Vẻ mặt của cô thoạt nhìn vẫn rất cao ngạo như trước, nhưng mà ánh mắt lại nhịn không được nhìn chằm chằm Trình Dạng một lúc lâu.
Trình Dạng thấy cô không lên tiếng, nhíu mi lại, không hề nghĩ ngợi liền ngồi xổm xuống, muốn kiểm tra cổ chân Kiều An Hạ, kết quả tay vừa đụng tới giày của cô, Trình Dạng liền nghe thấy âm thanh của Kiều An Hạ, lạnh lùng truyền đến: “Trình tiên sinh, tôi nhớ rõ chúng ta đã chia tay, anh cảm thấy anh làm như vậy thích hợp sao?”
Tay Trình Dạng nhất thời ngừng lại, anh ngồi xổm bên chân Kiều An Hạ, im lặng khoảng giây, đột nhiên liền đứng lên, liếc mắt nhìn Kiều An Hạ thật sâu một cái, cuối cùng chỉ gật gật đầu, lễ phép mà lại xa cách mở miệng: “Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, quấy rầy ngài .”
Nói xong, Trình Dạng còn đưa cho Kiều An Hạ một đạo mỉm cười không thể soi mói, sau đó liền trực tiếp mại bước chân, đi vào toilet nam, lưu lại một mình Kiều An Hạ, trợn mắt hốc mồm đứng ở tại chỗ.
Trình Dạng cứ như vậy đi rồi?
Lúc trước kia, cô và anh cũng giận dỗi, mỗi lần anh đều giải thích với cô, cô cũng sẽ hé ra mặt lạnh với anh, nhưng mà anh luôn sẽ ôn tồn dỗ cô, rõ ràng vừa nãy anh còn rất quan tâm cô, vì sao đột nhiên liền lạnh mặt quay đi?
Kiều An Hạ đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thẳng đến Trình Dạng từ trong toilet, đi ra, cô mới trừng mắt nhìn, hô tên của anh: “Trình Dạng?”
Trình Dạng dừng lại bước chân, ánh mắt nhìn về phía Kiều An Hạ, có chính là lạnh lùng: “Có chuyện gì sao? Kiều tiểu thư?”
Trình Dạng cố ý nhấn mạnh ba chữ cuối cùng “Kiều tiểu thư”, ngữ khí đạm mạc giống như bọn họ căn bản là hai người xa lạ không hề quen biết, Kiều An Hạ kinh ngạc há to miệng, không biết nên tiếp tục nói gì.
Trình Dạng thoạt nhìn tựa hồ rất không kiên nhẫn, đợi một lát, nhìn thấy Kiều An Hạ không lên tiếng, lại mở miệng lễ phép đạm mạc nói: “Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, tôi còn có chút việc, trước xin lỗi không tiếp được.”
Lần này, Trình Dạng căn bản không đợi Kiều An Hạ có phản ứng, trực tiếp lướt qua người cô, mại bước chân rời đi.
Kiều An Hạ mạnh quay đầu lại nhìn bóng dáng Trình Dạng, phát giác so với một đêm kia khi anh nói chia tay xoay người rời đi, bản thân còn muốn thất kinh.
Trình Dạng lúc này đây, không giống như trước kia, dường như thật sự tức giận, chính xác mà nói, giống như cô và anh trong lúc đó, thật sự muốn không hề liên quan?
Thật sự là kỳ quái a...... Không liên quan sẽ không liên quan , cô vì sao khó qua như vậy? Thậm chí đáy lòng còn truyền đến cảm giác đau khó chịu?
Kiều An Hạ có chút mất hồn mất vía tiêu sái vào toilet, dùng xong WC, lúc cô đứng ở trước bồn rửa tay, trong đầu nghĩ tất cả đều là chuyện về của Trình Dạng.
-
Kỳ thật đôi khi, hiện thực so với tiểu thuyết xa xa còn muốn thần kỳ hơn.
Đêm nay, không đơn giản là Kiều An Hạ và Trình Dạng ở khách sạn lớn Bắc Kinh, liền ngay cả Lâm Thi Ý cũng tới đây, hơn nữa Lâm Thi Ý và Trình Dạng cùng tham gia một bữa ăn.
Lâm Thi Ý từ trong gian toilet bên cạnh đi ra đi ra, đi đến trước đài rửa mặt, rửa tay trước, lúc nhìn gương trang điểm lại, phát hiện bên cạnh mình có người, tay vẫn hướng về phía nước, giống như là đánh mất hồn vía, nửa ngày không có một động tác, cô ta nhịn không được tò mò nhìn nhiều hai mắt, sau đó cảm thấy người bên cạnh có chút quen, cau mày suy nghĩ một lát, mới hậu tri hậu giác nhớ tới , này không phải là chị của Kiều An Hảo, Kiều An Hạ sao? lúc trước nàng nhưng là suýt nữa bị này nữ nhân cầm dao nhỏ bị hủy dung đâu!
Thật là không có nghĩ đến, oan gia ngõ hẹp, thế nhưng hôm nay đụng mặt phải!