Tô Kính hiểu rõ là nguyên nhân gì, đối phương đã quen thuộc chiến pháp của an và Lưu Bạch, mà Cơ Vô Song, dù sao cũng không phải là luyện khí sĩ trong thế giới này. Nguyên khí thiên địa cũng không có nắm chắc chắn, cũng không có rõ ràng như bọn hắn.
Đọa Lạc Thiên Sứ dùng quang độn thuật, tốc độ cực kỳ nhanh. Nếu như không thể dự đoán mà nói, sẽ rất khó để đối phó được đối phương.
Ba người, không có một người nào có thể nhằm vào được Thiên Sứ. Bất quá Tô Kính cũng không có ý định đi qua hỗ trợ. Bởi vì lực chiến đấu của tên Tứ dực Thiên sứ này cũng không tính là quá mạnh mẽ, ít nhất sẽ không sinh ra được bao nhiêu uy hiếp đối với ba người này. Để cho bọn họ coi làm đối thủ luyện tay cũng không tệ a.
Về phần biện pháp đồng quy vu tận, an có thể đối phó được, cho nên cũng không cần phải lo lắng quá nhiều.
Sau khi ném ra một nhóm cột đá này, bình đài nham thạch cũng không tiếp tục vận chuyển binh lực xuống nữa Trừ Ma tượng và đạo binh ra, binh lính bình thường, coi như là Tiên Thiên kỳ thì cũng không dám từ trên độ cao như vậy nhảy xuống. Bởi vì một khi nhảy xuống bọn hắn sẽ trở thành bánh thịt a.
Trên người Đạo binh có phù văn trận pháp, có thể chậm rãi hạ xuống, Ma tượng lại có năng lực bay lượn , có thể từ trên trời cao nhảy xuống. Mà tính ổn định của Ma tượng bốn chân lại rất tốt, trong nháy mắt rơi xuống đất cũng có thể làm ra được động tác công kích như bình thường.
Hơn vạn đạo binh, không đủ để chiếm lĩnh toàn bộ tường thành. Chỉ là ở vòng ngoài, quân đội của Tô Kính đã tấn công vào thành thị, chặt đứt tất cả liên lạc giữa tường thành và bên trong thành. Hạch tâm thành thị cũng đã bị phá hủy, binh sĩ ở vòng ngoài mờ mịt không biết làm sao. Trong không trung, sáu tên Đọa Lạc Thiên Sứ đã chết trận một nửa, sa đọa chi thành tỉ mỉ chuẩn bị, thế nhưng lại bị Tô Kính dùng phương pháp cậy mạnh không nói đạo lý trực tiếp phá hủy đi tất cả.
Trong không trung, một lượng lớn Phi hành khí kim loại bị cột đá đụng vào, có một số ít đã không có cách nào đối kháng được với Lôi Điểu hạm nữa. Lúc này toàn bộ Khổng Tước chiến hạm của Tô Kính đã rời đi, đã đi chi viện cho quân đội dời đi từ trước đó.
Tô Kính nhìn thấy trận không chiến đầu tiên cứ như vậy đã kết thúc. Lúc này lại có một lượng lớn cường giả Kim Đan bay lên, còn có Ác Ma nữ quan dùng đạo thuật phong ấn một đám Phi hành khí kim loại, đựng vào bên trong trang bị không gian. Sau đó lấy về để nghiên cứu một phen.
Không có cường giả bảo vệ, nếu như những Phi hành khí kim loại này không thể tạo thành đội hình quy mô lớn mà nói. Chỉ bằng vào một đối một, căn bản sẽ không phải là đối thủ của cường giả Kim Đan. Tùy tiện đánh ra một cjhieue Băng Phong thuật, hoặc là hóa đá thì cũng đã có thể giải quyết được Phi hành khí kim loạir ồi.
Trong tay Đường Hà có một đạo cột sáng màu đen xuất hiện, hóa thành một cái gậy màu đen.
Tô Kính cảm thán, người này cũng đã tiến bộ. Đả kích lần trước có tác động rất lớn đối với hắn ta, không nghĩ tới đối phương lại có thể nhanh chóng bình phục lại như thế, hơn nữa phương diện cảnh giới lại có thể liên tục tăng lên.
Người này, hiện tại chỉ sợ đã là Kim Đan lục trọng rồi a?
