Hôn Trộm 55 Lần

Chương 661: Chương 661: Tin nhắn trong điện thoại di động (11)




Kiều An Hảo sợ Lục Cẩn Niên chờ mình nên có chút vội vàng, nói tạm biệt với cô gái, rồi đi tới phía cửa, chẳng qua là mới vừa đi mấy bước, bất chợt nghe tiếng gọi sau lưng truyền đến: "Kiều An Hảo."

Kiều An Hảo ngừng chân, Lâm Thi Ý gọi cô làm gì?

Cô nghĩ Lục Cẩn Niên còn đang chờ mình bên ngoài, nhất thời có chút lười phải dây dưa với Lâm Thi Ý, vì vậy dứt khoát mặc kệ, tiếp tục cất bước, rời đi.

"Kiều An Hảo!" Lâm Thi Ý lại gia tăng âm lượng, gọi một câu, sau đó Kiều An Hảo nghe tiếng giày cao gót liên tục vang lên phía sau, lúc tay cô còn chưa kịp mở cửa, Lâm Thi Ý giành trước một bước ngăn trước mặt cô.

Sắc mặt của cô ta thoạt nhìn cũng không tốt, bởi vì đã khóc, hốc mắt còn đỏ hoe.

Kiều An Hảo bị Lâm Thi Ý quấn lấy cảm thấy phiền toái, giọng nói cũng không thiện cảm : "Lâm Thi Ý, rốt cuộc cô muốn như thế nào? Hay là cô thấy vừa rồi còn chưa đủ khó chịu.."

"Kiều An Hảo, cô đừng dùng loại thái độ cao hơn người một bậc nói chuyện với tôi!" Lâm Thi Ý lạnh lùng cắt đứt lời của Kiều An Hảo, sau đó liền mang theo vài phần chế giễu, cong môi tiến tới bên tai Kiều An Hảo dùng giọng nhỏ chỉ hai người nói rõ từng câu từng chữ như mục đích của mình ra : "Cô yên tâm, tôi gọi cô không phải muốn tranh cãi với cô, tôi gọi cô vì muốn nói cho cô biết, người đàn ông vừa giúp cô hả giận, nếu tôi nói người đàn ông của cô, Lục Cẩn Niên, cô thật sự cho là anh ta toàn tâm toàn ý thủy chung với cô sao?"

Sắc mặt Kiều An Hảo lạnh đi, cánh môi giật giật, muốn đánh lại Lâm Thi Ý mấy câu, nhưng cô ta không cho cô có bất kỳ cơ hội mở miệng nói chuyện, tiếp tục nói nhỏ bên tai cô: "Nói thật cho cô biết, tối hôm qua mười hai giờ tôi đến khách sạn Bốn mùa, thấy Lục Cẩn Niên lái xe chở một người phụ nữ ngoại quốc, hơn nữa anh ta còn cùng người phụ nữ kia vào cùng 1 phòng, rất lâu cũng chưa ra ngoài... Kiều An Hảo, cô nam quả nữ, đêm hôm khuya khoắc, ở chung một phòng, cô cảm thấy bọn họ ở trong phòng, sẽ không phát sinh chuyện gì chứ? Quan trọng hơn là, người đàn ông của cô, buổi tối không ở cùng cô lại gặp người phụ nữ khác?"

Lâm Thi Ý cười khẽ một tiếng: "Kiều An Hảo, không phải cô ỷ vào Lục Cẩn Niên, mới phách lối như vậy sao? Nếu như không có anh ta, cô

cảm thấy cô là ai? Chẳng qua, theo tôi thấy, cô cũng không nắm giữ được người đàn ông này!"

Lâm Thi Ý vừa nói, liền nhìn lướt qua Kiều An Hảo hai bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô, còn nói: "Vừa rồi cô nói với người khác, Lục Cẩn Niên là chồng cô? Hai người kết hôn? Kết hôn, ngay cả nhẫn kết hôn anh ta còn không mua cho cô?"

Kiều An Hảo bị Lâm Thi Ý nói theo bản năng đưa tay, giấu sau túi, cố gắng duy trì trên mặt bình tĩnh: "Nói xong chưa? Nếu như nói xong rồi, mời tránh ra. "

Lâm Thi Ý không nghĩ tới Kiều An Hảo sẽ phản ứng như vậy, đầu tiên là sửng sốt một giây, sau đó mới hỏi: "Cô không tin lời của tôi nói?"

"Lâm Thi Ý, cô không cảm thấy lời này rất buồn cười sao?" Kiều An Hảo giống như nghe thấy chuyện cười, bất chợt bật cười, sau đó quay đầu, từ trên xuống dưới quét Lâm Thi Ý: "Toàn thân cô, có nơi nào đáng giá để tôi tin?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.