Vô Ưu công chúa nói:
- Chuyện tình hứa hẹn, không thể đổi ý. Xử lý Khương Dạ cũng không đáng, dù sao hắn đối với đế quốc mà nói, cũng là một lực lượng cường đại. Lôi thị huynh đệ dưới tay hắn, có khả năng thành Tiên, như vậy là đủ rồi.
- Ta chỉ là. . .
Mộ Ngân Mâu lắc đầu, nếu mình làm Hoàng Đế, trong mười năm tất đột phá thành Tiên. Bất quá xử lý Khương Dạ cũng không thực tế. Trên thực tế Minh Quân phát triển lớn mạnh, cùng Khương Dạ hậu kỳ ủng hộ là phân không ra.
Hiện tại binh tinh lương thực đầy đủ, danh tiếng cũng tốt, binh sĩ Đông Tần nguyện ý đầu nhập Minh Quân là cực kỳ nhiều. Mặc dù Khương Dạ làm Hoàng Đế, tư chất bình thường, nhưng ít nhất cũng thăng bằng cửu đại gia tộc, không có để cho Đông Tần nội loạn.
Người này thức thời vụ, mượn lực lượng Tô Kính, sau khi ngồi vững vàng ngôi vị Hoàng Đế, liền phản hồi Tô Kính, để cho Tô Kính thực lực bành trướng, quay đầu lại, cũng là một nhân tố trọng yếu để Đông Tần ổn định.
Hiện tại Đông Tần ai cũng không muốn cùng Minh Quân chính diện đối kháng, sau lưng Minh Quân có hoàng thất, có Tô gia, Chu gia. Đường gia cùng Chu gia quan hệ cũng tương đối gần.
Tô Kính dựa lưng vào Tiêu Dao Vương, mặt khác Tàng Kiếm Đạo Cung thái độ đã quá rõ ràng, kiên quyết ủng hộ Tô Kính.
Hoàng Đế còn mà nói, loại chuyện này sẽ không phát sinh, nhưng mà Khương Diễm không có ở đây. Đạo Cung cũng bắt đầu có can đảm tỏ thái độ. Bởi vì hiện tại Lý gia đầu nhập vào Tô Kính, bên Thanh Dương Đạo Cung kia, cũng lấy lòng Tô Kính.
Tô Kính cũng không có nói điều kiện hà khắc gì, coi như là cùng Thanh Dương Đạo Cung khôi phục quan hệ, không hề dương cung bạt kiếm nữa.
Nếu như có thể đối kháng Thần Binh đế quốc mà nói, địa vị của Tô Kính sẽ ở Đông Tần như mặt trời ban trưa, rất có thể sẽ đạt tới độ cao tiếp cận Khương Diễm.
- Sư huynh, ta có được hay không?
Lâm Tạ Hồng mở miệng hỏi thăm, thực lực của nàng không thấp, vẫn làm việc ở trong quân.
- Dĩ nhiên không được, ngươi làm chuyện nguy hiểm như vậy, sư phụ sẽ giết ta.
Tô Kính quả quyết cự tuyệt.
- Ta khẳng định cũng không được đi?
Vô Ưu công chúa cười hỏi.
- Dĩ nhiên không được, ngươi là Trưởng công chúa, lại tiến một bước, nhất định phải làm Hoàng Đế rồi. Chẳng lẽ ngươi cùng Khương Thần đoạt vị trí này?
- Ta mới không làm.
Vô Ưu công chúa lắc đầu.
- Ta khẳng định cũng không được? Nếu ta ra mặt, Tô gia liền áp đảo những gia tộc khác, không có thăng bằng.
Tô Mộ hỏi.
- Không phải là không được, tác dụng của ngươi là ổn định Tiên cảnh thế giới, không được phân tâm.
Tô Kính phủ quyết.
- Ta thì sao?
Đường Hà hỏi.
- Trên thời gian không còn kịp nữa, nếu đặc biệt bồi dưỡng ngươi mà nói, đi thế giới ngoài Tinh môn một chuyến, tìm kiếm Tinh Hồn cho ngươi còn được. Bây giờ không phải là tìm không được, mà là phải hao phí mấy trăm năm.
Đường Hà bất đắc dĩ nói:
- Không sai, là dựa vào vận khí, nhưng vận khí khá hơn nữa, cũng phải trên trăm năm, mới có thể tìm được Tinh Hồn.
- Ngân Mâu liền không cần nói, mặc dù Thiên Yêu hóa thân của ngươi cường đại, nhưng mà ở trước lúc thành tựu Kim Tiên, Thiên Yêu tạo hình rất kinh khủng, không tốt mượn lòng người. Ta cũng không được, ta có quá nhiều bóng dáng của Binh gia.
