Trong Bổn Nguyên Không Gian, bốn vị mỹ nhân của Tây Đại lục đang vô cùng hoan mang khi nhìn phiến không gian trước mặt, vốn Không Gian Bổn Nguyên có thể sánh ngang với một Trung Thiên thế giới nên ngoại trừ khu vực bị hắn xây thành nhà và một khu vực chứa đồ thì còn một khoản không gian vô cùng rộng lớn với các loại pháp tắc không ngừng phiêu động. Mà khi bốn vị mỹ nhân kia nhìn thấy mấy tia pháp tắc bay vòng vèo kia thì không khỏi kinh ngạc thật sâu. Trong các nàng ai ai cũng là Chân Thần chuyển thế luân hồi hiển nhiên ánh mắt không thấp rồi, các nàng có thể nhìn ra các sợi pháp tắc phiêu diêu trong hư không kia. Nhưng các nàng lại không thể tin được có người có đủ sức để làm ra một không gian đầy pháp tắc như vậy, nên trong nội tâm ai cũng nghĩ là mình đã bị Vô Thiên hắn dùng quỷ kế truyền tống đến một khoản không gian vô định nào đó.
- Chúng ta có lẽ đã trúng phải quỷ kế của tên kia rồi. Hiện tại chắc là đã bị truyền tống tới một tinh cầu hoanh vu nào đó. Trước hết cần phải tìm đường trở về Huyền Thiên Tinh cái đã. Linh Lung cô là Nguyệt Thần có thể tìm được vị trí Nguyệt Nha của Huyền Thiên Tinh không.
Sinh Mệnh nhìn về phía một mỹ nhân tóc trắng hỏi. Chỉ thấy nàng này nhan sắc cũng không kém Sinh Mệnh. Mắt phượng to tròn ngập nước, mày liễu xanh xanh, cong cong, mũi ngọc cao cao trắng mịn vô cùng tinh xảo. Làn da tuyết trắng cùng bạch y như hòa làm một, bờ môi nhỏ nhắn hơi hồng cứ như một quả nho chín mọng khiến người ta không nhịn được mà muốn cắn lên một cái. Cổ ngọc thon dài tinh xảo cùng với xương quai xanh hợp thành một mảng tuyết trắng vô cùng mỹ lệ trước cổ áo.
Bên cạnh đó là một vóc người hoàn mỹ, phía trước là vòng ngực căng tròn như muốn phá áo chui ra, bên dưới là chiếc eo nhỏ nhắn đang được một chiếc đai lưng màu trắng buộc lại. Kết hợp với bờ mông đầy đặn vểnh cao tạo thành một hình chữ S vô cùng mê người.
Ngoài ra nàng còn sở hữu một cặp ngọc thối dài miên man, bắp chân tuyệt mỹ theo từng bước của nàng lại lấy ló hiện ra sau làn váy trắng như muốn câu dẫn người ta phạm tội.
- Nơi này giống như một không gian độc lập ta cũng không thể nào cảm ứng được gì.
Nàng khẽ mấp mái môi lạnh lùng nói ra. Nàng tuy xinh đẹp nhưng trên mặt lạnh như phủ lên một tầng sương lạnh, cùng với một giọng nói lạnh léo khiến cho người ta bất tri bất giác không dám lại gần.
Sau khi nghe nàng nói xong mọi người trầm mặt chốc lát sau đó bắt đầu nhao nhao sử dụng các loại thần thông mong cảm ứng được vị trí Huyền Thiên Tinh nhưng tất cả đều công cóc.
- Rốt cuộc đây là xó xỉn nào vậy.
Một thanh y nữ tử có mái tóc lam tức giận dậm chân, cũng không quan tâm hình tượng mà chửi bới. Các nàng sau khi vận dụng toàn bộ thần thông cũng không thể thu được chút gì, thậm chí Sinh Mệnh Thần còn vận dụng đến một kích của một Trường Tiên cấp bậc Thần Khí.
Vốn ở bên ngoài một kích của Thần Khí có thể dễ dàng một pháp oanh mở không gian, nhưng ở chỗ này một kích kinh khủng kia lại không thể gây ra chút gì cho không gian cả thậm chí đánh lên mặt đất còn không tạo cho mặt đất chút chấn động nào. Phảng phất như Thần Khí Trường Tiên lại như một trường tiên bình thường đánh lên mặt đất chỉ dấy lên một chút bụi mù.
Sau khi nhìn tình cảnh này các nàng đã bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng, thậm chí Thần Khí mà các nàng tin tưởng nhất lại không phát huy chút tác dụng nào cả. Đúng lúc này bỗng dưng bốn phía xuất hiện một tiếng cười khiến các nàng cảnh giác nhìn xung quanh.
- Hắc hắc các nàng đừng nên tốn công, cái trường tiên cùi bắp kia của nàng không có tác dụng gì ở đây đầu.
- Ngươi là ai?
- Nếu là nam nhân thì bước ra?
Nghe giọng nói kia tứ nữ bắt đầu rút ra vũ khi của mình đặt trường ngực cảnh giác nhìn quanh.
