Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1626: Chương 1626: Lần nữa độ kiếp (1)




Đây cũng là địa phương Tiên Nhân cường đại hơn Thần linh, chỉ sợ ngươi tu thành Sáng Thế thần, vẫn chịu đến quy tắc ước thúc, cùng Đại La Kim Tiên chiến đấu, trước thua nửa trù rồi.

Mà nhược điểm của Tiên Nhân, chính là bị hoàn cảnh ước thúc quá lớn, giống như Thần châu thế giới nguyên lai, thời điểm thiên địa pháp tắc khô kiệt, đừng nói Đại La Kim Tiên, Kim Đan tầng chín liền là cực hạn.

Thần linh thì không, chỉ cần có đầy đủ tín đồ, có thể làm từng bước tăng lên.

Tô Kính biết mình muốn làm cái gì rồi, chính là không ngừng tăng lên đẳng cấp của Tiên cảnh thế giới, để cho Tiên cảnh thế giới có thể dung nạp càng nhiều Tiên Nhân. Này phải cắn nuốt rất nhiều thế giới mới có thể làm đến.

Khế Ước Nhân Chủ Thần kia, chỉ sợ cũng làm chuyện đồng dạng, chỉ bất quá Khế Ước Nhân Chủ Thần càng thêm kinh khủng, vượt qua Vũ Trụ tác chiến. Hắn cần thế giới, là không có hạn mức cao nhất.

Mà Tiên cảnh thế giới của Tô Kính, sẽ có hạn mức cao nhất.

Tiên Anh thong dong há mồm thôn phệ một đám kiếp lôi, ở trong thân thể nhanh chóng tiêu hóa hấp thu, chuyển Lôi thủy thuần túy cho thân thể Tô Kính, tiến thêm một bước luyện hóa thân thể.

Tô Kính đã vô sự có thể làm rồi, tất cả kiếp lôi đều do Tiên Anh đi xử lý. Chính hắn có chút thất thần.

Rốt cuộc dùng biện pháp gì, mới có thể ngăn cản Khế Ước Nhân tiến công đây?

Bây giờ nhìn lại, những Khế Ước Nhân kia cũng không lợi hại, nhưng mà sự thật thì sao? Chỉ cần Khế Ước Nhân Chủ Thần đầy đủ cường đại, xử lý Tiên đế cũng không phải vấn đề.

Lên cấp Địa Tiên vui sướng, bị loại tâm tình này hòa tan. Tô Kính nhìn kiếp lôi ở bốn phương tám hướng oanh tới, bỗng nhiên mở miệng nói... định!

Dưới Nhân Sâm Quả Thụ, trong miệng Tô Kính nói ra một chữ định, Ngôn Xuất Pháp Tùy.

Đầy trời lôi quang, vào giờ khắc này bỗng nhiên dừng lại, Thiên kiếp cũng bởi vì một câu nói của Tô Kính mà mất đi lực lượng. Lôi quang không cách nào đếm hết, ở dưới một lời của Tô Kính, toàn bộ dừng lại, phảng phất như đang đợi Tô Kính ra lệnh.

Cảm xúc trong mắt Tô Kính, không biết là thất lạc, hay mừng rỡ.

Một câu nói kia của hắn, là được thiên địa tán thành, Thiên kiếp kia không công kích nữa, Địa Tiên đạo quả của hắn đã thành tựu.

Nhưng mà, chỉ thế thôi sao?

Con đường Địa Tiên cố nhiên cường đại, nhưng làm sao thành tựu Tiên đế, cuối cùng là vấn đề. Mình tu luyện Binh gia Đạo môn, cộng thêm Yêu tộc luyện khí pháp, nếu như chẳng qua là nhận được Tiên cảnh thế giới tán thành, sau đó tu hành cũng không đủ dùng.

Phải, trở về ka Thần châu thế giới, lên Thanh Ngọc đài lần nữa độThiên kiếp.

Chẳng qua là ở trên Thanh Ngọc đài không có Nhân Sâm Quả Thụ, muốn thừa nhận Thiên kiếp chỉ có thống khổ, không ảnh hưởng tới tánh mạng, đã là không thể rồi.

Quả nhiên, một bước một đạo khảm, trời cao là không cho phép ngươi nhẹ nhàng độ kiếp. Nếu như Tô Kính là Cơ Vô Song, hiện tại đã lòng tràn đầy vui mừng kết thúc Thiên kiếp lần này.

Nhưng mà hắn không muốn phương thế giới này hủy diệt, không muốn bị Khế Ước Nhân tóm thâu Thần châu.

Hai chữ trách nhiệm, ở Tô Kính xem ra, cho tới bây giờ không phải là đồ vật buồn cười. Mình bị một phương thiên địa chiếu cố, mới có thành tựu như ngày hôm nay, nếu không hồi báo phương thiên địa này, cùng cầm thú có gì khác nhau?