Kim Đan lục trọng, đối với bản thân Tô Kính mà nói, có khả năng còn chưa phải là việc quá quan trọng. Thế nhưng đối với Đường Hà mà nói, cảnh giới này, nếu như thi triển Kim Đan nhập khiếu biện pháp là có thể chính diện đối kháng được với cường giả Kim Đan cửu trọng.
Mặc dù là lực lượng nhất thời, thế nhưng cũng đồng nghĩa với việc, rốt cuộc hắn cũng không cần lo lắng tới việc bị cường giả ám sát nữa.
Hơn nữa Đường Hà có được bí pháp luyện chế Vô Vọng đạo binh, số lượng ba ngàn Vô Vọng đạo binh hiện tại có thể mở rộng ra tới năm ngàn, hơn nữa còn có thể đồng thời chỉ huy. Có năm ngàn Vô Vọng đạo binh, tổ hợp với kỹ xảo chiến trận, như vậy có thể làm cho Đường Hà khi chưa có Kim Đan nhập khiếu đã có thể đối kháng được với cường giả Kim Đan thất trọng, hơn nữa bản thân lại còn có ưu thế.
Không biết, Mộ Ngân Mâu sẽ như thế nào a?
Tô Kính xoay đầu lại, nhìn qua chỗ Mộ Ngân Mâu. Chỉ thấy thân thể của Mộ Ngân Mâu đã dài ra tới hơn chín trượng. Đây không phải là hiệu quả của đạo thuật, mà là lực lượng huyết mạch Yêu tộc của nàng đã được kích hoạt.
Người này, cũng đã đột phá!
Thực ra Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đột phá, chuyện này Tô Kính cũng không kỳ quái một chút nào. Trải qua những chiến dịch này, nhất định pháp tắc thiên đạo sẽ có khen thưởng, cho nên tự nhiên tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên, hơn nữa rất nhiều bình cảnh, nút thắt cảnh giới cũng có thể dễ dàng đột phá.
Chỉ bất quá Đường Hà tăng lên quá nhanh, mà Mộ Ngân Mâu đột phá lại là đột phá khó khăn nhất, đó chính là lực lượng huyết mạch.
Tường thành đã bị dọn dẹp sạch sẽ, đạo binh và binh sĩ quân đoàn tổ hợp lại một chỗ, bắt đầu đẩy mạnh vào bên trong thành. Số lượng của những binh lính này cũng không tính là khổng lồ, chỉ có hơn năm vạn người mà thôi. Mà trên mũ giáp của mỗi một binh lính cũng đều có vu văn được khảm vào.
Không có vu văn này, cho dù khôi giáp của bọn hắn vô cùng hoàn mỹ thì cũng không thể hoạt động được ở trong thành.
Tô Kính cũng không có phái chiến xa tiến vào thành thị. Bởi vì khắp nơi ở bên trong thành thị đều là phế tích, dù chiến xa có tiến vào thì cũng phải ở dưới trạng thái phi hành thì mới có thể hành động được tự nhiên. Cho nên nếu như không cần thiết thì chiến xa sẽ không tiến vào một nơi phức tạp như vậy.
Số lượng lớn tràn vào vẫn là Thần Binh Khôi Lỗi. Mặc dù lực chiến đấu của Thần Binh Khôi Lỗi rất thấp, thế nhưng lại không sợ hao tổn, có giá trị có thể thu về. Không giống như lính đánh thuê Địa Ngục, nếu như bị hủy diệt mà nói, cũng chỉ còn lại có một khúc xương mà thôi. Mà chỉ có thể dùng để luyện chế phù tiễn cấp thấp.
Trường côn màu đen của Đường Hà chậm rãi đập xuống. Lần này, tên Đọa Lạc Thiên Sứ kia cũng không có cách nào dùng độn quang để tránh thoát được nữa. Bởi vì một kích kia của Đường Hà đã hoàn toàn dung hợp lực lượng lĩnh vực của bản thân hắn. Tên Đọa Lạc Thiên Sứ kia vốn cũng không phải là sinh vật trong thế giới này, cho nên ảnh hưởng của lĩnh vực đối với hắn lại càng thêm khổng lồ.
Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ có thể gian nan giơ trường thương của hắn lên, mạnh mẽ quét ngang để ngăn cản.