Hồng Liên Bảo Giám

Chương 717: Chương 717: Ma Tượng (2)




Một con đường tương đối rộng rộng rãi. Một con đường khác tương đối chật hẹp.

Tô Kính ở chỗ con đường chật hẹp, trực tiếp bỏ lại mười sáu vạn người. Ở dải đất chật hẹp có chiều dài gần một trăm hai mươi dặm, bọn họ liều mạng xây dựng công sự.

Ở đây sẽ không tập trung quá nhiều binh lực. Chỉ cần có thể bảo vệ cho vị trí hiểm yếu là được. Ở trên một con đường khác, Tô Kính tập trung bốn mươi bốn vạn người còn lại, đồng thời còn mạnh mẽ dẫn theo mười vạn tù binh, giúp đỡ xây công sự.

Tô Kính chuẩn bị qua mấy ngày, đều đúc thành nguyên liệu. Thành thị hắn bố trí không tính là lớn, ngang sáu dặm, dọc bốn dặm. Chồng chất, hoàn toàn là một pháo đài quân sự hóa.

Vật tư chuẩn bị, trên căn bản là nguyên liệu trận đồ cộng thêm kiến trúc chế luyện. Thành thị này bắt chước theo Kim Ngọc Phù Đồ, tập trung tinh thần lại không có lớn như vậy. Chiến Tháp của phật môn xây dựng nhiều, nhưng không có đánh sâu về phía nền đất và xây dựng hệ thống thành phố dưới đất.

Thành thị này là sử dụng diệt quốc, dụ dỗ chủ lực của đế quốc Thiên Thần. Chờ quốc gia Tà Thần bị tiêu diệt, vị trí địa lý ở đây chưa tính là quá tốt, không bằng phẳng như vùng đất ở phía bắc. Có thể xây dựng đường xe chạy không tệ.

Xây công sự ở đây, tương lai công dụng duy nhất là cho tạo một cứ điểm thế tục cho Tâm Ý Tông.

Trọng trấn quân sự, Tô Kính ở Vũ Thánh Đảo, chỉ cần xây dựng hai địa phương. Một chỗ chính là Thông Thiên Tháp. Một chỗ khác, trấn thủ di tích Vũ Thánh là được. Vũ Thánh Đảo quan trọng, là bởi vì này hai nơi địa điểm, thứ khác, Tô Kính cũng không tính quá để ý.

Chỉ cần tiêu diệt những đại gia tộc kia, khiến cho những kẻ ở trên Vũ Thánh Đảo thành rắn mất đầu là được. Từ đó về sau, mình để cho Tâm Ý Tông tới nắm quyền. Ở trên Vũ Thánh Đảo, Tâm Ý Tông lại tương đương với mười hai Đạo Cung và hoàng thất kết hợp.

Thành thị không phải một ngày có thể tạo dựng lên. Đội quân đế quốc Thiên Thần bị chặn lại, về sau lập tức phái binh đến đây tập kích. Ở trước mặt hai đường chiến xa của Tô Kính, sẽ phải tổn thương lông tóc ra về.

Bất kể thương vong thế nào, có lẽ còn có một số người có thể xé ra tuyến phòng ngự, chạy trốn Nhưng ai dám chạy trốn. Người chỉ huy còn đang ở trong đại doanh. Người của đế quốc Thiên Thần, không thể không rút lui.

Tô Kính nhìn thấy tất cả. Hắn biết thế cục ổn định lại, chỉ cần cho mình ba năm ngày, tuyến phòng ngự ở hai địa phương này sẽ không bị một loại trang bị đại pháo ngũ hành có thể mở ra.

Liên tiếp ba ngày, phía sau có bộ đội hậu cần đưa tới cấp dưỡng, bị Tô Kính chặn lại. Lúc này, Hoàng Thành của đế quốc Thiên Thần đã nhận được chiến báo.

Một đội quân bị huỷ diệt. Một đội quân khác bị bao vây. Cuộc chiến đấu trên biển, tử thương vô cùng nghiêm trọng, hải quân đã không thể không tạm thời lui lại, cố thủ ở một hòn đảo trên biển, chờ đợi sự trợ giúp.

