.
Quyển II: Anh Hào Tụ Hội
- Tướng quân, lại tới một đợt quân lưỡng nữa được đưa tới!- Một người lính đi vào báo cáo.
Bấy lâu nay Mahat Trasin đã cho quân đi cướp phá khắp nơi, để ép dân chúng Laja vào trong thành Phabua. Bằng việc cướp bóc trắng trợn nhưng hạn chế giết chóc mà chỉ dọa nạt, cốt để ép dân chúng phải chạy vào kinh đô mà lánh nạn, khiến lương thực của kinh đô Phabua bị tiêu hao cực kỳ nhanh chóng, đồng thời cũng làm lan truyền tin đồn thất thiệt gây sự hoảng loạn lòng người, ép vua tôi Laja sớm đầu hàng.
Số lương thảo cướp được, phần thì được dùng tại chỗ, phần được đưa về kho lương để bảo đảm, tránh bị hỏng hóc, mốc meo,… bởi lương thảo cực kỳ quan trọng trong một cuộc chiến lâu dài, chỉ sợ ít chứ không chê nhiều. Trong trường hợp vua tôi Laja có thể chịu đựng đủ lâu để quân cả nước kéo tới cần vương, số lương thảo này là thứ để liên quân dùng trong việc cầm cự, tìm thời cơ.
- Lần này có bao nhiêu xe?- Viên tiểu tướng chỉ huy lính canh gác và người coi giữ kho lương nhanh chóng đi ra kiểm kê, hướng dẫn đưa lương thảo vào nơi tập kết.
- 15 xe!- Người dẫn đầu đoàn hộ tống lương báo cáo
- Lần này sao ít vậy?- Viên tiểu tướng hỏi.- Những lần trước nếu không phải 100 thì cũng là 50 xe cơ.
- Đúng vậy, ít hơn hẳn mọi lần, là vì dân chúng Laja đã bị các ngươi ép khô rồi!- Đột nhiên tên quan vận lương gầm lên đầy phẫn uất rồi rút gươm đâm chết gã tướng kia. Biến cố này làm tất cả mọi người sửng sốt vô cùng, tên quan giữ kho mãi sau mới ú ớ định hét lên thì bị xiên nốt. Tuy nhiên, dù rằng hai kẻ cầm đầu đã bị giết, thì những tên lâu la cũng kíp thời báo động, khiến quân lính khắp đại doanh dần đổ vào cổng.
- Lập hàng rào phòng thủ, đợi đại quân tới.- Người thanh niên vừa ra tay giết gã tướng chỉ đội tuần tra và gã quan giữ kho bình tĩnh ra lệnh. Người này chính là Trui Tavat, người con trai thứ tư của Trui Heola, một trong những người con được độc lập cầm quân đi mai phục. Sau khi cậu ta cùng các anh trai hợp binh với cha, họ xác định phải sớm đánh được kho lương mới có thể nghịch chuyển tình thế khó khăn hiện tại của Laja.
Muốn đánh được một nơi canh phòng cẩn mật như thế kia, tất nhiên phải có một kế hoạch cực kỳ cẩn mật. Để chuẩn bị kế hoạch đánh lén sao cho hiệu quả, Trui Heola thường xuyên cho thám báo dạo quanh doanh trại quân Ai Lao, thậm chí tìm cách cho mật thám trà trộn vào. Điều này cũng khá dễ khi mà gần đây vì yêu cầu sắp xếp quân lương nên bên quân lương phải tuyển thêm người dân thường hoặc tù binh đến làm việc. Dựa theo tin tức mà mật thám và thám báo đưa về, những kẻ giữ kho quân lương càng ngày càng bất mãn, bất mãn không chỉ bởi vì họ phải ở đây trong coi lương thảo- một công việc rất mệt mỏi và căng thẳng khi thường xuyên phải tuần tra, phòng lửa, kiểm kê lương thảo và nặng nhọc nhất là khi vận lương tới cho liên quân, mà còn bởi việc ghen ghét mỗi khi nhìn thấy những người lính khác trong liên quân khoe khoang chiến lợi phẩm khi mang thêm lương thực tới. Cùng với việc thu thêm lương thực mới thì quân lính cũng không từ bỏ những chiến lợi phẩm khác có được từ các cuộc cướp bóc: tiền bạc, đồ trang sức hay thậm chí đàn bà,…
Đây chính là cánh cửa tốt để quân Laja có thể xâm nhập. Rõ ràng việc chặn đánh một đám kiêu binh mang theo đủ loại chiến lợi phẩm vẫn tốt hơn việc đánh thẳng vào một doanh trại được canh phòng cẩn mật. Bằng cách phục kích tiêu diệt đội vận lương, quân Laja đã có một vỏ bọc hoàn hảo để xâm nhập. Chịu trách nhiệm chỉ huy nhiệm vụ này là Trui Tavat. Biết được sự khó khăn và nguy hiểm của nhiệm vụ, nhưng Trui Heola vẫn để Tavat đi sau khi nhìn thấy sự quyết tâm của người con trai. Kế hoạch được đề ra rất đơn giản: Tavat phải chiếm được một cổng trại và giữ được nó tới khi đại quân của Trui Heola đi vào được.
