Hôn Nhân Gượng Ép: Xin Hãy Buông Tha Cho Em

Chương 62: Chương 62: Đề nghị




Việc học của Dương Tuyết Hoa diễn ra khá thuận lợi trong suốt nửa năm sau đó, ngay cả mối quan hệ với Hoắc Đông Quân cũng cải thiện rất nhiều. Trung bình cứ hai tuần Hoắc Đông Quân sẽ đến Mỹ để gặp Dương Tuyết Hoa rồi ăn tối cùng cô, sau đó hắn mới về nước. Còn trong khoảng thời gian bận rộn như thế này thì hơn một tháng Hoắc Đông Quân mới đến thăm Dương Tuyết Hoa…

Dương Tuyết Hoa cũng nghe nói dự án kia của Hoắc Đông Quân cũng thành công mĩ mãn, sự nghiệp của hắn cũng đang phát triển rất tốt. Mặc dù vẫn còn một số tin tức xoay quanh mối quan hệ bí mật giữa hắn và Dương Tuyết Hoa, nhưng chuyện này cũng không đáng kể…

Mùa đông ở Alanta hiếm khi có tuyết rơi, nhưng cũng khá lạnh, người bản địa sống ở khu vực này thường mặc áo khoác khá dày trước khi ra ngoài nhà. Đặc biệt trong dịp lễ giáng sinh, các thành viên trong gia đình sẽ quay quần bên nhau để ăn tối và tặng quà cho đối phương.

Giáng sinh là dịp lễ lớn của các nước phương Tây, về sau văn hoá này được phát triển và lan truyền rộng rãi ở châu Á và trên toàn thế giới. Giáng sinh là dịp đặc biệt để chào đón Chúa Giesu ra đời, ngài sẽ ban bình an và hạnh phúc cho mọi người trên thế giới.

Thông thườn vào ngày lễ giáng sinh, gia đình Dương Tuyết Hoa sẽ cùng nhau nấu ăn và thưởng thức những món ăn thật ngon, mặc dù không được cha mẹ tặng quà nhưng nhiêu đó cũng đủ cho Dương Tuyết Hoa cảm thấy hạnh phúc rồi. Nhưng tiếc thay giáng sinh năm nay cô lại không thể ở bên gia đình, cùng lúc chỉ có thể gọi cho mẹ rồi hỏi thăm vài câu…

Tuần đầu tiên của tháng mười hai, Hoắc Đông Quân đến thăm Dương Tuyết Hoa sau hơn sáu tháng bọn họ không gặp nhau. Hắn theo thói quen đặt bàn trước rồi đến nhà của Dương Tuyết Hoa để đợi cô về, sau đó bọn họ sẽ cùng nhau đi ăn tối.

Lúc Dương Tuyết Hoa về nhà thì thấy Hoắc Đông Quân đang ngủ trên ghế, trên gương mặt hắn hiện rõ sự mệt mỏi quá độ, ngay cả quầng thâm mắt cũng hiện lên rất rõ ràng. Dương Tuyết Hoa vào trong phòng ngủ của mình để kiếm một tấm chăn ấm đắp cho Hoắc Đông Quân, sau đó cô mới vào trong phòng để chuẩn bị.

Khoảng mười phút sau Hoắc Đông Quân tỉnh giấc, hắn cảm giác có thứ gì đó ấm áp bao phủ lấy cơ thể của mình nên mới ngủ ngon như vậy. Đúng lúc Dương Tuyết Hoa thay đồ xong liền đi ra…

“Trời lạnh lắm đấy, nếu anh buồn ngủ thì vào trong phòng mà ngủ…”

Hoắc Đông Quân vui vẻ ra mặt, hắn cầm lấy tấm chăn mà Dương Tuyết Hoa đưa cho mình liền đưa lên mũi hít ngửi…

“Chăn này em đắp cho tôi à? Thơm thật đấy…”

Dương Tuyết Hoa liếc Hoắc Đông Quân một cái liền đi thẳng ra ngoài, nếu cô biết hắn bày ra vẻ mặt biến thái như thế này thì cô đã cho hắn lạnh chết rồi. Đáng ra cô không nên động lòng trắc ẩn với một tên biến thái như Hoắc Đông Quân…

Hoắc Đông Quân sửa soạn xong liền đi ra ngoài, tâm trạng hiện tại của hắn rất tốt, nếu được hắn muốn sống ở nơi này mãi mãi, được ở bên cạnh Dương Tuyết Hoa là khoảng thời gian mà hắn thích nhất…

Buổi tối diễn ra khá suôn sẻ, trong lúc Hoắc Đông Quân lái xe thì Dương Tuyết Hoa nhận được điện thoại của Tố Lam, cũng lâu rồi bạn cô không gọi điện, nhưng khi gọi điện bất chợt thì e rằng có chuyện chẳng lành sắp xảy ra…

“Tớ nghe này…”

[Cậu biết chuyện gì chưa Hoa Hoa?]

“Có chuyện gì thế? Cậu cứ từ từ nói…”

[Hoắc Đông Quân sắp kết hôn rồi! Tên đó sẽ kết hôn với Lưu tiểu thư đấy! Báo chí trong nước cũng đưa tin bọn họ sẽ kết hôn với tối ngày 24, cũng là đêm vọng giáng sinh…]

“Vậy à…”

[Cậu còn vậy à? Tớ biết ngay tên đó không có gì tốt đẹp cả, hắn ta chỉ muốn chơi đùa với cậu mà thôi!]

Dương Tuyết Hoa chậm rãi nhìn về phía Hoắc Đông Quân, nếu báo chí trong nước đưa tin thì đáng lý ra bây giờ Hoắc Đông Quân phải lo lắng che giấu cô rồi, đành này hắn lại hoàn toàn bình tĩnh, thậm chí như không xem chuyện kết hôn ra gì…

“Tớ biết rồi, tớ sẽ nói lại với anh ấy…”

Dương Tuyết Hoa cảm thấy có chút hụt hẫng khi nghe tin đó, cảm giác như thứ quen thuộc đang hiện diện trong cuộc sống của cô sắp biến mất vậy. Có lẽ cô cũng giống như Hoắc Đông Quân, thứ gì mất đi rồi mới biết trân trọng…

Dương Tuyết Hoa nhìn về phía Hoắc Đông Quân, cô đánh liều hỏi một câu…

“Đêm giáng sinh năm nay, anh có thể ăn tối cùng tôi không?”

Hoắc Đông Quân có chút sững người trước câu hỏi bất ngờ này, hắn không ngờ Dương Tuyết Hoa lại chủ động đề nghị muốn ăn tối cùng hắn, nhưng nụ cười chưa kéo dài được bao lâu thì Hoắc Đông Quân lại có chút đắn đo…

“Tôi không hứa, nhưng tôi sẽ cố gắng…”

Mặc dù đêm vọng giáng sinh Hoắc Đông Quân phải tổ chức lễ đính hôn với Lưu Tuệ Lâm nhưng hắn hi vọng bản thân vẫn có thể đến kịp đêm giáng sinh để ăn tối cùng Dương Tuyết Hoa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.