màn hình, chính là cảnh Chu Nhiễm lên xe của Lý Thế Nhiên, hai người còn cùng nhau dùng bữa.

Góc chụp… thật khiến người ta nghĩ lung tung.

Sắc mặt Hứa Như liền trắng bệch, nhìn chằm chằm vào tay của Chu Nhiễm, dường như cô ta đang khoác tay Lý Thế Nhiên.

Hồi lâu, cô mới cười lạnh lùng: “Thì ra là thế.”

“Cậu không biết à?” Lăng Diệu càng thêm ngạc nhiên.

“Tớ không biết.”

“Sao Lý Thế Nhiên lại như này, không phải anh ta và cậu đang yêu nhau sao? Khốn nạn!” Lăng Diệu tức giận mắng.

Đặc biệt là vào lúc này, Hứa Như có khả năng bị đình chỉ học, đây là lúc cô khó khăn nhất, vậy mà anh lại lăng nhăng!

“Tớ phải tìm Lý Thế Nhiên hỏi cho rõ ràng.” Lăng Diệu nói.

“Đừng… Đừng làm phiền anh ấy.” Hứa Như lắc đầu.

Bây giờ cô chỉ muốn yên lặng một lát, gần gây… thật sự quá mệt rồi.

Lăng Diệu đau lòng nhìn cô, nghĩ một lát, hay là hỏi Tú xem tình hình thế nào.

Thật ra, cô ta cảm thấy, Lý Thế Nhiên không phải người như thế.

Gọi cho Lý Tú Tú, giờ cô ta đang ở nhà tổ, anh trai thì ở Lý gia Uyển nhiều hơn, cô ta cũng lâu rồi không gặp anh.

“Bài báo gì? Anh tớ ở cùng ai cơ?”

“Chu Nhiễm, tớ đã điều tra qua rồi, trước kia tên là Diệp Phỉ Phỉ, hình như cách đây không lâu thì quen anh cậu.”

“Tớ không biết, không phải gần đây anh tớ và Hứa Như yêu nhau sao? Sao lại thân mật như này với cái cô Chu Nhiễm kia…”

“Tớ đang muốn hỏi cậu đây, anh ta như này là lăng nhăng! Lăng nhăng!”

Lý Tú Tú nhất thời không nói gì, anh cô ta mới không hề lăng nhăng.

Nhưng người phụ nữ trên tấm ảnh này lại thân mật với anh như thế.

Lý Thế Nhiên ưa sạch sẽ, đám phụ nữ linh tinh kia căn bản không có cơ hội lại gần anh.

Nhưng bây giờ, người phụ nữ này lại trắng trợn như thế…

“Tớ đi hỏi anh tớ!”

Ngắt máy, Lý Tú Tú nào còn ngủ được, lập tức tìm số điện thoại của anh mình.

Lý Thế Nhiên còn đang ở Lý Thị, anh đã không nghỉ ngơi mấy ngày rồi.

Cao Bân ở bên cạnh, không nhịn được mà khuyên anh, nhưng căn bản boss không nghe anh ta khuyên.

Điện thoại reo lên, Lý Thế Nhiên nhíu mày, thấy là Lý Tú Tú gọi, liền nhấn nút nghe.

“Anh, Chu Nhiễm là ai?” Vừa thông máy, giọng nói giận dữ của Lý Tú Tú liền truyền tới.

“Chị dâu tương lai của em.” Lý Thế Nhiên thờ ơ nói.

“Cái gì, sao chuyện lớn như này mà bây giờ em mới biết? Không phải anh và Hứa Như yêu nhau sao…”

Khó khăn lắm cô ta mới có chút hảo cảm với Hứa Như, không còn bài xích cô nữa, sao giờ anh lại làm thế này?

Nhắc tới Hứa Như, vẻ mặt căng cứng của Lý Thế Nhiên dường như hơi dịu đi một chút.

Hồi lâu, anh mới trầm giọng nói: “Tháng sau anh và Chu Nhiễm sẽ kết hôn.”

Giờ thì Lý Tú Tú nghẹn lời rồi.

Cô ta căn bản không thể tiêu hóa nổi tin tức này: “Anh biết bản thân đang nói gì không? Ông nội không biết chuyện này chứ?”

“Ông không biết.”

“Vì sao anh lại cưới người phụ nữ kia?”

“Chuyện của anh, em đừng lo nữa.” Lý Thế Nhiên không nói nhiều.

“Em có thể không lo sao? Anh là người anh trai mà em kính trọng nhất, anh, có phải anh có điều khó nói không?” Lý Tú Tú suy đoán.

