Hồng Liên Bảo Giám

Chương 108: Chương 108: Luyện cốt (1)




Tô Kính rất kinh ngạc biến đổi này, hắn trở về với trạng thái này thì luyện khí sĩ hơi hiểu biết bí pháp Binh gia sẽ nhìn ra ngay điều gì xảy ra trên người hắn.

Vất vả khổ cực che giấu thân phận để nhận lấy kết quả này sao?

Tô Kính chỉ thẫn thờ trong tích tắc, hắn xoay người lại lao ra biển lửa. Thần binh luyện cốt xong rồi Tô Kính biết nghĩ nhiều chỉ vô ích, chẳng bằng tìm sư phụ giải quyết vấn đề này.

Lâm Hoành Sơn không thể trơ mắt nhìn hắn trong bộ dạng này trở về Ngọc Kinh thành đúng không?

Tô Kính biến thành bộ xương sặc sỡ nhiều màu, không có da gần nên đi mau hơn ban đầu chạy. Thành công thần binh luyện cốt dĩ nhiên có nhiều chỗ không tầm thường.

Hơn nữa Tô Kính không bị lực lượng lĩnh vực trong nồi sắt hạn chế, rút ra dễ dàng. Từng đợt lửa trùng kích bị Tô Kính dùng cơ thể đánh bật về, chớp mắt hắn đã nhảy ra khỏi lỗ thủng nồi sắt.

Một vào một ra, Tô Kính cảm giác mới chỉ qua vài phút, nhưng khi hắn ra khỏi nồi sắt liền thấy mây đỏ ngoài thành đã đổi màu tím, vô số tia chớp sấm sét giáng xuống dưới, tiếng sấm chấn động, đất rung bần bật.

Một tia sáng vàng xé rách mây đỏ, là Hỗn Độn Kim Chuy của sư phụ tỏa ánh sáng. Luồng sáng này át tất cả tiếng sấm, thiên địa lại trở về trầm lặng.

Đôi mắt Tô Kính bây giờ không giống người phàm, long xà chân khí biến thành mắt trái, Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi biến ra mắt phải, hắn không cần vận chuyển chân khí nâng cao thị giác.

Chiến đấu cách ba mươi mấy dặm đối với Tô Kính như gần ngay trước mắt.

Một luồng sáng đen lóe lên, Tô Kính thấy một cây chĩa lớn hiện ra trong mây mù, trên cây chĩa lấp lánh phù văn hoàng kim mạnh mẽ bay hướng ánh sáng vàng của Lâm Hoành Sơn.

Hai ánh sáng vàng va chạm, mây đỏ mấy chục dặm bị xé rách.

Tô Kính biết không phải mình bị điếc, Ngũ Luân Chân Bảo biến ra xương tai, không có chấn động gì có thể làm hắn mất thính lực. Hai lực lượng va chạm, lực lượng chấn động đã đến trình độ phá toái không gian khiến chúng ta không thể nghe được.

Nghe nói đây là thủ đoạn chỉ tiên nhân mới có, hai cường giả cảnh giới Kim Đan mạnh mẽ đối công vậy mà cũng sinh ra dị tượng như thế. Hư Đỗ Quỷ Vương dung hợp con mắt to rồi thực lực lên cao quá khủng bố.

Không biết Lâm Hoành Sơn xảy ra chuyện gì, Hỗn Độn Kim Chuy phát ra ánh sáng một lần kéo dài không dứt, dài ngàn trượng chém vào mặt đất, đất nứt ra bốc khói đen nghi ngút lên trời.

Tô Kính nhìn tình hình Lâm Hoành Sơn và Hư Đỗ Quỷ Vương đứng trên tầng mấy cách nhau hơn một dặm.

Vóc dáng Hư Đỗ Quỷ Vương không thay đổi, lõa thể, vết thương trên bụng đã khép, một con mắt to dựng đứng trên đỉnh đầu không ngừng chớp mắt phát ra ánh sáng tím đỏ.

Liên hoa chiến giáp trên người Lâm Hoành Sơn còn nguyên vẹn, một tay cầm Hỗn Độn Kim Chuy, sau lưng ngưng kết ra một ảo ảnh trắng tinh trông như một con mãnh thú. Mỗi lần Lâm Hoành Sơn vung Hỗn Độn Kim Chuy là trong tim Tô Kính nghe tiếng gầm không thanh âm.

Sư phụ kết thành Bạch Hổ nguyên thai?

Không đúng, cái bóng quá mờ chỉ có vài đường nét, nhưng hơn Bạch Hổ Huyết Sát một bậc, sắp thành hình rồi!

Tô Kính yên lòng, đến cảnh giới như Lâm Hoành Sơn dù không giết Hư Đỗ Quỷ Vương được cũng dư sức mang hắn đi.

Thoạt trông Hư Đỗ Quỷ Vương không dễ giết, lực lượng phá diệt của Hỗn Độn Kim Chuy đập tới mà nó không chút e ngại, liều mạng tiến lên muốn dùng cây chĩa đập nát Lâm Hoành Sơn.

