Hôn Trộm 55 Lần

Chương 459: Chương 459: Tại sao anh không cần con của chúng ta?[19]




Đột nhiên Lục Cẩn Niên giống như gặp phải chuyện gì đó rất vội vàng, liền mạnh đứng lên, Kiều An Hảo sợ tới mức mới nói được một nửa, liền dừng lại, ngẩng đầu nhìn anh hỏi:“Làm sao vậy?”

Lục Cẩn Niên bình tĩnh chỉ ngoài động, nói:“Tôi đi ra ngoài một chút.”

Sau đó không chờ Kiều An Hảo kịp phản ứng lại, liền xoay người đi ra ngoài cửa động.

Lục Cẩn Niên tùy tiện tìm một hướng đi, bước nhanh đi được khoảng năm mươi thước, mới ngừng lại.

Anh đi ra hơi gấp, nên trái cây trong tay còn chưa ăn xong, vì thế liền nhét vào miệng , lấy di động từ trong túi quần của mình ra, ấn nút khởi động mở khóa điện thoại, đáy lòng hy vọng điện thoại bị hỏng, kết quả không như mong muốn, màn hình xuất hiện kỳ tích sáng lên, sau khi mở máy, thậm chí còn có mấy cái tin nhắn truyền đến, phát ra vài tiếng vang leng keng liên tục.

Đáy lòng Lục Cẩn Niên không nhịn được oán thầm một câu, cái gì mới gọi là phá di động? Ngâm trong nước lâu như vậy, tắt máy cả đêm mà còn khởi động được?

Lục Cẩn Niên khó chịu thở ra một hơi, nghĩ tới người phụ nữ trong động đang tìm cách liên hệ người tới cứu, ánh mắt hơi hơi lóe lóe, tắt máy, sau đó không hề do dự trực tiếp ném điện thoại ra ngoài.

Sáng nay lúc anh ra ngoài tìm quả, phát hiện trong rừng rậm có một số nơi đặt bẫy săn bắt thú, điều này chứng minh gần đây có thôn xóm, cũng có khả năng hôm nay họ sẽ tới thu hoạch, tới lúc đó, anh và Kiều An Hảo có thể đi theo bọn họ ra ngoài, kể từ đó, anh và cô sẽ không bị ai quấy rầy, đợi thêm một thời gian......

-

Lục Cẩn Niên chậm rãi bước chân, trở về trong động, ngồi ở vị trí ban đầu, nâng một chút mí mắt, thập phần bình tĩnh mở miệng hỏi Kiều An Hảo đang cắn trái cây:“Đúng rồi, vừa nãy lúc tôi ra ngoài, em muốn hỏi tôi chuyện gì vậy?”

Kiều An Hảo nói:“Anh có mang theo di động hay không?”

Lục Cẩn Niên thành thực trả lời:“Mang theo.”

Đáy mắt Kiều An Hảo hiện lên một tầng kinh hỉ:“Vậy anh mau lấy ra, thử xem có thể khởi động máy hay không, nếu có thể mở được máy, chúng ta là có thể liên lạc được với người của đoàn làm phim, như vậy bọn họ có thể mau một chút tìm được chúng ta .”

“Uh.” Lục Cẩn Niên làm bộ như Kiều An Hảo nói có lý, rất phối hợp gật đầu, sau đó liền nâng lên tay, sờ sờ túi bên phải, nhíu nhíu mày, lại sờ sờ túi bên trái, sau đó trực tiếp móc lộn ngược hai túi ra, nhìn thoáng qua ánh mắt hơi uể oải của Kiều An Hảo, mở miệng an ủi nói:“Có lẽ ở trong túi áo.”

Nói xong Lục Cẩn Niên liền xách áo khoác tây trang bên cạch, sờ sờ bên trong, sau đó ở ánh mắt vạn phần chờ mong của Kiều An Hảo, chậm rãi lấy ra một cái ví tiền.

Sau đó, Lục Cẩn Niên liền cau mi lại, đứng lên, vỗ vỗ quần của bản thân, dùng một bộ ngữ khí nghi hoặc, lầm bầm lầu bầu nói:“Kỳ quái, rõ ràng tôi có mang theo di động a......”

Thật vất vả mới có hy vọng, liền cứ như vậy tan biến , đáy lòng Kiều An Hảo tuy rằng rất thất vọng, nhưng mà vẫn giúp Lục Cẩn Niên phân tích một chút khả năng xảy ra:“Có thể lúc ở trong con sông, bị rơi ra ngoài, chính bản thân anh cũng không có chú ý tới?”

Lục Cẩn Niên bình tĩnh gật đầu, bày ra một bộ vô cùng tán thành với ý kiến của Kiều An Hảo nói:“Có thể là vậy......”

PS: Rốt cục viết xong đổi mới ~ tỉnh ngủ tiếp tục càng ~~~ Lục ảnh đế ngươi như vậy lừa thiên chân Kiều Kiều thật sự được không? Kế tiếp kịch tình báo trước [ không phải ngày mai sẽ viết đến ]:“Đúng rồi, các ngươi nghe nói sao? gần nhất Hứa gia thiếu gia tái cùng Kiều gia tiểu thư nháo ly hôn.” Nguyên bản vẫn có vẻ có chút không chút để ý Lục Cẩn Niên, nghe thế câu, trong lúc bất chợt liền dựng lên lỗ tai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.