Đùng!
Lại một tiếng sấm, lần này thì Tô Kính không nằm yên được nữa, vì thanh âm này cách Hầu phủ không xa. Cường giả Kim Đan kỳ công kích chẳng những không giết được mục tiêu càng để nó chạy trốn, tốc độ di chuyển khá kinh khủng, chớp mắt đã độn xa vài dặm.
Đám nha hoàn ở phòng ngoài đều bò dậy mặc đồ.
Lam Mân mở cửa phòng ngủ Tô Kính ra, thò đầu vào hỏi:
- Thiếu gia, có muốn khởi động trận pháp không?
Nguyên Tiêu Dao Hầu phủ có trận pháp bảo vệ, mỗi nơi quan trọng có trận pháp riêng để tự do kích hoạt. Theo lý thuyết Hầu phủ có nguyên đại trận bảo vệ thì không cần cẩn thận như vậy.
Nhưng Tô Kính nói:
- Mở ra.
Tử Đằng cũng đến, nàng và Lam Mân lấy cái chìa khóa ra cắm vào mặt đất hai bên giường Tô Kính, các vầng sáng xanh đan chéo nhau dâng lên bao phủ viện lạc hình thành tấm lưới rậm rạp.
Đùng ầm ầm!
Tô Kính đã nghe ra không phải một người ra tay mà có ít nhất ba luyện khí sĩ cùng công kích, tiếng động đã đến bên trên Tiêu Dao Hầu phủ.
Tô Kính rủa thầm:
- Thế này hơi quá đáng!
Yêu quái gì mà to gan không dọc theo Ngọc Kinh thành chạy ra ngoài ngược lại vượt qua nửa thành thị đến Tiêu Dao Hầu phủ? Đi con đường này không lẽ muốn tấn công hoàng cung? Đúng là tự tìm chết, trong hoàng cung không nói đến hoàng đế, còn có hai luyện khí sĩ Kim Đan bát trọng đã là lực lượng mạnh nhất thiên hạ này
Trong Tiêu Dao Hầu phủ có một tiếng gầm, Tô Kính nghe ra là giọng của Đại Quản Gia.
Tô Kính mang theo nhóm nha hoàn bước nhanh ra phòng ngoài, đẩy mở cửa ngước nhìn trời. Bầu trời hửng sáng bị một bóng ma siêu khổng lồ che khuất, trên bóng ma lấp lóe tia điện màu vàng, không biết là yêu vật gì.
Sau tiếng rống của Đại Quản Gia, hai lỗ tai Tô Kính nghe thanh âm quái dị như mấy chục vạn bánh răng kim loại ken két xoay. Dù ở Trái Đất Tô Kính nghiên cứu chế tạo một số máy móc đặc biệt cũng chưa từng nghe tiếng động máy móc khổng lồ chuyển động thế này.
Tô Kính thấy chính giữa Hầu phủ bắn lên mấy ngàn vạn ánh sáng vàng đụng mạnh vào bụng bóng ma. Ánh sáng vàng và bóng ma ảnh hưởng tầm nhìn của Tô Kính, may mà trong ký ức hấp thu có nội dung lực lượng phòng ngự của Tiêu Dao Hầu phủ.
Chính giữa Hầu phủ gần Lãng Uyển Thư Hải có Tiêu Dao Hầu bài bố Tinh La Vẫn Tiên Nỗ, một lần bắn ra ba ngàn sáu trăm phù tiễn. Tô Kính không rõ sức sát thương thế nào nhưng bóng ma bị ba ngàn sáu trăm phù tiễn bắn trúng thì rơi xuống, khói đen bao trùm người nó nhanh chóng tan biến.
Tô Kính thấy đó là một con yêu vật dài hơn bốn trăm trượng, tính theo phép tính của Trái Đất thì hình thể hơn một công lý. Yêu vật có đôi cánh thịt đầy vảy, miệng bẹp rậm rạp răng nhọn hoắc, trên cái đầu cỡ hơn trăm con mắt.
Tinh La Vẫn Tiên Nỗ bị thương nặng yêu vật, nó há mồm phun ra khói đen xuống đất, khói đen ngưng tụ dính đặc như dầu lửa phát ra tiếng quỷ khóc thần gào.
Trong Lãng Uyển Thư Hải, khuôn mặt Tiêu Dao Hầu tức giận tay liên tục điểm, mỗi lần ngón tay điểm sẽ có một cấm chế thiên cương hình thành trước mặt gã, cuối cùng nối liền thành một phù lục đường mây. Rắc một tiếng hình thành một băng tinh sáu mặt màu xanh biếc nháy mắt biến mất.
Khi băng tinh lại xuất hiện vừa lúc ngay trên đầu yêu vật đánh phá luồng khí của nó. Khói đen rơi xuống vầng sáng đại trận bên ngoài Hầu phủ phát ra tiếng két két chớp mắt xuyên thủng đại trận.
