Hôn Trộm 55 Lần

Chương 634: Chương 634: Đi đăng ký kết hôn [4]




Kiều An Hảo nhìn trên vé máy bay ghi chữ Los Angeles bay về Bắc Kinh chữ, đầu óc hoàn toàn bối rối.

Không phải Triệu Manh nói chỉ cần ngủ với Lục Cẩn Niên, anh sẽ cùng cô ở chung một chỗ sao? Cho dù là anh trở mặt, không phải nói cô còn có thể dùng đứa bé áp chế anh sao?

Nhưng vì cái gì, con đường mà Triệu Manh chỉ, bị Lục Cẩn Niên lập tức lấp kín?

Cô không cần về nước, cô cũng không muốn uống thuốc tránh thai...... Rốt cuộc muốn cô làm như thế nào?

Ánh mắt Kiều An Hảo trở nên có chút kích động, cô bất chợt đã nghĩ đến Triệu Manh nhắn tin trong QQ cho mình, nói nếu Lục Cẩn Niên còn khinh thường, liền tiếp tục ngủ, ngủ cho đến khi anh tha thứ cho cô......

Kiều An Hảo giống như bắt được phao cứu sinh, bất chợt đứng lên, ôm cổ Lục Cẩn Niên ngẩng đầu lên, ngăn chặn môi anh, thậm chí cô còn dùng tay, tìm được bên hông Lục Cẩn Niên, dùng sức sờ soạng.

Chỉ là tay cô, vừa sờ đi vào, liền bị Lục Cẩn Niên nắm lại, sau đó cả người chậm rãi bị đẩy ra, như muốn duy trì khoảng cách, anh còn lui từng bước, vẻ mặt muốn bao nhiêu lạnh nhạt có bấy nhiêu lạnh nhạt:“Chỉ còn 2 tiếng nữa máy bay sẽ cất cánh, em tranh thủ uống thuốc, tôi xuống lầu giúp em trả phòng.”

Nói xong Lục Cẩn Niên liền buông tay Kiều An Hảo ra, sửa sang lại quần áo xốc xếch bị Kiều An Hảo sờ soạng, cất bước đi về hướng ngoài cửa.

Dáng vẻ dây dưa bỏ thuốc, có thể sử dụng, Kiều An Hảo đều dùng, nhưng vẫn như cũ không khiến Lục Cẩn Niên hồi tâm chuyển ý, trong nháy mắt cô cũng không rõ chính mình là tuyệt vọng hay là tức giận, bất chợt cầm hộp thuốc trên bàn, ném mạnh vào sau lưng Lục Cẩn Niên:“Muốn uống thì anh uống, dù sao tôi cũng không muốn uống!”

Lục Cẩn Niên bị cô ném bóng người khẽ lung lay, bước chân ngừng lại.

Kiều An Hảo lại duỗi tay cầm vé máy bay, không nói hai lời xé nát thành mảnh nhỏ, dùng hết toàn lực ném về phía Lục Cẩn Niên, các mảnh vụn bay lả tả, cô cảm thấy còn chưa đủ, sải bước đến sau lưng Lục Cẩn Niên, nhặt lên hộp thuốc, dùng hết sức đổ ra, lấy tất cả viên thuốc, sau đó ném xuống đất, dùng sức giẫm, vừa giẫm, nước mắt cô tuôn rơi, khi giẫm thành bột màu trắng, cô mới bỏ qua, vẫn như cũ cảm thấy đáy lòng không đủ hết giận, sau đó chạy tới ghế salon, ôm từng cái gối, ném lên người Lục Cẩn Niên, đến khi không còn gì để ném, Kiều An Hảo mới như mất hết sức lực, ngồi xổm xuống òa lên khóc, khóc khóc, cô tức giận ngẩng đầu, trên mặt còn ướt đẫm, trừng mắt nhìn Lục Cẩn Niên:“Lục Cẩn Niên, rốt cuộc anh muốn thế nào? Dù anh tức giận cũng có mức độ chứ?”

Lục Cẩn Niên bị Kiều An Hảo một phen náo loạn, khiến đáy lòng có chút phiền muộn, suy nghĩ cả đêm vất vả ra quyết định, bắt đầu ẩn ẩn dao động, anh cau mày nhìn cô hồi lâu, sau đó bước chân đi tới trước mặt cô, ngồi xổm xuống, vươn tay, xoa xoa nước mắt trên mặt cô, động tác rõ ràng rất ôn nhu, nhưng mà Kiều An Hảo cảm giác được sự xa lánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.