Cô ta không ngốc, có thể thấy được anh trai mình rất thích Hứa Như, vậy sao bỗng nhiên anh lại cưới một người phụ nữ khác chứ?

Thế nên, rốt cuộc anh làm sao thế?

“Tú, anh còn phải làm việc, ngắt máy trước đây.”

Lý Tú Tú: “…”



Rất nhanh, chuyện của Lý Thế Nhiên và Chu Nhiễm truyền tới tai Lý Thành, vốn dĩ ông ta đã định quay về nước C, nhưng chuyện này khiến ông ta trực tiếp hủy vé máy bay.

Nhưng hôm nay Lý Thế Nhiên phải làm phẫu thuật, Lý Thành không tìm thấy người ở ý Thị, chỉ có thể quay về nhà tổ chờ.

Lúc này, ở bệnh viện.

Lý Thế Nhiên đang kiểm tra cho bệnh nhân trước khi làm phẫu thuật.

Hôm nay Diệp Kình cũng làm phẫu thuật, ngoài phòng phẫu thuật, hai người gặp nhau.

“Chẹp chẹp, viện trưởng đúng là không tiếc cái gì để giữ anh lại, vậy mà còn cho phép anh làm phẫu thuật.”

“Ca phẫu thuật này, chỉ có tôi mới có thể hoàn thành.” Lý Thế Nhiên luôn tự tin.

“Vậy sao? Mong là đừng có xảy ra sơ xót gì nữa.” Diệp Kình cười lạnh lùng.

Khi Hứa Như được Bạch Sơn thông báo đến bệnh viện, cô vừa mới tỉnh lại.

Gần như tối nào cũng mất ngủ, cô gần như tới sáng mới ngủ được.

Vội vàng tới bệnh viện, lúc này cô mới biết vậy mà Lý Thế Nhiên phải làm phẫu thuật, Bạch Sơn bảo cô tới quan sát học tập.

Mà bệnh nhân của ca phẫu thuật này, chính là người bệnh nhân vì bị nhiễm trùng nên mãi vẫn chưa tỉnh lại kia.

Bây giờ đã tiêm thuốc kháng sinh để khống chế triệu chứng nhiễm trùng cho bệnh nhân, thời gian phẫu thuật nhất định phải khống chế trong vòng 1 tiếng, bằng không, phạm vi nhiễm trùng sẽ tiếp tục mở rộng, sẽ đối mặt với nguy hiểm lớn hơn.

Độ khó của ca phẫu thuật này, rất cao.

Đến Bạch Sơn cũng không chắc chắn.

Trái tim của Hứa Như dần dần thắt lại, vì sao Lý Thế Nhiên lại nhận ca phẫu thuật này?

Vì sao…

Nếu như xảy ra chút xíu ngoài ý muốn nào, đều sẽ ảnh hưởng rất lớn tới danh tiếng của Lý Thế Nhiên.

Có vài giáo sư tới quan sát đều khuyên Lý Thế Nhiên, nhưng anh đã sớm quyết định rồi.

Hứa Như đứng cách anh vài mét, tầm mắt luôn ở trên người Lý Thế Nhiên, cô rất bất an, mặc dù biết Lý Thế Nhiên có năng lực này, nhưng thứ như chuyện ngoài ý muốn, bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra.

Cuối cùng cũng không nhịn được, Hứa Như đi tới: “Giáo sư Lý, hay là…”

Đừng làm nữa.

Câu này, cô nghẹn ở cổ họng, mãi không nói thành lời.

Nhìn thẳng vào mắt Lý Thế Nhiên, anh nhỏ giọng nói: “Không tin tôi? Hử?”

“Đương nhiên là không phải.” Hứa Như lắc đầu.

“Vậy thì ủng hộ tôi.”

Nói rồi, anh không chút do dự xoay người đi vào phòng phẫu thuật.

Lúc này, nước mắt của Hứa Như tuôn ra, cô lo lắng cho anh, rất lo, rất lo.

Rốt cuộc, vì sao anh nhất định phải thực hiện ca phẫu thuật này…

Bên người, dần truyền tới tiếng bàn luận của mấy cô y tá.

“Không ngờ giáo sư Lý lại tới bệnh viện chúng ta.”

“Thật sao? Nhưng trước kia viện trưởng đã mời anh ấy rất nhiều lần, anh ấy luôn từ chối…”

“Tôi cũng không biết, thế nhưng, tôi nghe nói, không phải bệnh nhân này bị nhiễm trùng sao? Chắc chắn bệnh viện phải tìm người chịu trách nhiệm, nhưng nếu bệnh nhân có thể tỉnh lại, nói không chừng chuyện này có thể lắng xuống…”

“Giáo sư Lý tốt quá đi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.