- Năm chúng ta đều không được, như vậy phải dựa vào ai, Tố Nhân Long? Hắn là người chỉ huy, tuyệt đối không thể dùng như vậy.
Mộ Ngân Mâu nói.
Đề cử một người làm thần tượng, cái này mọi người hiểu rõ, là rất có ý nghĩa. Mà năng lực của Tố Nhân Long, lại là chỉ huy đại quân đánh giặc.
Người ở chỗ này, có một coi là một, Tố Nhân Long chỉ cần mang theo mười vạn người, tố chất giống nhau, trang bị giống nhau, bất luận kẻ nào mang theo trăm vạn người cùng hắn đánh, cũng không có nắm chặc chiến thắng. Nếu nhân số ít hơn năm mươi vạn, sẽ bị Tố Nhân Long nghiền ép qua.
Loại tố chất này, Lâm Tạ Hồng xuất thân Binh gia cũng không bằng. Lâm Tạ Hồng lãnh binh đánh giặc, cũng chỉ là trình độ một đánh ba.
Tô Kính cũng không nỡ Tố Nhân Long, Tố Nhân Long phải từ từ bồi dưỡng, sau này thành tựu Kim Tiên hẳn không phải vấn đề. Tiên đế Tô Kính không dám cam đoan, đó là dựa vào vận mệnh.
- Nếu không ta đi.
Cơ Vô Song cợt nhả nói.
Ánh mắt của mọi người rơi vào trên người Cơ Vô Song, người nào cũng không nói chuyện. Mọi người nhìn làm Cơ Vô Song có chút sợ hãi, một hồi lâu, ở trong không khí lạnh như băng, Cơ Vô Song lúng túng nói:
- Ta chỉ là đùa một chút.
- Ai bảo ngươi nói giỡn?
Tô Kính cau mày, chất vấn Cơ Vô Song.
Cơ Vô Song cúi đầu, thực lực của hắn càng cao, lại càng sợ Tô Kính. Tốc độ phát triển của Tô Kính, so với hắn gặp qua bất cứ người nào cũng đều kinh khủng.
Bây giờ Tô Kính còn không có dùng Địa Tiên đan, là vì đang tìm cơ hội, bây giờ còn không thể cho phép hắn độ kiếp. Một khi hắn trở thành Địa Tiên, là có thể nghiền ép người ở chỗ này rồi.
Hiện tại Cơ Vô Song chỉ là Kim Đan tầng chín, không có cảnh giới Bán Tiên.
- Mọi người cảm thấy như thế nào?
Tô Kính nhìn tất cả người hỏi.
- Ta cảm thấy được.
- Đúng vậy, dù sao Cơ Vô Song không có tài hoa gì khác, chỉ biết chiến đấu.
- Cũng không phải là không có, chỉ là không thích hợp thế giới này, có chút đáng tiếc. Đặt ở Tiên cảnh mà nói, ý nghĩa lại không lớn.
- Ta xem có thể, nếu không để Cơ Vô Song lên đi. Bồi dưỡng hắn, để cho hắn có thực lực đối kháng Hoàng Đế của Thần Binh đế quốc.
Cơ Vô Song trợn tròn mắt, hắn không nghĩ tới, mọi người sẽ nhìn tốt hắn như vậy.
- Không tệ không tệ, Vô Song, cứ định như vậy.
Tô Kính thấy Cơ Vô Song lúng túng, cười nói:
- Địa Tiên đan, luyện chế được chín viên, ta chỉ cần ba viên trong đó, còn dư lại không đủ để cho ngươi trở thành Địa Tiên, nhưng mà tăng lên lực lượng, đạt tới Thiên Tiên cảnh còn không phải là vấn đề.
Cơ Vô Song trong nháy mắt bị hạnh phúc đục lỗ đại não, nước miếng cũng đều chảy ra.
Sáu viên Địa Tiên đan, mặc dù chỉ là phó đan, không cách nào làm cho người thành tựu Địa Tiên, nhưng mà có thể tới Thiên Tiên cũng không tệ a! Tư chất của mình không kém, đáng tiếc là đi đường quanh co, theo đuổi Tô Kính mà nói, thành tựu cao nhất chưa hẳn đạt tới Kim Tiên.
Vậy còn phải vận khí tốt, không có chết trận.
Nghĩ đến hai chữ chết trận, Cơ Vô Song bỗng nhiên rùng mình một cái.
- Ha ha! Vô Song, không cần phải lo lắng, nếu đẩy ra ngươi. Chắc chắn sẽ không để cho ngươi dễ dàng chết trận.
Tô Kính an ủi Cơ Vô Song.