1/ Life was like a box of chocolates. You never know what you’ll get.
[Cuộc sống giống như một hộp đầy chocolates. Bạn sẽ không bao giờ biết bạn sẽ có được những mùi nào cả]
Lần đầu tiên em xem <Forrest Gump*> là năm em 18 tuổi. Lúc ấy em ngây thơ nghĩ rằng, sẽ có một ngày em sẽ gặp được một người yêu em mặc kệ em đúng hay là sai, giống như Forrest Gump.
*Forrest Gump – là một đứa trẻ bất hạnh khi sinh ra đã không có cha, hơn nữa Forrest còn bị thiểu năng. Forrest luôn bị bạn bè cùng trang lứa trêu trọc, bắt nạt. Người bạn duy nhất của Forrest là Jenny, chính Jenny đã phát hiện ra những khả năng đặc biệt của anh. Tốt nghiệp đại học Forrest nhập ngũ và tham chiến ở Việt Nam, Bubba trở thành bạn thân thứ 2 của anh. Forrest rời chiến trường với vết thương và khả năng chơi bóng bàn xuất sắc. Những biến cố nối tiếp nhau xuất hiện làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời Forrest. Có thể nói Forrest Gump là bản giao hưởng của cuộc đời. Người xem trải qua quá nhiều cảm xúc khi xem phim từ cảm thông, bất ngờ, xúc động đến hi vọng rồi lại thất vọng. Cuộc đời của Forrest là mảnh ghép của rất nhiều người Mỹ trong thập niên 60- 70 của thế kỷ trước. Khán giả thực sự bị xúc động mạnh trước tình mẫu tử của mẹ con Forrest niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống mà bà truyền cho con trai. Chúng ta cũng không khỏi động lòng trước tình yêu giản dị và chân thành mà Forrest dành cho Jenny với câu nói bất hủ: “Anh không phải là một người thông minh nhưng anh biết tình yêu là gì”. Bộ phim nằm trong top 100 phim hay nhất mọi thời đại.
Thế nhưng sau này em mới hiểu bản thân mình đã sai lầm nhiều đến thế nào.
Trên thế giới này sẽ không có ai yêu thương hay trân trọng em. Số phận đã định em vĩnh viễn không thể thoát ra.
Nếu như nói yêu Diệp Dung Sâm là một lần sai lầm, vậy thì yêu anh chính là kiếp nạn của em chạy không khỏi số trời.
2/ Em ngây ngốc sa vào một cuộc hôn nhân dối trá ngay từ đầu. Em không hề biết anh yêu Trình Hi Hòa.
“Tần Tiêu. Tại sao anh lừa em?”
Đây là sự luống cuống đầu tiên trên gương mặt xưa nay luôn thản nhiên của em. Người đàn ông mà em yêu sâu đậm đang nhìn em, tựa như em là một đứa nhóc mắc lỗi.
Em không thể tha thứ cho anh.
Một cuộc hôn nhân vì một lời nói dối bắt đầu, thì cũng nên dùng một lời nói dối để kết thúc.
“Tần Tiêu, tôi chưa từng yêu anh. Từ trước đến giờ tôi chỉ yêu một mình Diệp Dung Sâm. Cho nên chúng ta hoà nhau.”
3/ Em sớm đã nghĩ đến, người như anh làm sao biết quý trái tim con người. Nhưng em lại giao hết tín nhiệm của mình vào tay anh. Cuối cùng anh không chút do dự bóp nát nó.
Một tờ giấy ly hôn làm anh như sụp đổ hoàn toàn. Anh như một kẻ điên xé tờ giấy thành từng mảnh, sau đó tê tâm liệt phế hô to: “Ngụy Thất! Anh tuyệt đối sẽ không ly hôn với em.”
Khoảnh khắc này, em cảm thấy anh rất đáng thương.
Tần Tiêu nói: “Ngụy Thất, tình cảm của anh dành cho Trình Hi Hòa là quá khứ. Bây giờ anh chỉ yêu mình em.”
Em cười.
Anh yêu em là thật.
Anh lừa em cũng là thật.
Cuộc hôn nhân này từ lâu đã là cạm bẫy. Mà em thì chẳng thể thoát ra, chỉ có thể bị nó giết chết.
4/ Sâu trong tim em đã chết.
Vốn vì anh mà hồi sinh… Không ngờ anh chỉ là trò đùa của định mệnh.
Anh khóc: “Thất Thất, anh sai rồi.”
Anh không sai, là em sai. Em không nên ngây thơ nghĩ rằng cuộc đời chó má này vẫn còn nhớ đến em.
Do em không biết tự lượng sức mình.
Không được mẹ yêu thương, do em không đủ cố gắng.
Không được Diệp Dung Sâm để mắt đến, là do em quá kiêu căng.
Mất đi anh, là do em quá yêu anh.
5/ “Ngụy Thất! Đời này đã định không ai yêu mày.”
Lời nguyền của mẹ là trừng phạt lớn nhất đối với em; bởi vì em khiến bà ấy ngồi tù. Nhiều năm sau em mới hiểu; dù bề ngoài mình có che đậy như thế nào, cũng không xóa được quá khứ dơ bẩn vốn có.
Kết cục của em là con kiến hôi chỉ biết tham sống sợ chết.
Cuộc sống dạy cho em biết không có gì là tốt đẹp.
Chỉ hết lần này đến lần khác nói cho em một điều rằng.
Thế giới này tàn nhẫn với em biết bao nhiêu.