Hồng Liên Bảo Giám

Chương 399: Chương 399: Công tháp (4)




Lần này xung phong khác với lúc trước, Vô Niệm biết trong Phật môn chiến tháp phái tăng binh ra ngoài chiến đấu cũng không được ích gì, ngược lại mất địa lợi. Bắn ra mười Thiết Phật Đà đơn thuần để làm rối tiết tấu tấn công của kẻ địch.

Phật môn chiến tháp xây dựa vào ngọn núi, mặc dù phía sau có thể tấn công nhưng địa hình chật hẹp, sắp xếp mấy ngàn binh sĩ tấn công sẽ chật đường.

Thiết Phật Đà bắn ra gây hỗn loạn lớn cho ma binh. Thiết Phật Đà với tốc độ siêu mau giao thác chém giết như cái lưới răng cưa muốn càn quét cắt binh sĩ quốc gia Tà Thần.

Mục sự buộc lòng chạy nhanh lên trước, năm mươi mục sư cùng ra tay. Trong quyền trượng bắn ra từng đợt thần văn hình thành một đầm lầy vũng bùn dưới đất. Các con thằn lằn xương trắng bò ra khỏi đầm lầy, vây quanh mười Thiết Phật Đà rơi vào chiến đấu vất vả.

Nhưng đầm lầy lớn làm chậm lại tốc độ tiến lên của ma binh. Ma binh lún trong đầm lầy sẽ không bị thần thuật công kích, nhưng cũng không thể nhúc nhích. Ma binh vòng qua đầm lầy rộng vài trăm thước đến trước tháp, lúc đó đám yêu thú trong tháp đã bị Ưng Dương, Khuyển Thập Lang xử gọn gàng.

Quân Vô Tà, tăng binh lo đấu với ma binh đi vào tháp.

Chậm trễ một chốc làm cắt đứt không gian trong và ngoài, cửa Phật môn chiến tháp từ từ liền lại. Hai Ám Hắc Thực Nhân Ma bị mục sư thúc giục chui vào trong cái lỗ nhỏ dần trên cửa sổ.

Quân Vô Tà thầm sợ, hai quái vật đều có cảnh giới Trúc Cơ kỳ nhưng lực lượng chắc chắn cao hơn gã. Tay cầm trường đao run nhẹ, một luồng chân khí đưa vào đao, rắn vàng uốn lượn trên đao.

Đám tăng binh không sợ, có phật tượng yểm hộ bọn họ xông hướng hai Ám Hắc Thực Nhân Ma. Chiến chuy của Ám Hắc Thực Nhân Ma chém cái rầm xuống đất, tượng phật, tăng binh xông lên bỗng chốc lăn lông lốc.

Một Ám Hắc Thực Nhân Ma nhảy lên cao, hai tay cầm chiến chuy định công kích nữa. Ưng Dương ở trên trời bắn một mũi tên trúng ngay giữa trán Ám Hắc Thực Nhân Ma.

Ám Hắc Thực Nhân Ma phun ra hai thần văn màu đen ngăn lại mũi tên lông chim trong suốt. Vụ nổ nhỏ làm Ám Hắc Thực Nhân Ma xoay người rớt xuống đất, tăng binh bị chấn ngã may mắn thoát kiếp.

Khuyển Thập Lang nhác thấy hai quái vật cao lớn xông tới liền trốn ra xa, nhìn Ám Hắc Thực Nhân Ma bị cung tên của Ưng Dương đẩy lùi, gã ném kim chuy ra. Ám Hắc Thực Nhân Ma lăn dưới đất vội giơ chiến chuy ngăn lại.

Vang tiếng nổ điếc tai, Quân Vô Tà bị nổ đom đóm mắt.

Ám Hắc Thực Nhân Ma không ngờ trong cây búa nhỏ của Khuyển Thập Lang ẩn chứa lực lượng hùng hồn như thế, dù nó không bị thương nhưng uy lực vụ nổ làm chiến chuy rời tay rớt xuống đất.

Ám Hắc Thực Nhân Ma khác thấy đồng bạn chịu thiệt thì nhảy lên, thân thể nặng nề bay tới, chiến chuy quét qua đẩy lùi Quân Vô Tà.

Phẩm chất chiến chuy đó không bằng trường đao của Quân Vô Tà, nhưng nó rất lớn và nặng, gã sợ chém trường đao sẽ bị kẹt trong chiến chuy luôn.

Hai Ám Hắc Thực Nhân Ma thấy trong tầng một không có binh sĩ sống sót, chỉ còn lại yêu thú số lượng khổng lồ đang chiến đấu liền xoay người đến trước cửa, giơ chiến chuy to lớn phá cửa.

Cánh cửa này bị phá hoại đến trình độ nhất định thì sẽ bị hỏng hoàn toàn, không thể tự động sửa chữa nữa.