Lại nói, người tu tiên, sao có thể đi làm nô lệ cho Khế Ước Nhân Chủ Thần.

Thành tựu Tiên đế, cũng không thể một lời để cho thủ hạ tan biến. Nhưng Khế Ước Nhân Chủ Thần kia lại bất đồng, Chủ Thần một ý niệm trong đầu, bất kể Khế Ước Nhân đã trở nên cường đại như thế nào, cũng không có lực chống cự.

Đó mới là heo chó không bằng, không cửa phản kháng.

Tô Kính nghĩ tới đây, quanh thân trên dưới, mười hai vạn tám ngàn khiếu huyệt đồng thời chấn động, thu nhập những thiên cướp kia vào trong khiếu huyệt, sau đó một đạo độn quang trở về Đông Tần.

Trong Ngọc Kinh Thành không có xây dựng Thông Thiên Tháp, Tô Kính đi Vô Ưu thành. Đi vòng trở về Ngọc Kinh Thành, cũng không có trì hoãn lúc nào. Hắn trực tiếp tiến vào hoàng cung, trong hoàng cung, Thanh Ngọc đài đã không có náo nhiệt như vậy rồi, này dù sao cũng là trung tâm đế quốc, tất cả số mệnh không thể dùng hết được.

Tô Kính cũng chỉ là cho tâm phúc dùng một chút, lại chơi tiếp, vận nước của Đông Tần sẽ dao động.

Trên Thanh Ngọc đài, hiện tại chỉ có hai người. Một là con trai của Tô Kính, một là đệ tử của Tô Mộ. Con trai của Tô Kính vốn lớn hơn Khương Thần rất nhiều, bất quá trên đường hắn tu hành không có trở ngại gì, thành tựu Kim Đan rất sớm, bây giờ nhìn tới, cũng chỉ có mười sáu mười bảy tuổi.

Khương Thần tuổi còn nhỏ, nhưng mà thân hình cao lớn, nhìn qua ngược lại so sánh với Tô Nguyên còn lớn hơn hai tuổi.

- Phụ thân!

- Sư bá.

Hai người đồng thời đứng dậy chào hỏi, dừng lại tu hành.

Tô Kính nhìn con của mình, rất là vui mừng, chẳng qua là Kim Đan tầng sáu, ở thời đại thiên địa nguyên khí tăng vọt này, mặc dù vẫn là cao thủ, nhưng từ cảnh giới mà nói, đã có chút thấp. Bất quá căn cơ của Tô Nguyên vững chắc như thế. So với mình năm đó không biết cao hơn bao nhiêu lần.

Mình có rất nhiều số mệnh, chẳng lẽ Tô Nguyên lại không có?

Vận khí của Khương Thần kia, nếu dùng hai mắt của Tô Kính xem, cũng xông thẳng trời cao. Khương Dạ lập Khương Thần làm Thái tử, dùng không được bao lâu, Khương Dạ sẽ thối vị, truyền ngôi vị Hoàng Đế cho Khương Thần.

Tô Nguyên nhất phái thong dong, hiển nhiên Tiêu Dao Vương giáo dục vẫn rất có biện pháp. Nhưng Khương Thần lại rất lạnh lùng, không có chút nụ cười.

Hắn vốn là tâm tính thiếu niên, không muốn làm Hoàng Đế gì, chỉ muốn tiêu dao tu hành.

Lời này vừa nói với Tô Mộ, đã bị Tô Mộ bạo đánh một trận, quát mắng:

- Cha mẹ ngươi đều bị Ma Môn hại chết, cả nhà chỉ còn một mình ngươi. Nếu như không chấp chưởng thiên hạ, thành tựu Tiên vị, lấy cái gì đi báo đại thù của cha mẹ! Trên thế giới này, có thể có Thần Tiên không biết cha mẹ sao!

Khương Thần từ đó an tâm tu hành, đồng thời học tập đạo thuật thống trị quốc gia, nửa điểm cũng không dám lười biếng.

Có bao nhiêu người muốn tiêu diệt Ma Môn hắn bất kể, Tô Mộ nói rất đúng, chuyện như vậy, có thể nào mượn tay người khác. Tương lai, ta muốn dùng thân phận Hoàng Đế, nâng lực cả nước, diệt Ma Môn, báo thù cho cha mẹ!

- Ngươi cũng rất khá.

Tô Kính nhìn Khương Thần nói:

- Chẳng qua là, không nên lạnh lùng như vậy, đây không phải là tu hành.

- Vâng.

Khương Thần Y nói, trong mắt có một tia ấm áp. Chính hắn lai lịch ra sao, không có ai giấu diếm hắn, Tô Kính ban đầu quyết định đề cử hắn thượng vị, cố nhiên là muốn lợi dụng hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.