Dưới sự dụ dỗ của Lý Tinh cuối cùng Đường Hi cũng nhận lấy 10 vạn hồn thạch, hai người tiếp tục đi dạo trong thành ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, thấy thứ gì thích thì mua lấy dù sao bây giờ bọn họ cũng không thiếu hồn thạch.
Đúng lúc này ánh mắt Lý Tinh chú ý vào một khối đá bên đường, thứ này toàn thân đen bóng nhìn qua có vẻ bình thường như mấy hòn đá bên cạnh.
Lý Tinh đi tới cằm cục đá to như quả bóng rổ lên xem thử, thầm xác định đây có phải là loại kì thạch kia hay không.
- Ông chủ thứ này bán thế nào?
- 50 khối hồn thạch.
- Sao nhiều vậy, bớt chút đi.
- Vậy 45 khối hồn thạch.
- 40 khối được không?
Đường Hi đứng một bên nhìn hai người gồng cổ trả giá, nàng thật sự không hiểu trong đầu tên phía trước chứa thứ gì, chẳng phải hắn vừa mới thắng 40 vạn hồn thạch hay sao?
Đợi khi Lý Tinh mua được khối đá, Đường Hi nhịn không được hỏi.
- Không phải người có rất nhiều hồn thạch sao? có cần phải keo như vậy không?
- Người không biết mua hàng mà không trả giá thì còn gì thú vị.
Lý Tinh chỉ vào một cửa hàng trang sức nữ bên cạnh.
- Không tin người cứ vào đó trả giá thử xem, đảm bảo rất thú vị.
Đường Hi tất nhiên sẽ không làm những chuyện nhàm chán như vậy, để người khác biết công chúa mua hàng phải trả giá không biết mặt mũi hoàng tộc phải giấu chỗ nào.
Hai người đi thêm một lúc nữa thì đến Vạn bảo các, Lý Tinh nhìn thấy Đường Hi lấy ra một cái kim bài hắn cũng nhanh chóng tìm một tên đổi ngân bài của hắn thành kim bài, đây gọi là vật hợp theo loài.
Tiểu công chúa thấy tên bên cạnh thoải mái bỏ ra 1000 hồn thạch liền hiếu kì hỏi.
- Người không trả giá sao?
- Ta không thiếu hồn thạch thì trả giá làm gì?
Lý Tinh ngoài mặt nói vậy nhưng thật ra trong lòng đã tính hết, nghe nói thế lực của Vạn bảo các còn lớn hơn Huyết Nguyệt vương quốc nếu ở đây làm loạn sẽ bị đánh sấp mặt dù là cửu công chúa cũng không cứu được hắn.
Vạn bảo các hôm nay đông hơn thường ngày, vào ngày nghỉ đầu tiên của mỗi tháng Vạn Bảo các thường tổ chức các buổi đấu giá, vật phẩm là những tài nguyên vừa được nhập về như hồn thú, linh dược, binh khí… Lý Tinh cũng vì những thứ này nên mới chạy tới đây, hắn đang cần một hồn thú để tập luyện công pháp.
- Ta đã hỏi rồi, còn 1 giờ nữa buổi đấu giá mới diễn ra.
- Vậy bây giờ chúng ta làm gì?
- Đi tham quan.
Đường Hi gật đầu, cả hai bắt đầu đi dạo bên trong Vạn Bảo các, một lúc sao Lý Tinh dừng lại ở nơi trưng bài bảo vật, ánh mắt hắn tập trung vào mấy món nữ trang lấp lánh trước mặt.
- Đường Hi, người cảm thấy mấy thứ này thế nào?
- Ta không thiếu.
- Ý của ta là cấp bật, nguyên liệu, cách chế tạo của chúng người thấy thế nào?
- Àh…
Tiểu công chúa quay mặt che đi gương mặt nhỏ nhắn đang ửng đỏ, nàng tưởng hắn hỏi để mua tặng cho nàng.
- Làm sao ta biết được.
- Nhưng ta thì biết đấy, có muốn đánh cượt không?
- Cượt gì?
- Nếu ta đoán đúng thứ nào thì người phải mua thứ đó cho ta nếu ta đoán sai thì ta sẽ mua cho người.
Đường Hi nhìn mấy món nữ trang trước mặt, chỉ nhìn bên ngoài mà đoán được nguyên liệu bên trong chỉ sợ Cao lão sư cũng không làm được, nghĩ tới đây ánh mắt nàng lén nhìn tên bên cạnh.
- Không lẽ hắn muốn dùng cách này để tặng quà cho ta sao?
Tiểu công chúa suy nghĩ một chút liền gật đầu, dù sao hắn cũng thắng được nhiều hồn thạch ta lấy của hắn một chút cũng không sao.
- Ta đồng ý.
