“Tôi là người yêu của Nghiêm Duệ.”
Tô Trạm gằn giọng nói mấy chữ này, không chỉ khiến cho gã béo ngạc nhiên trợn mắt, mà ngay cả Nghiêm Duệ cũng sợ hãi theo.
“Mày… mày dám nói bậy bạ gì đó?!” Phản ứng đầu tiên của gã béo là nói Tô Trạm nói dối.
“Anh cảm thấy tôi nói bậy à?” Tô Trạm chầm chậm nhướng mày. Trong giọng điệu lười biếng nhưng mang theo mấy phần khí tức.
Gã béo tức đến đỏ mặt, “chẳng lẽ không phải?!”
Tô Trạm nhếch môi, mang theo ý cười. Dưới cái nhìn của gã béo, Tô Trạm một tay nâng cằm Nghiêm Duệ lên, một tay ôm siết lấy eo người kia, không hề do dự hôn lên môi Nghiêm Duệ.
Bốn phiến môi gắt gao dán vào nhau. Nghiêm Duệ trân trân nhìn đôi con ngươi màu đen của Tô Trạm, trong lúc lơ đãng khóe môi nhếch lên như tạo cơ hội cho đối phương thâm nhập. Nụ hôn của Tô Trạm rất dịu dàng, giống như sợ muốn trấn an người trong lòng. Tô Trạm cẩn thận liếm lên từng li từng tí trong miệng, sau đó cuốn lấy lưỡi Nghiêm Duệ, chậm trải mút vào.
Đây là nụ hôn đầu tiên của Nghiêm Duệ, nhưng Tô Trạm không hề biết.
Môi lưỡi giao nhau từng chút một khơi lên ngọn lửa dục vọng bên trong Tô Trạm. Bàn tay vốn đặt bên hông chẳng biết khi nào đã sờ đến cặp mông căng đầy. Cách một lớp vải quần mỏng manh, Tô Trạm liền có thể cảm nhận rõ ràng cặp mông mềm mại của Nghiêm Duệ. Hắn ta mặt tay lại một chút, người trong ngực bất giác thốt ra tiếng rên rỉ mê người.
Gã mập đứng một bên nhìn, nổi trận lôi đình quát:” Mày buông ra cho tao!”
Tô Trạm lưu luyến không muốn rời khỏi đôi môi kia. Hôn chưa đủ hắn ta còn liếm đi sợi chỉ bạc vương ở khóe môi Nghiêm Duệ, sau đó nhẹ nhàng ôm ngang đối phương. Nghiêm Duệ đột nhiên bị ôm lên thì giật mình theo phản xạ ôm lấy cổ Tô Trạm, đôi mắt đều đầy hoảng sợ.
“Mày muốn mang Nghiêm Duệ đi đâu! Buông ra cho tao!”
Nghiêm Duệ chỉ nghe Tô Trạm hừ lạnh 1 tiếng, sau đó đặt y lên ghế sofa ở 1 bên rồi thì thầm bên tai y:“ Chờ tôi.”
Tô Trạm quay người lại, nắn nắn khớp tay, không ngần ngại đi thẳng đến đánh gã mập một đấm. Gã mập ngã xuống đất chật vật kêu đau, bartender không hề xông lên mà chỉ đứng ở một chống cằm quan sát. Đêm nay có chuyện để xem rồi.
“Biến đi, bằng không đừng trách tao.”
Tô Trạm nói xong xoay người, ôm lấy Nghiêm Duệ, cũng không muốn ở lại quán bar.
Nghiêm Duệ được Tô Trạm mang về nhà, ôm thẳng lên giường. Vừa lúc Tô Trạm chuẩn bị cởi quần áo của y, Nghiêm Duệ lo sợ nắm chặt lấy cổ áo lùi về sau hai bước.
Tô Trạm cũng không tức giận, dịu giọng nói:“ Cậu sợ?”
Nghiêm Duệ lắc đầu, lại gật đầu.
Tô Trạm leo lên giường, Nghiêm Duệ ý thức được nên nhắm mắt lại. Kết quả người đàn ông này chỉ nhẹ nhàng hôn y rồi nói:“ Cậu bị chuốc thuốc rồi, không làm sẽ rất khó chịu.”
“Tôi là…” lời nói của Nghiêm Duệ đứt quãng, “beta….”
Lời nói của Nghiêm Duệ nằm ngoài dự đoán của Tô Trạm, “thì sao?”
“Anh không để ý à?”
Tô Trạm cười:“ Tại sao phải để ý?”
Vốn chỉ là cá nước gặp nhau, sau ngày mai cả hai sẽ đường ai nấy đi, sẽ không gặp lại.
Nghe câu trả lời của Tô Trạm, sắc mặt của Nghiêm Duệ đột nhiên thay đổi, thân thể căng cứng cũng dần buông lỏng cảnh giác. Tô Trạm nhẹ nhàng nắm lấy tay Nghiêm Duệ, dịu dàng hôn lên mi tâm y:“ Bé ngoan.”
