Đối với tài nguyên, Tô Kính khống chế cực kỳ nghiêm ngặt. Mỗi một Luyện Khí Sĩ đều rất thỏa mãn, cũng cực kỳ không đủ. Tài nguyên của bọn họ, chỉ đủ cho bọn họ tu hành. Thêm một cọng lông cũng không có. Nhưng những gì bọn họ đưa vào trên phương diện tu hành, các gia tộc khác cũng không có khả năng cho bọn họ.
Gia tộc lớn, đều chỉ tín nhiệm Kim Đan mình bồi dưỡng.
Hai người này dứt khoát thi triển ra pháp thuật, ngũ lôi đánh xuống hơn nữa còn là đi ngược lại, công kích hướng lên trời. Điều này cần có kỹ xảo cực kỳ cao siêu. Luyện Khí Sĩ cảnh giới Trúc Cơ, cho dù có lá bùa chú như vậy, sau khi sử dụng, kết quả cũng không ổn. Hơn phân nửa sẽ đánh mình than để quay thịt.
Mây đen trên bầu trời, bị hai đạo thuật cường đại này trực tiếp xua tan hơn phân nửa. Trong đám mây đen này hội tụ trên trăm binh sĩ tử linh, trực tiếp tan vỡ, ngay cả cặn vã cũng không còn.
Gương mặt của hai Kim Đan đỏ bừng. Lúc này bọn họ mới phát hiện mình phát lực quá mạnh.
Cũng may ở trong quân của Tô Kính, phát lực qúa mạnh, hết quả chung quy tốt hơn giữ lại thực lực, sau khi bị người giết chết ,đồ trên người vẫn không dùng. Trên cơ bản, lãng phí trên quy mô nhỏ, Tô Kính chắc chắn sẽ không trừng phạt.
Điều kiện tiên quyết, chính là ngươi phải thu được thắng lợi trong cuộc chiến đấu.
Nếu như lãng phí tài nguyên ngươi lại không hề giành được thắng lợi, ta phân phối cho ngươi nhiều đồ như vậy làm gì? Sau khi hai Luyện Khí Sĩ đỏ mặt, đương nhiên là phải biểu hiện một chút. Đạo y trên người của bọn họ lóe lên. Đảo mắt, bọn họ lại bay đến giữa không trung. Bên hông từng người có một Hồ Lô, phun ra từng khói mây màu sắc rực rỡ.
Đây chính là bản lãnh của bản thân bọn họ. Hồ Lô là do Tô Kính hỗ trợ chế luyện, chứa đựng đạo pháp, là kỹ năng huynh đệ bọn họ đắc ý nhất.
Trong nháy mắt, trong phạm vi một dặm xung quanh bọn họ, các đám mây đen đều biến mất không thấy. Theo bọn họ nhanh chóng bay lên không trung, diện tích mây đen càng lúc càng nhỏ.
Mười người nữ quan ác ma vỗ hai cánh, ở trên không trung quan sát tất cả những điều này. Các nàng cũng không xuất thủ giúp một tay. Ở dưới ánh mắt các nàng nhìn chăm chú, một đạo năng lượng trong không trung này từ từ co trở lại phía bên trong hòn đảo.
- Còn muốn chạy?
Phía sau Tô Kính, Khuyển Thập Lang bỗng nhiên chém ra ngoài, từ trên đỉnh núi cao ngàn mét, trực tiếp tập trung vào bên trong đám mây đen, một tia năng lượng bằng mắt thường không có cách nào nhìn thấy được đang tồn tại ở đó.
Trong thần miếu ở trung tâm của hòn đảo, nhất thời truyền ra một tiếng gào thét thê thảm.
Khuyển Thập Lang đắc ý giang bàn tay ra. Bên trong lòng bàn tay của hắn có một sợi lông xoăn màu đen. Ở phần chân lông còn có một giọt máu màu đen.
Khuyển Thập Lang mở miệng nuốt sợi lông này xuống. Trong thần miếu, tiếng kêu gào nhất thời dừng lại. Thần Thuật Sư này không biết là bất tỉnh hay đã chết.
Tô Kính rất hài lòng. Khuyển Thập Lang tiến bước lại quá lớn. Lực lượng này không có gì có thể nói. Đó hoàn toàn là năng lực do thiên phú mang đến. Quan trọng chính là, năng lực nắm chắc thời cơ chiến đấu của Khuyển Thập Lang đã không phân cao thấp với Ưng Dương.
Một trảo này, chính là thời điểm mây đen bị suy yếu tới cực điểm, một tia năng lượng muốn lui lại, không chỗ nào dựa vào.
