Trùng biến hình lượn qua một vòng lấy đi mấy chục gốc linh dược cùng vài viên huyền cấp yêu đan những thứ khác hắn tốt bụng để lại cho lũ chuột.
Lão chuột già dường như cảm nhận được tình hình có biến liền tiến vào trong kiểm tra, một lúc sao tiếng hống khủng khiếp từ trong hang động vọng ra sao đó là một con chuột khổng lồ lao thẳng vào vòng chiến, tên viện tử Đế viện liền ra tay ngăn cản.
Tử Đài ở bên cạnh nhìn thấy từ đầu đến cuối, ánh mắt chưa từng rời khỏi thứ kì dị trên tay Lý Tinh, nếu là mấy tháng trước nàng nhất định sẽ dùng mọi cách để có được thứ đó.
- Muốn đánh hạ đám hắc thử này cũng không dễ, chúng ta không nên tranh giành với bọn họ tốt nhất nên đi thôi.
Ba người vòng qua trận chiến tiếp tục lên đường, càng đi sâu vào đồng lau thì yêu thú càng mạnh, nghe nói bên trong Bách Luyện sơn chỉ toàn là huyền cấp yêu thú.
Ba ngày sao đám người Lý Tinh thuận lợi tiến vào Bách Luyện sơn, phải công nhận vận khí của hắn rất tốt trên đường đi không gặp phải một con huyền thú nào chỉ toàn gặp loại hoàng thú hơn nữa còn là loại yếu kém.
- Ở hiền sẽ gặp lành, cổ nhân nói không sai.
Sao khi tìm một nơi nghĩ chân, Lý Tinh lấy ra tấm bản đồ quan sát chuẩn bị cho bước kế tiếp, tấm bản đồ trong tay hắn là Đường Hi lấy được từ chỗ bọn viện tử Đế viện nên vô cùng chuẩn xác.
- Nơi này còn cách chỗ Bách Luyện thụ rất xa, chúng ta phải nhanh chóng lên đường nếu không sẽ bị mấy tên kia đoạt mất.
Lý Tinh hưng phấn nhìn hai nàng, Tử Đài thì không sao nhưng Đường Hi thì có chút không ổn dù sao bọn họ cũng đi liền mấy canh giờ, hắn quyết định ở lại nghĩ ngơi thêm một chút.
Đúng lúc này phía trước lại truyền tới tiếng la hét cùng với thanh âm binh khí không ngừng va chạm, bên trong bí cảnh không giống bên trong thành trì tình trạng đánh nhau thế này diễn ra như cơm bữa.
Lý Tinh vừa nghe thấy, tinh thần lập tức trở nên hưng phấn.
- Mau đi hôi à nhầm mau đi thôi.
Cách bọn họ vài dặm là một đám mười mấy thanh niên đang vây đánh 4 con huyền cấp yêu lang, Lý Tinh ở phía xa chạy tới ánh mắt có chút kinh ngạc không ngờ lại gặp được người quen.
Đám người phía trước là viện tử Hoàng gia học viện trong đó người dẫn đầu là viện tử Đế viện, Cao Đông Hà.
Lúc này Cao Đông Hà một mình độc chiến một con yêu lang, 3 con yêu lang còn lại do đám đệ tử hoàng gia học viện giải quyết.
Đường Hi ở bên cạnh vội lên tiếng.
- Lý Tinh chúng ta mau đi giúp Cao sư huynh.
- Đợi đã.
Lý Tinh chỉ vào một nơi bên cạnh, nơi đó có một đám thanh niên bịt mặt đang quan chiến, không ngờ lần này lại gặp được đồng đạo.
Mấy tên bên cạnh cũng nhìn thấy đám người Lý Tinh, bọn chúng chỉ liếc qua rồi tiếp tục quan sát trận chiến.
- Đại ca hình như mấy tên kia cũng muốn tranh với chúng ta.
- Bọn chúng chỉ có một hồn tướng không đáng lo, điều quan trọng là phải giải quyết tên hồn vương kia.
- Nhưng hắn là viện tử Đế viện.
- Chỉ cần chúng ta không lộ mặt làm sao bọn họ biết chúng ta là ai.
Lý Tinh thông qua kiến thám tử nghe được những lời kia, khóe miệng nhếch lên.
- Các ngươi muốn yêu lang sao? Để lão tử tặng cho các ngươi một con.
Hắn căn dặn Tử Đài bảo vệ tốt cho Đường Hi, một mình hiên ngang đứng trước mặt hai nàng.