Sau khi bại lộ, Tavat lập tức ra lệnh đốt lửa báo hiệu, đồng thời lấy những xe vật làm chiến lũy tạm thời để chống lại số đông quân đội đang ùa vào. Vì để không bị thám báo của quân địch phát hiện, đại quân phải ở khá xa, nên quân của Tavat sẽ phải trụ hơi lâu trước sức tấn công như vũ bão của kẻ địch.
Quả thực đúng như những gì Trui Heola lo lắng, ngay sau khi biết việc bị tâp doanh, quân canh phòng liền tập trung quân đội lại để đánh bật cánh quân của Tavat ra ngoài. Dù Tavat đã giết chết tướng chỉ huy, nhưng đội hình quân canh phòng không rối loạn, phó tướng của quân canh phòng lập tức cho người đi báo động, rồi tập trung quân lại đánh ngay vào hàng phòng ngự được lập ra vội vàng của Tavat, không cho họ củng cố nó. Tavat lập tức nhảy lên, tuốt gươm đánh nhau với tên phó tướng xong không chiếm được quá nhiều lợi thế, nên đành phải lui về phòng ngự, chờ đại quân lên phá trại. Hóa ra đối phương không hề yếu chút nào, lý do khiến Tavat giết được tên tướng chỉ huy là vì hắn không hề phòng bị chút gì mà thôi.
Hai quân giao tranh, quân của Tavat tuy ban đầu chiếm giữ được ưu thế bất ngờ, song quân phòng vệ lại đông hơn, lại liên tục kéo tới, mà đám này thì đã biết là có kẻ địch tới đánh, trang bị lại đầy đủ, số lương thì áp đảo, nhanh chóng đẩy quân của Tavat vào cảnh khổ chiến.
- Thiếu tướng quân, ngài hãy tạm lùi, quân ta sắp tới rồi, bọn tôi có thể thủ ở đây được. Nếu thiếu tướng quân có mệnh hệ gì thì chúng tôi có tội to lắm.
- Các người nói gì vậy, sinh tử tồn vong ở ngay lúc này, nếu ta lùi lại thì chả phải là ham sống sợ chết ư!- Tavat giận giữ quát to, đồng thời múa đao chém liền hai tên lính Ai Lao định xông tới.
Sau khi nhìn thấy lửa hiệu của Tavat, Trui Heola đốc quân tiến lên, quân Laja chạy hết tốc lực tới chỗ có lửa hiệu, song đội kỵ binh nhanh chóng vượt lên. Kỵ binh Laja được chỉ huy bởi Phama Heola- con trải cả của Trui Heola, tuy chỉ có chừng 100 người, nhưng dũng cảm xông tới trước tiên để tiếp ứng cho quân của em trai là Tavat, không cho quân Ai Lao đẩy lùi quân mình, tạo lại thế phòng thủ như cũ. Tavat nghe tiếng vó ngựa càng lúc càng gần, biết rằng tiếp viện đang tới, lập tức cho quân tản nhanh ra ngay, vừa lúc đó thì 100 kỵ sĩ lao tới, đụng những kẻ đang chắn đường ngã rạp xuống như cỏ bị người giẫm lên.
Sau khi phá tan đội quân canh phòng và rất nhiều chướng ngại vật ở cửa trại, kỵ binh Laja lao tới đốt phá, khuấy động khắp doanh trại. Sở dĩ kỵ binh Laja làm thế là vì quân số của họ chỉ có 100 người, địch thì có hơn 3000 người, nếu chỉ chăm chăm giữ cửa đợi đại quân tiếp viện chắc chắn không giữ nổi, mà như thế lại lãng phí toàn bộ ưu thế của kỵ binh: sự cơ động. Bằng việc cơ động tấn công, quấy nhiều, đốt phá khắp nơi, họ khiến quân địch rối loạn, không thể tập trung toàn lực đánh chiếm lại cổng trại, hay thiết lập đội hình phòng ngự, bố trí các cung thủ xung quanh khu vực chuẩn bị phải nghênh địch nên khi quân Laja tới nơi thì họ dễ dàng tiến vào với thương vong không đáng kể.
Thế nhưng giờ phút họ đi vào được doanh trại thì cuộc chiến thực thụ mới bắt đầu. Lúc này, sau rất nhiều giây phút bỡ ngỡ, quân Ai Lao và chỉ huy cao nhất của họ là Hoàng Thân Chohan Xihan đã lấy lại tinh thần. Biết rằng hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng nếu bị phá trại và mất kho lương, Chohan Xihan liền lên bành voi đốc chiến. Quân Ai Lao tuy đã khống có tường rào phòng thủ, nhưng một vài chướng ngại vật thì vẫn còn, bèn dựa vào đó mà che chắn, phóng tên vào đoàn quân Laja đang xung phong.
