Hôn Trộm 55 Lần

Chương 961: Chương 961: Hạnh phúc (2)




Tiểu Hoòng nhìn thoáng qua khối ghép hình Tần Cương, sau đó quay đầu nhìn Tiểu Bánh Ngọt, chu môi nói: “Không sao, Tân Cương sẽ bị em dùng chân đá.”

Nói xong, Tiểu Hồng đá rồi ngẩng đầu nhìn Tiểu Bánh Ngọt cười tít mắt: “Anh xem, hiện tại hết loạn rồi, chúng ta có thể đi rồi.”

Tiểu Bánh Ngọt: “...”

Mặc kệ hai đứa trẻ thương lượng thế nào, nói tóm lại sau cùng chúng đạt được một hiệp nghị, bọn chúng vì không muốn đến nhà trẻ mà chuẩn bị kết hôn.

Ngày hôm sau, Hứa Gia Mộc đến nhà trẻ đón hai bé, mới vừa lên xe, Tiểu Bánh Ngọt đã mở miệng nói: “Chú, con muốn kết hôn với Tiểu Hồng.”

“Đúng, ba ba, con cũng muốn kết hôn với Tiểu Bánh Ngọt.” Tiểu Hồng mở miệng nói thêm.

Chân Hứa Gia Mộc khẽ run rẩy, giẫm trật chân ga, anh sợ tới mức giẫm lại lên phanh, dừng xe ở ven đường, sau khi cảm xúc dịu xuống, mới mở miệng giải thích với hai đứa bé: “Chú và Lục Cẩn Niên là anh em ruột, về mặt pháp luật, chúng ta là người một nhà, cho nên, hai con không thể kết hoon, về mặt pháp luật, Tiểu Bánh Ngọt, con là anh trai của Tiểu Hồng, Tiểu Hồng, con là em gái của Tiểu Bánh Ngọt, hai con là anh em, không thể kết hôn...”

Hứa Gia Mộc có phần túng quẫn, đến sau cùng, chính mình cũng không biết giải thích như vậy đã được chưa.

Anh lái xe đi một lúc, sau đó chuẩn bị giải thích tiếp, Tiểu Bánh Ngọt lại đột nhiên mở miệng nói: “Chú, cháu xin chú hãy ly hôn đi.”

Xe được dừng lại lần nữa.

“Chú, chú và cô ly hôn đi, sau khi ly hôn, cháu có thể kết hôn với Tiểu Hồng rồi.”

Từ trước đến nay Hứa Gia Mộc luôn cưng chiều hai bé, giờ không nhịn được nghiến răng nghiến lợi nói một câu: “Chú không thể ly hôn, cho dù ly hôn, hai đứa cũng không thể ở bên nhau, bởi vì hai đứa có quan hệ huyết thống!”

Tiểu Hoòng vừa im lặng, nhìn Hứa Gia Mộc chớp mắt, nói: “Ba Ba, con quyết định, từ giờ trở đi, con sẽ giải trừ quan hệ huyết thống với Tiểu Bánh Ngọt.”

Tiểu Bánh Ngọt thông minh lập tức nói tiếp: “Như vậy là chúng ta có thể kết hôn rồi.”

Hứa Gia Mộc hít sâu một hơi, trực tiếp ngậm mồm không nói gì, một cước dẫm xuống chân ga, quay xe đi đến cửa nhà trẻ, đem hai đứa bé xách xuống, đưa cho cô giáo, cũng không thèm quay đầu lại mà rời đi luôn.

Lúc đầu Tiểu Hồng về nước, ngoài Tiểu Bánh Ngọt, đối với Lục Cẩn Niên Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc đều có chút sợ người lạ.

Tiểu Hồng đối với Hứa Gia Mộc mà nói, là đứa bé tưởng như đã mất lại trở về, lại là con gái, ba ba đối với con gái luôn cưng chiều vô hạn, vì thế Hứa Gia Mộc luôn nhẫn nại cưng chiều Tiểu Hồng... Qủa thực là cưng chiều Tiểu Hồng không còn cách nào nữa, ngay cả bình thường Tiểu Hồng sợ nhất Tống Tương Tư, giờ cũng không thèm sợ nữa rồi.

Dù sao cũng là quan hệ huyết thống, sau khi Tiểu Hồng gặp lại Hứa Gia Mộc, trái lại càng thích dính lấy anh, bởi vì mặc kệ bé nghịch ngợm thế nào, anh đều bỏ qua.

Giống như hôm nay, Tống Tương Tư có việc bận, ra khỏi nhà một lúc, Tiểu Hồng đang ở trong phòng đồ chơi, nghĩ muốn uống sữa, liền nói với Hứa Gia MOọc.

Hứa Gia Mộc xuống lầu lấy sữa, toàn bộ chỉ mất năm phút, trong năm phút này, Tiểu Hồng không ngồi yên, trượt trượt cầu trượt xuống, bên dưới có thảm dày, không hề đau, bé đang chuẩn bị đứng lên, tiếp tục chơi, kết quả cửa bị đẩy ra, sau đó miệng bé bị đập vào cửa, ngã xuống đất, khóc lên.

Hứa Gia Mộc sợ tới mức hồn bay phách lạc, để bình sữa sang một bên, lập tức đi qua, ôm lấy Tiểu Hồng, muốn bao nhiêu dịu dàng có bây nhiêu dịu dàng, Tiểu Hồng treo khuôn mặt nhỏ nhặt như hạt trân châu, tủi thân đập vào đầu Hứa Gia Mộc một cái, dùng giọng điệu mà Tống Tương Tư hay dạy dỗ mình, nhìn anh nói: “Ba tên đần độn, ba không thấy con hả!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.