Lý Tinh mỉm cười vì đạt được ý đồ, hắn gọi tên phục vụ đến bên cạnh sao đó bắt đầu trò chỉ vật đoán tên, kết quả hắn chỉ 10 cái đều đoán đúng hết 10 cái khiến tên phục vụ kinh ngạc suýt chút tưởng tên bên cạnh là quản lý của Vạn bảo các cải trang vi hành.
Còn Đường Hi thì trừng mắt nhìn Lý Tinh, nàng cắn răng lấy ra vài ngàn hồn thạch đưa cho tên phục vụ sao đó quay lưng rời đi. Tên phục vụ thấy vậy liền đuổi theo.
- Khách quan người vẫn chưa lấy hàng.
- Không cần, đưa cho hắn đi.
Tên phục vụ chạy tới chỗ Lý Tinh.
- Khách quan mời nhận hàng.
- Người đưa ta làm gì? có phải ta mua đâu?
- Nhưng vị khách kia bảo đưa cho ngài.
Lý Tinh cười nham hiểm.
- Thứ này ai mua?
- Là vị cô nương kia mua.
- Ai trả hồn thạch.
- Cô nương kia trả.
- Vậy người đưa ta làm gì?
Lý Tinh nói xong liền rời đi bỏ tên phục vụ đang ngây ngốc đứng im không biết bản thân đã gậy ra nghiệp gì mà mới ra đã gặp hai vị ôn thần này, hắn đành phải đuổi theo Đường Hi.
Tiểu công chúa tính tình lương thiện không muốn làm hại đến người khác chỉ đành nhận lấy, nàng chạy tới bên cạnh Lý Tinh, đưa mấy món nữ trang cho hắn.
- Của người nè.
- Đưa ta nữ trang làm gì? ta không phải BD.
- Nhưng người đã thắng, thứ này thuộc về người.
Lý Tinh chợt đứng lại, ánh mắt đối diện với Đường Hi.
- Người không thấy ta chỉ đoán nữ trang thôi sao? chẳng lẽ người không hiểu dụng ý của ta?
- Dụng ý gì?
- Ta là muốn tặng quà cho người.
- Nhưng tại sao người lại dùng hồn thạch của ta? như vậy còn gọi là tặng quà sao?
Đường Hi dỗi rồi, làm gì có ai tặng quà như thế này chứ? Lý Tinh đứng bên cạnh an ủi.
- Ta sợ người không nhận cho nên ta mới làm như vậy.
- Sao người biết ta sẽ không nhận?
- Là ta nghĩ nhiều, vậy bây giờ ta sẽ đi mua quà cho người có được không?
- Không cần.
Lý Tinh đi theo tiểu công chúa một lúc cũng không dỗ được nàng, thật không biết phải làm sao, đúng lúc này lại có một giọng nói truyền tới.
- Đường Hi.
Nữ hài nhìn qua có vẻ cùng tuổi với Đường Hi mỉm cười chạy tới, nàng vận một bộ hồng y ôm sát dáng người nhỏ nhắn kết hợp với mái tóc dài màu đỏ, mỗi bước chạy của nàng giống như một ngọn lửa đang di động.
Đường Hi vừa thấy được nữa hài, gương mặt nở nụ cười vui vẻ.
- Tử Nghiên sao người lại ở đây?
- Ta theo đại ca đến tham gia đấu giá, nghe nói hôm nay có mấy vật phẩm rất thú vị, còn người không phải lúc nào cũng trốn trong phòng sao? Hôm nay sao lại chạy ra ngoài?
Tiểu công chúa khẽ liếc nhìn Lý Tinh.
- Là hắn mời ta đi.
Lâm Tử Nghiên ngó thanh niên bên cạnh một lúc, đôi mắt xinh đẹp sáng lên.
- Người là Lý Tinh có đúng không?
- Chính là tại hạ, không biết vị cô nương này xưng hô thế nào?
- Ta là Tử Nghiên là người ngồi ở bàn đầu dãy hai, hôm trước người đi theo Đường Hi tới lớp học ta cũng nhìn thấy.
Tử Nghiên vừa nói, vừa đánh giá Lý Tinh.
- Lúc trước nhìn người quê không chịu nổi không ngờ mới mấy ngày trôi qua lại khác hẳn ra…
Đường Hi vội kéo đứa bạn thân lại, ánh mắt xin lỗi nhìn Lý Tinh.
- Người đừng hiểu lầm, Tử Nghiên vốn thẳng tính chỉ biết nói thật… không phải ý của ta là… là…
Lý Tinh nhìn vẻ mặt bối rồi của tiểu công chúa xem ra nàng không còn giận hắn, đều là nhờ công của nha đầu bên cạnh, thái độ với Tử Nghiên cũng tốt lên.
- Không sao, ta rất thích hồn giả hỏa hệ, bọn họ rất thẳng thắng không giống với mấy tên tiểu nhân nghĩ một đằng nói một nẻo.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Tử Nghiên liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn Lý Tinh cũng tốt lên không ít, vì hai người có chúng quan điểm.
- Bổn tiểu thư cũng không thích mấy tên đó. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.