Luyện chế đến mức độ có thể chế phù tốn hao công sức khó tả hết.
Quyết định số lượng giao dịch, kiểu chi trả rồi Tô Kính giao bản vẽ cho Chu Bất Nhị. Có đưa bản vẽ này ra cũng không sợ gì, đạn pháo vào tay Tô Kính còn phải gia công thêm nữa.
Chu Bất Nhị vui vẻ rời đi, Tô Tiên thì ở lại. Tô Kính lấy các bản vẽ mình thiết kế ra, Tô Tiên dùng thuật đạo ghi lại hình ảnh của hai người, mỗi bên tự giữ một phần rồi nàng mang bản vẽ đi. Chúng nó là Tô Kính cống hiến gia tộc, chờ Tô Tiên đưa cho gia tộc thì hắn sẽ được các loại tiện lợi.
Tô Kính cần thông qua Tiêu Dao Hầu cũng có thể trực tiếp nhờ Tô gia giúp đỡ.
Tô Tiên hay Chu Bất Nhị đều khá vừa lòng, bọn họ không biết rằng Tô Kính chẳng hề xem trọng chuyện này. Với Tô Kính thì đây không phải việc hắn nên tự tay làm, vì không có ai ở bên cạnh hỗ trợ nên hắn mới đích thân đàm phán.
Trong lòng Tô Kính mong chờ tu hành, nghiên cứu, thậm chí với hôn nhân còn cao hơn mấy việc buôn bán này gấp vô số lần.
Bạch Lộ là người đáng giá bồi dưỡng, tiếc rằng gã không xuất thân từ Tô gia, không thể tham gia vào chuyện này. Tô Kính hơi mong chờ Dực châu chấp hành, đi Dực châu không biết có thể kiếm một đám người vừa ý về không.
Lam Mân nâng thau rửa mặt đến, hỏi ý Tô Kính:
- Thiếu gia cả đêm không nghỉ ngơi, có cần . . .
- Không cần, ta đi chỗ Tô Mộ.
Tô Kính đang nói thì Bạch Anh ở bên ngoài kêu lên:
- Thiếu gia, có người tìm!
- Ai vậy?
- Bên Đại Tiên Sinh, nói là có tin tức của tứ tiểu thư.
Tô Kính nói:
- Nàng bảo người ta chờ, ta đến ngay!
Tô Kính kêu Lam Mân mau đổ nước rửa mặt, thay quần áo. Tô Kính đánh mấy trận làm đạo y, áo giáp rách hết, hắn đang mặc áo bó sát trong chiến giáp, bên ngoài khoác áo gấm bình thường.
Tô Tuyết có tin tức làm Tô Kính rất bất ngờ. Đối phương trù tính đã lâu, dù bị lộ manh mối cũng nên dứt khoát chặt đứt mới đúng.
Theo gia đinh Cúc Nguyệt Sơn phái đến Tô Kính lại lên xe ngựa, mang theo Ưng Dương, Khuyển Thập Lang đi gặp gã. Tô Linh cũng ở chỗ Cúc Nguyệt Sơn, gã đang ngồi nói chuyện với Cúc Nguyệt Sơn. Tô Kính đến, Cúc Nguyệt Sơn thân thiết chào, sai người đưa ngọc dịch trà thơm lên, từ tốn kể chuyện Tô Tuyết cho hắn nghe.
Thì ra đêm qua một mật thám Binh Mã Ti ở nam thành phát hiện một nữ nhân trên đường Trạng Nguyên, vẻ ngoài hơi giống Tô Tuyết. Người đó bỏ công việc, theo dõi nữ nhân đến cửa một thanh lâu leo lên xe ngựa.
Mật thám nhanh nhạy không bám theo mà vào một ngõ tối, dùng lục lạc truyền tin hình dung chiếc xe ngựa, hai tổ mật thám lập tức hành động âm thầm theo dõi xe ngựa. Xe ngựa đến một dinh thự tư nhân, nữ nhân xuống xe đi vào rồi không ra nữa.
Mật thám Binh Mã Ti nam thành không dám tự quyết định, gã báo lên, Tô Linh giữ tình báo lại. Tô Linh lập tức điều động người đốt lửa, thừa dịp cháy nhà tìm kiếm trong dinh thự. Có đỉnh luyện khí sĩ đi theo hành động, kết quả trong dinh thự không có bóng dáng nữ nhân kia nữa.
Mấu chốt của vấn đề ở chỗ mật thám thấy nữ nhân đi vào, luôn canh giữ nhà này, khi điều tra không thấy bóng dáng nàng đâu. Mặc kệ nữ nhân có phải là Tô Tuyết không, ngôi nhà này chắc chắn có vấn đề.
