Editor: Xiu Xiu
Lâm Thi Ý nhìn thấy một chiếc Audi, tối hôm qua còn mới qua đêm với một kẻ lắm tiền, cố ý mở lời với đối phương, sau đó để hình chiếc xe trên tạp chí kia qua, mở miệng yểu điệu nói mình muốn chiếc xe này.
Người đàn ông kia lúc ấy hứng trí bừng bừng, nheo mắt nhìn một mảng da thịt trắng nõn lộ liễu trước ngực của cô ta một phen, không thèm liếc tờ tạp chí kia đến một cái, liền gật đầu, sau đó đẩy ngã cô xuống giường.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Lâm Thi Ý liền nhắc lại việc hôm qua, người đàn ông thật sự nhớ ra, nhìn quanh chiếc ô tô trên tạp chí, tiện miệng nói một câu qua vài ngày sẽ mua cho cô, hiện giờ cần mang xe của mình đi bảo dưỡng ở tiệm xe rồi.
Lâm Thi Ý biết, qua vài ngày nghĩa là đã không có hi vọng gì nữa, vì thế liền làm nũng, yêu cầu hai lần, kết quả người đàn ông kia lại không hề có ý tứ gì, vì thế cô liền tìm cớ, đi vào phòng nghỉ trong toilet.
Lâm Thi Ý đứng trước bồn rủa mặt, nhìn khuôn mặt kiều diễm của mình mà đáy lòng có chút ủy khuất, từ trước đến khi cô thành danh, những người đàn ông có tiền đến cửa cô cũng chẳng thèm ngó đến...
Nghĩ tới trước kia, Lâm Thi Ý lại ghi thêm hận với Kiều An Hảo, còn nghĩ đến hôm trước gửi ảnh chụp cho truyền thông mà có vẻ cũng không được đăng, tâm tình của cô liền phiền não, vì thế liền dùng lực đóng mạnh lại hộp phấn lót, xoay người chuẩn bị đi ra ngoài toilet, quay lại phòng nghỉ lại nhìn thấy quản lý tiệm xe đi trước một người phụ nữ trung niên, người kia đứng trước chiếc xe Audi mình nhìn trúng nói gì đó, quản lý khom lưng, sau khi mời người phụ nữ kia ngồi xuống sau, lại sai bảo người phục vụ lấy cho bà ấy một ly cà phê, sau đó chạy đến trước quầy đăng kí.
Lúc đầu Lâm Thi Ý không để ý đến người phụ nữ kia, chỉ là vì bà ta mua chiếc xe mình thích như mua một mớ rau ngoài chợ, lúc cô đang hâm mộ bà ta, lại nghe thấy quản lý hỏi bà ấy: “Hứa phu nhân, xe này là bà mua cho mình dùng sao?”
“Không, cho con tôi dùng.”
“Là anh Hứa Gia Mộc sao?
Người phụ nữ kia ngẩng đầu, bưng ly cà phê lên nhấp một ngụm, không nói gì.
-
Hứa Gia Mộc, mấy chữ này khiến Lâm Thi Ý nổi lên hứng thú, cô mang vẻ mặt cười cười nhìn người bán hàng, thấp giọng hỏi một câu: “Người phụ nữ kia là ai?”
“Là phu nhân của tổng giám đốc Hứa thị, Hàn Như Sơ.”
Hàn Như Sơ đợi đến khi hoàn tất mọi thủ tục, viết lại địa chỉ của Hứa Gia Mộc, để bọn họ trực tiếp mang xe qua đó, sau đó cầm túi lên rời đi.
Trợ lý vui vẻ chạy theo Hàn Như Sơ đến trước xe của bà, mở cửa xe, Hàn Như Sơ khom người, lúc đang chuẩn bị vào trong xe, lại nghe được có người hô mình: “Hứa phu nhân.”
Hàn Như Sơ dừng bước, cùng trợ lý quay đầu lại nhìn, thấy một người con gái xinh đẹp ăn mặc sang trọng đang đứng ở cửa mỉm cười nhìn mình.