Tô Kính không tâm tình nhìn tiếp, hắn hét to sư phụ!

Lâm Hoành Sơn nhìn xuống thấy một bộ xương lấp lánh nhiều màu đứng đó, thầm giật mình. Sao Tô Kính ra thế này? Thần binh luyện cốt có lợi có hại, Lâm Hoành Sơn không hề muốn như vậy.

Nhưng Tiêu Dao Hầu gia sản dày không thua gì Binh gia, có lẽ đây là chuyện tốt cho Tô Kính. Sau khi thần binh luyện cốt Tô Kính có thể ngưng kết Huyết Nhục Luân, tình huống bình thường có thể từ từ làm, thần binh luyện cốt rồi tiêu hao rất lớn, mỗi tiến một bước mức độ tiêu hao sẽ làm đệ tử Binh gia tán gia bại sản.

Lâm Hoành Sơn có thể khiến Tô Kính trước tiên mọc thịt, trở về rồi khiến Tiêu Dao Hầu tìm cách cung cấp tiêu hao mà hắn cần. Mặc dù gia nghiệp của Tiêu Dao Hầu có một phần lợi nhuận cho bản gia Dực châu, nhưng thân phận thế tử hoàn toàn có thể đàm phán với bản gia, chặn lại nhiều dược liệu đan dược cung cấp cho Tô Kính.

Phải rồi, Tiêu Dao Hầu còn có một con Minh Ngư.

Nghĩ đến đây Lâm Hoành Sơn không muốn giết Hư Đỗ Quỷ Vương nữa, nếu giết nó là gã có thể ngưng kết Bạch Hổ nguyên thai, nhưng chuyện này không gấp được.

Sau khi Hư Đỗ Quỷ Vương hấp thu con mắt kia thì như ăn thuốc kích thích thực lực tăng vọt, Lâm Hoành Sơn không nắm chắc có thể đánh bại nó trong phút chốc. Nếu muốn giết Hư Đỗ Quỷ Vương hoàn toàn sẽ phải mất vài tháng.

Lâm Hoành Sơn một bước đi ra phạm vi chiến đấu đến Thôn Thực thành, gã vung Hỗn Độn Kim Chuy. Tô Kính che lỗ tai, nồi sắt giam cầm đài cao bị đập nát. Đám người Nguyên Thùy Vũ ở bên trong bị chuy chấn xỉu.

Lâm Hoành Sơn dứt khoát thu mấy người vào Bát Cảnh Thừa Tiên phù, kéo Tô Kính bay lên cao chui vào tầng mây.

Hư Đỗ Quỷ Vương thấy Lâm Hoành Sơn rời đi, nó ngần ngừ nhưng không đuổi theo. Có rượt theo cũng không ích gì, thực lực của Hư Đỗ Quỷ Vương thấp hơn nhân loại kia một bậc. Hư Đỗ Quỷ Vương cưỡng ép ăn vào Địa Phủ Chi Đồng thành công, dù nó không thể giải thoát nhưng lần sau những nhân loại này đi vào thì tình hình sẽ khác bây giờ.

Dung hợp Địa Phủ Chi Đồng dù chỉ là hạch tâm một tiểu thế giới thì Hư Đỗ Quỷ Vương vẫn có thể thành tựu thần vị.

Không có sắc phong chẳng qua thiếu một bảo hiểm, khó nắm rõ kiếp số, về sức chiến đấu thì nó không chịu thiệt. Hư Đỗ Quỷ Vương xoay người quay về Thôn Thực thành, nồi sắt ở trên đài cao đã nát. Hư Đỗ Quỷ Vương há mồm thổi một luồng khói đặc màu đỏ hút nồi sắt vào miệng.

Lâm Hoành Sơn được đến ích lợi to lớn nhưng Hư Đỗ Quỷ Vương cũng có lợi lớn, mạo hiểm nuốt Địa Phủ Chi Đồng thì thần vị đã trong tầm tay.

Lâm Hoành Sơn nắm Tô Kính lao qua tầng mây tiếp tục lên trên, gã cảm ứng được con đường lúc đi đến nhưng không vào mà huơ Hỗn Độn Kim Chuy mở ra một không gian trong khói đen cuồn cuộn.

Không gian này vàng rựn, không có một chút khói đen nào vào được. Lâm Hoành

Sơn buông Tô Kính xuống.

Tô Kính hỏi ngay:

- Sư phụ, ta biến thành bộ dạng này làm sao đi ra đây?

Lâm Hoành Sơn nói:

- Thần Binh Luân của ngươi đã đại thành, tu luyện Huyết Nhục Luân ngay là được. Ta vốn chuẩn bị đồ cho ngươi nhưng bây giờ có vẻ thiếu hụt, còn đủ cho ngươi mọc thịt. Sau khi trở lại ta sẽ đòi Hầu gia đưa những thứ ngươi cần, ngươi đừng lo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.