Quân Laja một mặt giơ khiên lên đỡ, mặt kháp dũng cảm xông tới đánh giáp lá cà với quân Ai Lao, toan đánh vào đội cung thủ để buộc quân địch phải dừng bắn tên. Dẫu vậy quân Ai Lao giữ chặt đội hình, giúp cung thủ phía sau được an ổn mà phóng tên. Những trận mưa tên liên tục giáng xuống đầu quân Laja khiến thương vong tăng lên rất nhanh.
Đột nhiên, những tiếng vó ngựa phi ầm ầm tới, hóa ra quân kỵ binh của Phama thấy quân mình bị thương vong thế liền tới trợ trận. Kỵ binh vốn có tốc độ nhanh, lại lao thẳng vào đội hình địch, tạo nên những lỗ hổng lớn trong trận địa phòng ngự của kẻ địch, bộ binh Laja thuận theo đó mà xông vào. Thấy quân địch đã rất nao nùng, anh em Phama và Tavat liền đốc quân tiền trận đánh hăng thêm. Hai anh em phối hợp quân bộ- kỵ nhịp nhàng, quân Laja càng chiếm thêm ưu thế.
Thấy cảnh quân mình bị lép vế, Hoàng thân Chohan Xihan liền cho đội tượng binh xung trận, cả voi chở ông ta cũng xông lên. Những con voi chiến to lớn, mạnh mẽ không khác gì những cỗ xe tăng thời hậu thế nhanh chóng ủi nát đội hình địch, xé nhỏ chúng ra, đồng thời che chắn cho bộ binh Ai Lao xông lên bào vây tiêu diệt địch.
Thấy quân mình bất lợi, Phama liền thúc ngựa vọt tới, cùng các kỵ binh đánh quấy nhiễu đội tượng binh, hòng khiến cho lực lượng này không thể phát huy được chiến lực. Với ưu thế tốc độ, kỵ binh Laja và Phama đã khiến đội tượng binh hơi chững lại, họ cũng bắn hạ rất nhiều người lính ngồi trên voi cùng quản tượng.
Đột nhiên, từ trên bành voi, Hoàng thân Chohan Xin hẳn vớ lấy một cây giáo, nhắm thật chuẩn rồi ném mạnh, cây giáo xuyên thủng người Phama, khiến y chết gục tại chỗ. Bất ngờ mất chỉ huy, cánh kỵ binh của Laja cũng hơi cuống, quân Ai Lao nhờ thế càng đẩy mạnh thế công.
Thấy địch áp sát, quân Laja hoảng hốt, có người phó tướng định rút lui nhưng Tavat lập tức chém chết người đó, Tavat lệnh cho quân đội chỉ được tiến không được lùi, ai lùi thì chém chết ngay. Với Tavat lúc này, cậu ta giết quân Ai Lao không chỉ vì đây là lũ xâm lược mà còn vì mối hận giết anh trai, thù mới hận cũ đã tiếp cho cậu ta đủ sức mạnh để làm những việc điên rồ.
Hai bên chủ tướng đều quyết tiến lên, binh sĩ hai bên đành liều chết mà đánh, nhất thời tiếng đánh giết vang vọng trời xanh, tiếng đao kiếm đập nhau chan chát. Đột nhiên, từ nhiều phía, ánh lửa nổi lên ngày càng sáng tỏ, quân Ai Lao tỏ ra bối rối, cả Hoàng than Chohan Xihan cũng há hốc cả mồm. Từ vị trí của ánh lửa, đó chính là những nơi để lương thảo của liên quân mà quân Ai Lao phải canh giữ.
Thì ra Trui Heola đã không đặt hết toàn bộ vào việc đánh bại quân Ai Alo, ông ta mong muốn phá hủy toàn bộ kho lương này hơn. Nếu phá hủy được kho lương này, tất cả quân đội của liên quân sẽ đối mặt với một tình huống cực kỳ nghiêm trọng. Và quan trọng nhất là, một khi kho lương bị phá hủy, toàn bộ cuộc chiến tại nơi đây sẽ chấm dứt ngay tức thì với phần thắng thuộc về họ cùng một tổn thất nhỏ nhoi.
Để làm được điều này, Trui Heola đã cùng hai người con khác là Khanam và Rah mang theo quân tinh nhuệ với rất nhiều dầu hỏa, diêm tiêu đi đánh các kho lương. Nhóm quân này chỉ có khoảng 200 người thôi nhưng ra tay rất tàn độc và mạnh mẽ, giết chóc nhanh chóng và lặng lẽ, nên đến khi đốt cháy kho lương rồi, lửa cháy sáng rực một vùng trời thì kẻ địch mới biết.
Đốt xong, Trui Heola cùng hai người con trai dẫn quân quay lại, đánh bọc hậu quân Ai Lao, vừa đánh họ vừa kêu hàng, cốt làm cho kẻ địch nhầm lẫn về số lượng mà sợ hãi. Kho lương đã cháy, địch thì bọc hậu, quân Ai Lao xuống tinh thần thấy rõ, Hoàng thần Chohan Xihan thấy thế, biết là đại thế đã mất liền truyền lệnh rút quân ngay. Thế là quân Ai Lao vỡ trận, quân Laja đuổi theo giết được cả ngàn người.