Đại trận Hầu phủ không dành cho phòng ngự cường giả siêu đẳng công kích, Tiêu Dao Hầu không có tài nguyên cỡ đó để lãng phí. Nhưng cường giả Kim Đan bình thường muốn chớp mắt xuyên thủng đại trận là điều không thể, yêu vật này đơn thuần dựa vào thần thông thiên phú làm được.
Khói đen có thuộc tính đốt cháy kỳ lạ, yêu vật kia rõ ràng là sinh vật biển, khói đen đó có thể nhanh chóng đốt hết tất cả trong nước.
Một cái bóng mờ bay lên trời, là Đại Quản Gia, gã không nhằm hướng yêu thú mà mục tiêu là ba luyện khí sĩ lao tới.
Đại Quản Gia cực kỳ nghiêm khắc quát:
- Dừng lại, nơi này là Tiêu Dao Hầu phủ!
Đại Quản Gia không chỉ nói miệng, có hai luồng sáng vàng xoay tròn sau đầu gã tùy thời phát động một kích trí mệnh. Trên mặt đất Hầu phủ dưới chân Đại Quản Gia lại vang tiếng bánh răng xoay nhanh ken két, chực chờ phát ra Tinh La Vẫn Tiên Nỗ lần hai.
Luyện khí sĩ rượt bắt yêu vật kia sửng sốt, gã vốn định giả vờ tức giận nhưng không muốn nếm thử Tinh La Vẫn Tiên Nỗ chút nào.
Tiêu Dao Hầu hiện là cảnh giới Kim Đan lục trọng, đang trong giai đoạn không kiềm chế cảm xúc được. Lỡ Tiêu Dao Hầu kích động phát ra công kích thì bọn họ chết uổng, dùng mạng sống của mình kéo dài thời gian Tiêu Dao Hầu thăng cấp sao? Bị nhũn não mới làm chuyện đó. Bọn họ cũng là luyện khí sĩ Kim Đan kỳ, làm sao nỡ bỏ mạng sống của mình được.
Vì vậy Đại Quản Gia quát nạt, ba luyện khí sĩ liền ngừng, chỉ kém một bước là họ bay vào khu vực trên bầu trời Tiêu Dao Hầu phủ.
Ba người mặc kiểu quý tộc, đầu đội kim quan, người mặc áo lụa đỏ, eo đeo đai ngọc, tử mãng quấn người. Bề ngoài bốn mươi mấy tuổi, chắc là Kim Đan khá yếu trong hoàng tộc.
Yêu vật kia trúng Tinh La Vẫn Tiên Nỗ màn không chết vì sức sống vốn mạnh hơn nhân loại gấp trăm ngàn lần. Bọn họ không có lá gan đó, bị ba, năm mươi phù tiễn bắn trúng đủ đi bán muối.
Luyện khí sĩ thủ lĩnh chắp tay hướng Đại Quản Gia:
- Xin hỏi...
Gã đã thấy hai luồng sáng vàng sau đầu Đại Quản Gia là thứ chỉ kiếm tu thật sự mới có, phi kiếm bản mệnh.
Trong ánh sáng vàng nhấp nháy mơ hồ thấy phù văn phức tạp chuyển động, ít nhất có hơn ba mươi cấm chế thiên cương đan chéo bên trong. Sức sát thương của thứ này khá khủng bố, pháp bảo hộ thân của bọn họ chỉ như cửa sổ giấy.
- Đừng nói nhiều, các ngươi cố ý xua yêu vật đến đây, Hầu gia sẽ bẩm báo chuyện này với bệ hạ. Nếu các ngươi không muốn chết ngay bây giờ thì ngoan ngoãn trở lại suy nghĩ làm sao giải thích với bệ hạ đi.
Ba luyện khí sĩ biến sắc mặt nhưng không dám đánh cược một keo. Họ không ngờ Tiêu Dao Hầu phản ứng kịch liệt như vậy, họ nhận được ít lợi từ Thanh Dương cung mới làm việc chẳng ngờ gặp kết cục này.
Băng tinh màu lam đóng băng cái đầu to của yêu vật rồi đập mạnh xuống, băng tinh xuyên thủng đầu yêu vật. Người yêu vật cứng ngắc, một phù văn trắng tinh bay lên khỏi mặt đất đánh vào người yêu vật. Yêu vật nhanh chóng rút nhỏ, giây lát nó bị thu vào một bình bát màu tím vàng. Đây là vật thu yêu của phật môn, xuất hiện trong Hầu phủ cũng không lạ vì Tô gia Dực châu bỏ công rất nhiều trong việc xua đuổi phạt môn, cướp được nhiều bảo bối phật môn.