Tô Trạm thành thạo cởi quần áo Nghiêm Duệ. Vốn nghĩ Nghiêm Duệ cũng đã làm với người khác rồi nhưng khi ngón tay lần đến hậu huyệt chặt khít của đối phương, ngay cả 1 ngón của rất khó vào trong. Hắn ta đột nhiên ý thức được rằng đêm nay mình gặp phải xử nam, không biết là nên cười hay nên khóc.
“Lần đầu hả?” Tô Trạm vuốt ve côn th*t của Nghiêm Duệ, nhục cảm còn thoải mái hơn nhiều so với tưởng tượng.
Mặt Nghiêm Duệ đỏ muốn sung huyết, gật đầu.
Tô Trạm trở mình, lấy dầu bôi trơn trên tủ đầu giường. Trước đây hắn ta tìm đối tượng đều là những người giàu kinh nghiệm, rất ít khi phải làm chuyện này. Hắn kiên nhẫn bôi đều lên phía sau của Nghiêm Duệ. Lúc ngón tay xâm nhập vào trong quét qua một điểm nọ, Nghiêm Duệ đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ. Tô Trạm nghe được hận không thể lập tức tiến vào. Bất quá đây có lẽ là lần đầu tiên của Nghiêm Duệ, cho nên hắn ta vẫn kiên nhẫn làm cho xong khuếch trương, cho đến khi tràng đạo bắt đầu tiết dịch mới rút ngón tay ra.
Tô Trạm lấy bao cao su đưa cho Nghiêm Duệ, cắn nhẹ lên vành tai y:“ Mang bao giúp tôi.”
Nghiêm Duệ từ trước đến giờ chưa từng làm chuyện này, càng không nghĩ tới mình sẽ nhìn thấy trực tiếp thứ của người khác như thế này. Lúc nhìn tính khí to lớn dữ tợn của Tô Trạm y liền bị dọa. Thứ thô to đó mà tiến vào người chắc chắn sẽ rất đau. Y có chút hơi sợ.
“Sao vậy?” Tô Trạm nhìn biểu cảm của Nghiêm Duệ liền hiểu hết:“ Của tôi to quá, cậu sợ à?”
Nghiêm Duệ không ngờ Tô Trạm lại có thể nói mấy lời hạ lưu dễ dàng như vậy, dường như điều này báo trước cho y biết đêm nay chắc chắn sẽ bị ăn sạch sẽ.
“Yên tâm, tôi đã giúp cậu khuếch trương rồi, sẽ không bị thương đâu.” Tô Trạm nhẹ nhàng tỉ mỉ vuốt ve đùi trong của Nghiêm Duệ:“ Chỉ khiến cho cậu sướng đến phát khóc thôi.”
côn th*t của Tô Trạm rất lớn, bao cao su cũng không thể đeo hết, Nghiêm Duệ không dễ gì mới mang xong cho hắn ta. Tính nhẫn nại của Tô Trạm cũng có giới hạn. Hắn rất muốn tiến vào, không kịp chờ nữa.
Nghiêm Duệ cảm thấy dường như hạ thể mình bị tách làm hai. Tuy không đau như tưởng tượng nhưng cảm giác tê dại dưới bụng khiến y không biết làm sao. Y hốt hoảng ôm cổ Tô Trạm ưỡn người, càng khiến cho thứ kia cắm vào sâu hơn.
“Ưm…” âm thanh Nghiêm Duệ thốt ra vừa như thỏa mãn vừa như khó chịu.
“Thả lỏng một chút, tôi còn chưa vào hết.” Tô Trạm không thể không thừa nhận thân thể Nghiêm Duệ quá co cứng, tràng bích bao chặt lấy hắn. Giống như muốn hút cho hắn bắn ra.
Nghiêm Duệ không dám tin mở hai mắt, giọng nói mang theo tiếng khóc:“ Sâu lắm rồi, không cần…a…”
“Ngoan. Còn chưa đến gốc, vào hết rồi sẽ rất sướng.”
Tô Trạm chế trụ eo nhỏ đang vặn vẹo của Nghiêm Duệ, hít sâu một hơi, hung khí bên dưới đột nhiên tiến hết vào. Nghiêm Duệ bị đỉnh đến mức không thở nổi. Y trợn to 2 mắt, nước mắt rơi xuống. Dáng vẻ vừa đáng thương kia ngược lại càng làm tăng thêm thú tính của Tô Trạm.
Bộ dáng vừa thanh thuần vừa dâm đãng của Nghiêm Duệ khiến người ta thực sự không chịu nổi. Tô Trạm mỗi lần đều hung hăng vào chỗ sâu nhất của tràng đạo, kĩ xảo trừu sáp rất nhanh làm cho phòng bị của Nghiêm Duệ đều thủng hết. Hai chân thon dài ôm lấy vòng eo cường tráng của Tô Trạm, cặp mông trắng như tuyết bị cắm vào cứ lắc lư.
“Sâu quá, vào sâu quá….” Nghiêm Duệ ngẩng chiếc cổ tuyết trắng lên, mông cũng nương theo trừu sáp kịch liệt của Tô Trạm:” Chậm một chút, xin anh….không chịu nổi.”