Đúng lúc này một bóng dáng nam nhân mặc thanh y, tướng mạo anh tuấn tiêu sái với nụ cười tà mị treo trên môi đang từ trên không hướng phía các nàng bay xuống.
- Ngươi...sao lại là ngươi.
Sinh Mệnh Thần trợn mắt chỉ vào tên nam nhân anh tuấn kia, không nhịn được mà lắp bắp hỏi.
- Sao lại không thể là ta chứ.
Hắn cũng không có trực tiếp trả lời nàng mà nhẹ nhàng nở một nụ cười tà mị nhìn nàng hỏi ngược lại. Mà người tới không phải ai khác chính là Vô Thiên.
- Đây rốt cục là chỗ nào?
- Đây hả. Đây là một thế ngoại đào nguyên a, còn là đại bản doanh của ta hắc hắc.
- Hừ ngươi đừng hòng già mồm nơi này rõ ràng là một Trung Thiên Thế Giới há là đại bản doanh của ngươi.
Sinh Mệnh hừ lạnh nhìn hắn nói ra. Nàng làm sao có thể tin một Trung Thiên Thế Giới rộng lớn với đầy các pháp tắc này lại có thể thuộc sở hữu của một tên tiểu bạch kiểm núp đằng sau nữ nhân như hắn chứ. Nhưng dường như nàng đã quên cái tên Duệ Kim Thần kia chết như thế nào rồi thì phải. Mà tam nữ còn lại cũng y như Sinh Mệnh Thần đều khinh thường liếc hắn một cái.
- Được rồi nếu các nàng không tin thì cứ mở mắt ra mà nhìn.
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên một cái sau đó phất tay một cái cả năm người bỗng nhiên tiêu thất. Sau đó cả năm người đã xuất hiện trong một gian phòng tinh tế với một cái giường lớn ngay chính giữa.
- Sao hả? Có tin ta chưa.
Hắn đắc ý nhìn bốn nàng đang kinh ngạc trợn mắt cười hỏi.
- Không...Không thể nào.
Sinh Mệnh không nhịn được mà lắp bắp một tiếng, nàng là Chủ Thần nên cũng có cho mình một cái không gian riêng. Nhưng mà cái không gian kia cũng chỉ có chừng ba bốn cây số vuông thôi, hơn nữa bên trong cũng chỉ có duy nhất một cái thuộc tính Sinh Mệnh thôi chứ không có đủ được tất cả các thuộc tính. Không những vậy những thuộc tính này còn tự mình sinh ra pháp tắc cho thấy nơi này đã chính thức hình thành một Trung Thiên Thế Giới hoàn chỉnh.
Nàng không thể tin được một người có được một Trung Thiên Thế Giới hoàn chỉnh lại chỉ là một tên tiểu bạch kiểm như vậy được, một người có được Trung Thiên Thế Giới hoàn chỉnh phải có tu vi kinh khủng bực nào chứ. Nàng nhìn kiểu gì cũng không thể nhìn ra tên tiểu bạch kiểm này và một tuyệt thế cao thủ có chút nào giống nhau cả.
- Hắc nàng không tin cũng không sao cả vì rất nhanh các nàng sẽ minh bạch cả thôi. Nhưng mà trước hết ta muốn nói cho các nàng biết một thiên đại bí mật.
Hắn cũng không để ý đến thái độ nghi hoặc của các nàng mà chỉ cười thầm sau đó làm ra một bộ mặt vô cùng thần bí nói ra.
- Hừ có gì mau nói đừng có mà giả thần lộng quỷ.
Sinh Mệnh hừ lạnh nhìn hắn nói ra, phụ nữ vốn có tính tò mò vô cùng lớn nghe hắn nói về thiên đại bí mật gì đó cũng bị khơi lên tính tò mò không nhịn được mà muốn nghe. Không chừng cái bí mật gì đó không chừng còn liên quan đến cái không gian này không chừng. Ngay cả Nguyệt Thần vốn lãnh đạm cũng có chút hiếu kì nhìn hắn.
- Hừm cái bí mật kia chính là...là bất cứ ai từng bước vào chỗ này đều là người nhà của ta.
Hắn cười tà tà nhìn các nàng, nhưng hắn cũng không có nói sai nơi này vốn là kho chứa bảo vật của hắn nên nếu không phải người thường có thể vào được. Thậm chí ngay cả hai tên Bàn Cổ và Hồng Quân cũng không được bước vào nơi này.
Duy nhất chỉ có chúng nữ là được hắn để lại nơi này, vì đối với chúng nữ hắn hoàn toàn tin tưởng nên không lo lắng gì.
- Ngươi...ngươi có ý gì.
Sinh Mệnh vốn còn không hiểu gì thì bỗng nhiên vòng eo mảnh khảnh đã bị một vòng tay rắn chắn ôm lấy.
- Á
- Hắc hắc rất nhanh nàng sẽ hiểu.
Hắn một tay ôm lấy Sinh Mệnh ném lên giường khiến nàng kinh hãi mà yêu kiều kêu lên một tiếng, còn tam nữ thì rất nhanh đã bị hắn phất tay một cái định trụ và sau đó là....
Chờ chờ chờ đi. He he.