Tô Kính nghe đến đây không kiềm được ngắt lời Đại Quản Gia, hắn hỏi:
- Nhưng tại sao kêu ta đến đây vì chuyện này? Phụ thân . . .
Cúc Nguyệt Sơn nói:
- Lão gia đang bế quan, xin phép nghỉ làm việc triều đình rồi. Thế tử đã trưởng thành, hôm qua nhận ngọc bội thế tử, nên gánh một phần trách nhiệm trong phủ này. Chuyện này phải là thế tử ra mặt giải quyết mới được.
Tô Kính hoảng hốt, hắn cảm giác mọi thứ không chân thật.
Hắn có quyền lực? Tuy quyền lực chỉ ở trong phủ chứ không trên triều đình, nhưng Tiêu Dao Hầu phủ là vòng tròn gồm mấy ngàn người. Tô Kính biết có loại quyền lực này, nhưng khi Cúc Nguyệt Sơn chính thức nói với hắn, xin hắn quyết định công việc mới có cảm nhận chân thật.
- Tức là ta tạm thời phụ trách chuyện Tô Tuyết?
Cúc Nguyệt Sơn cao giọng nhấn mạnh, ánh mắt khích lệ nhìn hắn:
- Đúng vậy thưa thiếu gia!
Tô Kính đã hiểu Cúc Nguyệt Sơn sẽ ủng hộ thế tử như hắn.
Tô Kính kiên nhẫn chờ Cúc Nguyệt Sơn kể tiếp:
- Vậy ngươi hãy nói tiếp đi, ta muốn biết tất cả.
Mật thám mất tung tích nữ nhân đáng ngờ, buộc phải chia ra hai nơi, một nhóm đi báo cáo với Hầu phủ, nhóm kia được Tô Linh điều động chuyên thành lập đội điều tra, không nhận nhiệm vụ khác nữa.
Hầu phủ xuất động mấy cường giả Kim Đan kỳ rốt cuộc phát hiện chút dấu vết. Trong căn nhà này có một vị trí từng bày ra truyền tống trận, nữ nhân đáng ngờ chắc đi qua truyền tống trận đưa đến chỗ khác. Truyền tống trận đã bị xóa mất, qua hai ngày nữa chút dấu hiệu không gian hỗn loạn cũng không còn dấu vết.
Bây giờ có thể thông qua chút dấu vết này xác định vị trí truyền tống, ít nhất có thể khống chế ở phạm vi hai dặm.
Ngọc Kinh thành rất lớn nhưng phạm vi hai dặm này rất có thể chỉ có ba, năm nhà. Truyền tống trận chỉ hướng vị trí là thành bắc, có người trẻ tuổi đệ của hoàng tộc, của đại thần, còn có đạo quan dưới tay Đạo Cung.
Không cách nào điều tra được nữa, tình báo dừng tại đây. Mật thám Binh Mã Ti nam thành chia ra hơn hai trăm người tạm thời tụ tập ở Binh Mã Ti thành bắc phong tỏa địa điểm đáng ngờ, ai ra vào đều bị giám thị.
Ngọc Kinh thành trong lỏng ngoài chặt, có khả năng tạo truyền tống trận trong thành nhưng muốn truyền tống ra ngoài thành thật là vớ vẩn. Người có thực lực như Tiêu Dao Hầu muốn bày một truyền tống trận ra khỏi thành cũng sẽ bị xé rách trong khe hở không gian.
Kiến thiết truyền tống trận tiêu hao lớn là một, vấn đề lớn nhất là tính ổn định. Trong hai điểm truyền tống có một điểm truyền tống bị trục trặc hoặc giữa điểm truyền tống bị bình chướng không gian chặn lại sẽ dẫn đến truyền tống thất bại. Người được truyền tống chỉ có nước nát thịt, không có ngoại lệ.
Cho nên đế quốc sở hữu nhiều trận đồ truyền tống trận nhưng ít dùng cho việc truyền tống người sống, chỉ dùng để phòng ngừa. Tương lai tây chinh quốc gia Tà Thần không thể nào dùng bậy truyền tống trận, quốc lực đế quốc không chịu nổi tiêu hao. Truyền tống mấy vạn dặm hao tài nguyên cao hơn truyền tống đi gấp vô số lần.
Tô Kính nghe đến đây thì góp ý:
- Đại Tiên Sinh, đây là cái bẫy chờ chúng ta nhảy vào, kẻ địch chủ động công kích.
Cúc Nguyệt Sơn vội nhắc nhở Tô Kính:
- Thiếu gia, đây là việc lớn, không thể kết luận lung tung!&