Ban đầu, khi có mây đen giúp đỡ, Khuyển Thập Lang tối đa làm cho đối phương bị thương nhẹ. Chậm một chút, năng lượng đó sẽ bỏ chạy, không thể nào truy tìm.
Ưng Dương ở sau lưng Tô Kính nói:
- Thập Lang, hắn đã thành tựu đại yêu.
- Đúng vậy, đại yêu.
Tô Kính cảm thán. Tên tiểu tử này cuối cùng đã trưởng thành.
Đang nghĩ như vậy, nhìn Khuyển Thập Lang ở giữa không trung, kéo quần, hướng về phía đám kỵ binh cầm đoản mâu ở trên mặt đất, tiểu.
- Thiếu gia nói qua, đứng cao, nước tiểu bắn xa. Đám cặn bã các ngươi còn muốn đối đầu với đại quân Thiên Triều, đơn giản là không biết sống chết!
Khuyển Thập Lang lộ ra sắc mặt lưu manh, không ngừng lắc lư, điều chỉnh phương hướng. Nước tiểu chó của hắn phun ra trên diện tích rất lớn. Trên
Mặt đất, các kỵ binh mang đoản mâu bị xối đến, không có nơi nào không kêu thảm lăn lộn ở trên mặt đất. Trong đó bao gồm cả chiến mã, cũng là bộ dạng thê thảm, giống như đang ở bên trong chảo dầu.
- Thực sự mất mặt!
Ưng Dương cả giận nói. Trong trường hợp này, bộ dạng Khuyển Thập Lang như thế, còn ra thể thống gì.
- Ta cũng thu hồi lại lời mới nói. Hắn còn chưa có lớn lên.
Tô Kính lắc đầu cười khổ. Tính tình của Khuyển Thập Lang là không có khả năng sửa đổi. Đừng nói là trở thành đại yêu. Theo Tô Kính, cho dù có một ngày Khuyển Thập Lang trở thành Yêu Vương, cũng sẽ vẫn là đức hanh giống như hiện tại.
Không biết là yêu quái nào di truyền cho Khuyển Thập Lang phẩm đức hiện tại.
Đây chỉ là một lần chiến đấu va chạm, kẻ địch muốn lợi dụng hơn một ngàn kỵ binh, tạo ra một nhóm binh sĩ tử linh. Kết quả bị hai Kim Đan phá hủy hơn phân nửa. Thần Thần Sư lại bị Khuyển Thập Lang đả thương. Tất cả mưu kế đều bị hóa giải. Sau đó lại có thủ đoạn gì, không có Thần Thuật Sư thao túng, đều uổng công.
Trong lòng Tô Kính nhất thời sáng tỏ. Chiến đấu với quốc gia Tà Thần, chuyện chủ yếu nhất, chính là giết chết Tà Thuật Sư.
Mà khác với quân đội của Đông Tần. Cho dù Luyện Khí Sĩ bị tiêu diệt hoàn toàn. Sau khi binh sĩ kích phát sát khí ra, cũng có thể đối đầu cùng kẻ địch. Khí giới của binh sĩ càng hung bạo mạnh mẽ. Cảnh giới dưới Trúc Cơ, gặp phải đại quân, tất cả đều sẽ trở thành tro bụi.
Quốc gia Tà Thần không có Thần Thuật Sư, những kỵ binh trên mặt đất này có dũng mãnh gan dạ mấy, cũng không thể qua được chiến xa và trọng kỵ của Tô Kính. Các lão binh Đông Tần lão binh vẫn không có động thủ. Những trọng bộ binh đến từ Sơ Xuân Quốc đã vây quanh kỵ binh, đan xen, căn bản không có cách nào tiến hành xung phong.
Tiếp theo chính là màn biểu diễn của cung tiễn thủ. Trọng bộ binh cầm tấm lá chắn, búa ngắn hoặc đoản kích ở trong tay, vây khốn kỵ binh. Cung tiễn thủ ung dung bắn chết.
Kẻ địch có phòng ngự tốt một chút, bỏ quên bước tiến nỗ lực của chiến mã, chí ít sẽ bị năm trọng bộ binh đi tới, loạn nhận chém chết. Kỵ binh cầm đoản mâu tổng cộng mới có hơn một ngàn người. Binh chủng chỉ có một. Một doanh năm nghìn người, căn bản cũng không thể nào chống cự lại được.
Đoản mâu phóng ra, vẫn giết được mười mấy binh sĩ của Tô Kính. Chỉ là phần lớn kẻ địch, không kịp phóng đoản mâu, đã bị sát khí xông đến ngất đi. Cung tiễn bắn tới giống như cắt cỏ.