“Thoải mái không?” Tô Trạm nhìn thần sắc mê ly của Nghiêm Duệ, nhịn không được cúi xuống ngậm lấy bờ môi đỏ kia:” Cậu cắn tôi chặt quá. Của tôi lớn như vậy mà cũng nuốt hết, thật lợi hại.”
“Đừng… a… đừng động nữa…” Nghiêm Duệ cảm nhận được tính khí cứng rắn của người đàn ông kia không ngừng đâm vào tràng bích yếu ớt:“ Sâu quá, sẽ hỏng mất…”
Tô Trạm cảm thấy Nghiêm Duệ thật quá đáng yêu. Tiếng rên không chỉ dễ nghe mà lời nói cũng không hề giả vờ. Nghiêm Duệ không giống với những bạn giường trước đây của Tô Trạm. Họ ở trên giường sẽ tìm đủ mọi cách thu hút hắn ta. Còn phản ứng của Nghiêm Duệ tự nhiên đến đơn thuần, không hề có bất kì toan tính lấy lòng nào.
Tính khí yếu ớt không thể khống chế run rẩy bắn ra, tinh dịch đậm đặc bắn đầy trên bụng Tô Trạm. Tô Trạm cười nhẹ nói:“ Bị tôi làm thoải mái vậy sao?”
Vốn chỉ là trêu chọc, không ngờ Nghiêm Duệ thực sự gật đầu.
Tô Trạm cảm thấy tính khí của mình như sưng to hơn, trong đầu chỉ là ý nghĩ phải làm cho Nghiêm Duệ đến bật khóc. Đỡ thân thể Nghiêm Duệ đã mệt mỏi lên, để y quỳ trên giường lộ ra cặp mông trắng tươi. Chất lỏng trong suốt thuận theo áo mưa nhỏ xuống. Tô Trạm do dự một chút, dứt khoát lột bao ném qua một bên. Dù sao Nghiêm Duệ cũng là beta, không mang bao cũng sẽ không có vấn đề.
Không giống như lần đầu, lần này Nghiêm Duệ có thể cảm nhận được sự nóng bỏng của tính khí bên trong tràng đạo. Y sợ hãi kêu lên:“ Nóng quá, không….lấy ra đi!”
Tô Trạm nắm chặt cái mông trơn nhẵn, không để ý đâm vào càng sâu. Hung khí dữ tợn như dán vào trong không có khe hở nào. Nghiêm Duệ cảm thấy hậu huyệt bị cự vật kéo căng:” A… ư… trướng quá, lấy ra đi…”
Khoái cảm từ xương tủy vọt lên, Nghiêm Duệ nắm lấy gối đầu phía trước. Tô Trạm đột nhiên giữ chặt eo y, vội vàng đâm thật sau, dường như trong bụng y đều chứa vật nóng của hắn.
“Sẽ hỏng mất, đừng mà…”
Tô Trạm nhỏm người về trước, bắt lấy bàn tay của Nghiêm Duệ, động tác cuồng dã như thú hoang:“ Có thích thứ của tôi không?”
“A… ư… thích, chậm chút…” Lý trí của Nghiêm Duệ đã bị cuốn trôi, cái miệng nhỏ bình thường đều sẽ không nói ra những lời lẳng lơ thế này:“ Vừa cứng vừa lớn, đâm rất sâu, rất thích…”
Nghiêm Duệ da đầu tê dại bị cuốn vào dòng chảy dục vọng. Tô Trạm bắt lấy đùi y, quy đầu cứng lên bên trong tràng đạo, ra sức xoay tròn. Lúc Nghiêm Duệ bị lật lại thì bắn ra. Tô Trạm thoáng rút ra lại hung hãn cắm vào, mấy lần liên tục, tràng đạo bị ma sát đến vừa căng vừa xót.
côn th*t tráng kiện nổi lên gân xanh, lúc Tô Trạm rút ra khỏi hậu huyệt đã có dấu hiệu sắp bắn. Hắn ta tách chân Nghiêm Duệ ra muốn rút ra, nhưng không ngờ thân thể Nghiêm Duệ quá mẫn cảm đem cự vật nuốt càng sâu, khiến cho quy đầu vẫn nằm trong chỗ sâu nhất của tràng đạo.
Tô Trạm lại di chuyển tiếp. Dù là không có bao, bắn vào trong cũng không sao, hơn nữa Nghiêm Duệ là beta, sẽ không thể mang thai.
“Đừng sâu như vậy…” Nghiêm Duệ cảm thấy hậu huyệt sắp bị Tô Trạm làm cho hỏng. Y từ trước đến này đều không nghĩ rằng mình sẽ bị tính khí của một người đàn ông đâm sâu như vậy.
“Thật ướt!”
Tô Trạm hung hăng di chuyển. Tinh dịch theo đó trào ra khỏi hậu huyệt của Nghiêm Duệ. Khoái cảm bùng nổ khiến ý thức y dần mơ hồ. Y chỉ cảm thấy bụng dưới rất trướng, người kia đã bắn ra nhưng không hề có ý muốn dừng lại.