- Siêu nhân hắc ám… biến hình…
Lý Tinh một tay chống eo, một tay chỉ thiên, từng lớp kim loại từ trong giới chỉ bay ra bao bọc cơ thể hắn nhìn như Iron man của dị giới, cả người hắn tỏa ra ám khí nồng đậm, khí tức bạo phát lên thẳng hồn vương cấp.
Bên kia cuộc chiến, Cao Đông Hà là người đầu tiên phát hiện dị biến, một luồn hắc khí không biết từ đâu bay thẳng vào cuộc chiến xông tới tấn công yêu lang, bên trong hắc vụ thân ảnh màu đen cùng với yêu lang độc đấu, một quyền của đối phương đánh lui yêu lang.
Ánh mắt Cao Đông Hà tràn đầy kinh ngạc, cả hai đều là hồn vương nhưng hắn không có khả năng dễ dàng trấn áp huyền thú đỉnh phong, bên trong đế viện cũng không có nhiều người làm được chuyện này.
Lý Tinh dựa vào địa cấp linh giáp mạnh mẽ trấn áp yêu lang, hắn nắm lấy đuôi yêu lang quay vài vòng trên không rồi ném về một hướng, ở đó có mấy tên bịt mặt đang há mồm nhìn yêu lang bay tới.
- Ôi vãi…
Yêu lang vừa rơi xuống lại thấy một đám nhân tộc trước mặt liền xong tới tấn công.
- Đợi đã, bọn ta chỉ là đi ngang qua.
- Cẩu huynh cắn nhầm người rồi.
- Đại ca cứu đệ với.
Yêu lang nào biết đám người này sủa cái gì, ánh mắt nó tràng đầy tức giận như chó điên lao tới, đụng ai liền cắn người đó khiến đám người bịt mặt chạy tán loạn.
Ở bên này, nhờ có sự trợ giúp của Cao Đông Hà đám người hoàng gia học viện nhẹ nhàn giải quyết 3 con yêu lang còn lại, đến khi họ nhìn lại thì hắc y nhân đã biến mất.
Lý Tinh cùng hai nàng tiếp tục lên đường, vẻ mặt vô cùng chán đời, hắn chỉ đánh đấm mấy cái mà bộ giáp kia đã hút của hắn gần vạn hồn thạch, nếu bật chế độ hoàng cấp chắc chỉ còn lại bộ xương khô.
- Hút gì mà hút dữ vậy không biết, nhất định phải bắt nha đầu Tử Nghiên trả lại.
Đường Hi nhìn bộ dáng ủy khuất của hắn, nàng rất muốn cười nhưng lại sợ hắn giận chỉ đành vất vả kiềm chế trong lòng.
Ở một nơi khác bên trong bí cảnh, một đám hắc y nhân vừa đi vừa quan sát xung quanh, tên cầm đầu nhìn vào tấm địa đồ trong tay sao đó chỉ về phía trước.
- Là ở nơi đó, chúng ta mau đi thôi.
- Đường chủ phía trước có đám người của Đế viện, có muốn ra tay với bọn chúng không?
Hứa Văn Thông nhìn đám người trước mặt khẽ lắc đầu.
- Trước khi hoàn thành nhiệm vụ không nên để lộ hành tung.
- Vâng.
La Quân nhìn đám hắc y nhân rời đi trong đầu hắn nghĩ đến một vài chuyện, sắc mặt nghiêm trọng hắn lên.
- Hi vọng không phải bọn chúng.
Ba người Lý Tinh đi được một lúc thì nghe được tiếng đánh nhau, hắn hưng phấn chạy về phía trước nhưng khi đến nơi thì bị dọa cho xanh mặt.
Trước mặt hắn là một đám mười mấy con yêu thú huyền cấp nằm chết trên đất, nơi đó có một nữ tử tay cầm trường kiếm, mỗi một kiếm vung lên là một con yêu lang nằm xuống, đến khi con yêu lang cuối cùng ngừng thở ánh mắt nữ tử nhìn về phía đám người Lý Tinh sao đó thu hết toàn bộ đám yêu thú rời đi.
Tuy gương mặt nàng bị một lớp màng che mất nhưng ánh mắt kia vẫn khiến Lý Tinh lạnh người.
- Không ngờ bên trong bí cảnh lại tồn tại một tuyệt thế cao thủ.
- Hình như đó là Như Nguyệt sư tỷ.
Lý Tinh ngẩn người.
- Người nàng nói chính là Huyết Nguyệt băng nữ Tần Như Nguyệt sao?
Đường Hi khẽ gật đầu.
- Muội nhận ra thanh kiếm lúc nãy là phong linh kiếm của Như Nguyệt sư tỷ.
- Hèn gì lại lợi hại như vậy. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.