Ưng Dương, Khuyển Thập Lang bất đắc dĩ, thực lực của bọn họ kém xa Ám Hắc Thực Nhân Ma, chỉ một mình Quân Vô Tà đấu lại chúng được. Nhưng dường như Quân Vô Tà không sốt ruột, chẳng biết gã nghĩ gì.

Ưng Dương, Khuyển Thập Lang chỉ có thể cố gắng chém giết với yêu thú. Quá đông yêu thú, chúng nó ùa vào rất nhanh, căn bản không cách nào ngăn cản. Những tượng phật đứng sững ở hậu phương cũng là mục tiêu công kích của yêu thú. Các tăng binh đơn giản rút ra sau khiến Quân Vô Tà một mình đối diện hai Ám Hắc Thực Nhân Ma, còn họ thì cùng Ưng Dương, Khuyển Thập Lang săn giết yêu thú.

Quân Vô Tà nhìn chằm chằm hại Ám Hắc Thực Nhân Ma. mười Thiết Phật Đà tối đa chỉ giảm chậm tốc độ tấn công của địch chừng một phút, binh sĩ ma hóa sẽ đi đường vòng đến trước tháp. Sau đó mục sư sẽ giải quyết Thiết Phật Đà, cùng trọng bộ binh xông vào.

Một phút sau gã sẽ đối mặt càng nhiều binh sĩ ma hóa.

Trong đầu Quân Vô Tà có rất nhiều tính toán, chỉ trong khoảnh khắc cơ thể gã đã có quyết định. Thuật đạo phù văn lóe sáng trện chiến giáp, rắn vàng uốn lượn trên trường đao, thân thể Quân Vô Tà hóa thành ảo ảnh từ bên cạnh lao vào giữa hai con Ám Hắc Thực Nhân Ma.

Hai Ám Hắc Thực Nhân Ma ngây người, chiến chuy khựng lại. Người Quân Vô Tà tỏa ánh sáng màu vàng, hai chiến chuy lớn bị bình chướng thuật đạo hất văng giữa không trung, màn sáng biến mất ngay. Nếu Ám Hắc Thực Nhân Ma không dốc hết sức thì chiến chuy có thể liên tục công kích, bởi vì đập xuống quá mạnh, hai cây búa văng lên, màn sáng biến mất, hai Ám Hắc Thực Nhân Ma không còn vũ khí nào.

Người Quân Vô Tà ướt mồ hôi lạnh, chiến pháp này là chiêu lừa thường dùng trong tranh đấu giữa tán tu, luyện khí sĩ Đạo Môn chính quy tuyệt đối sẽ không sử dụng. Bởi vì một khi lừa gạt thất bại sẽ có kết cục siêu thảm.

Lao vào giữa hai Ám Hắc Thực Nhân Ma vì Quân Vô Tà nhìn ra được cách chiến đấu của chúng hơi thiếu não. Quân Vô Tà lừa hai Ám Hắc Thực Nhân Ma cùng tấn công, gã lập tức dựng lên bình chướng có thể ngăn chặn công kích của cường giả Kim Đan.

Phòng ngự vỡ ngay trong tích tắc, Quân Vô Tà cảm giác mình đã chết một lần, nếu không mạo hiểm thế này thì không cách nào tiêu diệt một Ám Hắc Thực Nhân Ma. Nếu thất bại bị chém trúng một búa, chiến giáp cứng mấy cũng sẽ làm Quân Vô Tà bị thương nặng.

Hai con quái vật sẽ cho Quân Vô Tà chạy trốn sao? Chắc chắn là không, đến lúc đó hy vọng duy nhất là Ưng Dương. Nếu Ưng Dương nhát gan không dám cứu viện thì Quân Vô Tà chết chắc.

Rắn vàng chui ra khỏi thanh đao của Quân Vô Tà cắm phập vào trán một Ám Hắc Thực Nhân Ma.

Ám Hắc Thực Nhân Ma có hai cái đầu, Quân Vô Tà chọn cái đầu khá lớn. Quân Vô Tà không chém vì gã không chắc một đao có thể chém bay hai cái đầu.

Động tác trường đao đâm ra kéo theo người Quân Vô Tà hầu như bay vút qua đỉnh đầu Ám Hắc Thực Nhân Ma, đâm một nhát hất nguyên cái đầu hơi nhỏ xuống.

Quân Vô Tà siêu hối hận, nếu sớm biết trường đao bén vậy thì một nhát chém đứt hai cái đầu tốt hơn.

Ám Hắc Thực Nhân Ma bị thương nặng, cái đầu còn lại gầm rống, chiến chuy đập vào lưng Quân Vô Tà. Ưng Dương ở giữa không trung bắn tên trúng cổ tay Ám Hắc Thực Nhân Ma, nó bị thương nặng không lùi lại, mũi tên trong suốt bị bật ra, chiến chuy cũng chệch đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.