Hôn Trộm 55 Lần

Chương 221: Chương 221: Tình yêu sâu sắc bị hoài nghi (9)




Kiều An Hảo cả người đều bị xô về phía trước, cũng may có dây an toàn, người không bị lao vào cửa kính chắn gió phía trước, cô mới vừa ngồi vững còn chưa định thần, đã liền quay đầy nhìn sang Kiều An Hạ ngồi bên cạnh: "Chị, chị không sao chứ?"

Kiều An Hạ hai tay nắm chặt vô lăng, thở mạnh ra mấy hơi, mới ổn định lại tinh thần, nhìn Kiều An Hảo lắc lắc đầu: "Chị không sao."

Sau đó ngẩng đầu, nhìn về chiếc xe bị đâm phía trước, là một chiếc Audi A4L màu đỏ.

Kiều An Hảo xuống xe trước, đầu tiên xem xét tình hình đầu xe bị đâm, vẫn còn khá ổn, chỉ là thùng xe bảo vệ bị đâm móp thôi.

Kiều An Hạ xuống xe, cũng không liếc mắt nhìn qua tình trạng xe, liền trực tiếp đi đến trước chiếc Audi A4L, giơ tay lên gõ vào cửa xe, đợi khi cửa xe hạ xuống, Kiều An Hảo trước tiên xin lỗi chủ xe, sau đó mới mở miệng hỏi: "Chúng ta tự thương lượng hay báo cảnh sát?"

Chủ chiếc Audi A4L là một cô gái trẻ hơn hai mươi tuổi, ăn vận thời trang, tóc uốn lọn xoăn, có thể là do vụ đâm xe xảy ra quá đột ngột, sắc mặt bị dọa cho hơi trắng bệch, cô ta cũng không nhìn đến tình trạng vụ đâm, mở miệng nói cũng là giọng điệu ôn hòa và khách khí: "Tôi đã báo cảnh sát rồi, còn về sửa xe, cứ theo bảo hiểm đi."

Kiều An Hạ thản nhiên cười, liền từ túi đem theo bên mình, lấy ra một tấm danh thiếp, đưa qua cho chủ xe: "Đây là cách thức liên hệ của tôi."

Cảnh sát giao thông rất nhanh tới nơi, đầu tiên chụp lại ảnh hiện trường, sau đó để hai bên đưa xe vào lề đường, sau khi ghi lại số hiệu của hai chiếc xe, liền yêu cầu xuất trình giấy phép lái xe.

Kiều An Hạ lục trong túi sách một hồi, mới nhớ ra, bằng lái bị cô để trong một cái túi khác ở phòng khách sạn của Trình Dạng, do đó chỉ có thể gọi điện cho Trình Dạng.

Chủ xe Audi dường như có chuyện gấp, đợi xử lí xong, liền lái xe rời đi.

Còn chuyện khác cần phải xử lí, cảnh sát để Kiều An Hạ cùng Kiều An Hảo ở tại chỗ đợi.

Đợi được khoảng bốn mươi phút, Kiều An Hạ lẳng lặng nhìn hồng tinh dần dần tiêu hao sạch sẽ, có chút nhàm chán ngẩng đầu lên, nhìn qua kính chiếu hậu, vừa hay nhìn thấy chiếc xe của Trình Dạng, tốc độ cực nhanh từ phía sau lao đến.

"Trình Dạng đến rồi". Kiều An Hạ nói, người cũng đã xuống xe. Lúc đó xe của Trình Dạng, vững vàng đỗ lại phía sau xe Kiều An Hạ, cửa xe ở bên ghế điều khiển đẩy ra trước, nhưng người xuống xe lại là Lục Cẩn Niên.

Dù cho Kiều An Hạ từ sau lần trước bị Lục Cẩn Niên từ chối, cũng chưa từng nói chuyện với Lục Cẩn Niên, nhưng hiện tại nhìn thấy hắn vậy mà lái xe của Trình Dạng tới, vẫn là nhăn mày, nghi hoặc hỏi một câu: "Lục Cẩn Niên, sao lại là anh?"

Kiều An Hảo ngồi trong xe, nghe đến tên của Lục Cẩn Niên, vô thức đem đầu từ điện thoại ngẩng lên, nhìn thấy Lục Cẩn Niên ở ngoài xe, sau đó cắn môi một chút, đẩy cửa bước xuống xe.

Lúc này Trình Dạng cũng đã xuống xe, trong tay cầm giấy phép lái xe của Kiều An Hạ, đi tới, ngữ điệu ôn hòa tiếp lời của Kiều An Hạ, giải thích nói: "Xe Lục tiên sinh bị quản lí lái đi rồi, anh ấy có chuyện trong thành phố, anh thuận đường đưa anh ấy đi."

Trình Dạng nói xong, quay đầu, lại nói với Lục Cẩn Niên: "Lục tiên sinh, hay là anh lái xe tôi đi? Tôi lái xe đưa hai người đó quay về đoàn phim?"

Lục Cẩn Niên từ lúc Kiều An Hảo xuống xe, ánh mắt liền hoàn toàn dừng lại trên người cô, nghe tới lời nói của Trình Dạng, vẻ mặt khẽ biến động một chút, tiếp tục nhìn Kiều An Hảo xem xét một lượt, xác định cô không sao, mới quay đầu, nhìn Trình Dạng lắc đầu: "Không cần đâu, tôi tự bắt xe."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.