Sao có thể như vậy được? Hơn một trăm vạn đại quân, lại bị huỷ diệt như vậy?

Hoàng thất, cao tầng của đế quốc Thiên Thần nhất thời hoảng loạn cả lên. Bởi vì phần lớn cường giả Kim Đan của đế quốc, phần lớn đều đang bế quan dưỡng thương. Những người có thể ra chiến đấu lại không nhiều lắm.

Nhưng trăm vạn đại quân bị bao vây, lại không thể buông tha.

Cứu viện đã trở thành một nhiệm vụ không thể không tiến hành. Nếu như hoàng thất buông tha hơn một trăm vạn đội quân này, vậy toàn bộ Vũ Thánh Đảo, tất cả gia tộc lớn đều sẽ phát sinh dị tâm.

Tô Kính bên này, tin tức tình báo cũng giới hạn ở những thứ quan sát được từ trên không trung. Hắn cũng không dám phái chiến hạm di chuyển trên không trung đi quá xa. Dễ dàng bị cường giả Kim Đan đánh rơi.

Khoảng cách Tô Kính có thể khống chế, cũng chính là chừng hai trăm dặm bên ngoài thành thị mới xây này. Sử dụng khôi lỗi khống chế phi thuyền, đương nhiên còn có thể bay xa hơn một chút. Đây cũng là bởi vì phi thuyền rẻ, tổn thất vẫn còn chịu được.

Đường Hà không lại đưa ra tin tức tình báo tới. Tình báo của hắn không có khả năng cho không. Suy nghĩ của Tô Kính, hắn cũng đoán được. Chỉ là không thể tránh được. Đã như vậy, hắn không bán tin tức tình báo nữa, tranh thủ cho mình thêm chút thời gian. Địa phương huấn luyện cũng đủ binh sĩ. Tô Kính người này cẩn thận. Chỉ cần là kiên trì một chút, đế quốc Thiên Thần phái tới nhiều người hơn nữa, cũng chỉ là cho Tô Kính thêm món ăn.

Đường Hà chỉ hy vọng Tô Kính có thể kiên trì một chút. Thời gian của mình lại nhiều hơn một chút, hắn không lo lắng Tô Kính sẽ thất bại.

Hắn đã nhìn thấy uy lực của những mũi tên Địa Long này. Chúng đối với hắn thật ra không có gì uy hiếp. Hắn có sáu viên Thần Đan ở trong tay. Đừng thấy Vô Niệm hiện tại mạnh hơn hắn. Chỉ là trang bị, hắn cũng sẽ không sợ hãi Luyện Khí Sĩ thủ hạ đứng đầu của Tô Kính.

Chỉ có điều mũi tên Địa Long dùng để chinh chiến, thực sự một lợi khí nhất đẳng. Nhất là trong chiến đấu tiêu diệt đội tinh nhuệ nhỏ. Hiệu quả của mũi tên Địa Long còn tốt hơn so với cường giả Kim Đan.

Tô Kính cắt đứt đường lui của đại doanh sau. này trong đại doanh, tình cảnh bi thảm. Ai cũng không muốn liều mạng đi trùng kích tuyến phòng ngự do Tô Kính bố trí. Phải biết rằng, một đội quân khác đã bị hủy diệt khi chiến đấu ở nơi hoang dã. hiện tại Tô Kính dùng khoẻ ứng phó với mệt mỏi. Nếu như bọn họ đi đánh mạnh, vậy bại sẽ càng nhanh hơn.

Vấn đề là đã hơn nửa tháng qua, viện quân của đế quốc còn chưa tới.

Tiêu chuẩn hành quân của đế quốc Thiên Thần bên này không khác gì so với đế quốc Đông Tần. Luyện Khí Sĩ theo đại quân xuất động, chịu trách nhiệm về trang bị không gian trong quân, mang theo một tháng quân lương, nước sạch. Trên người binh sĩ của mình mang theo lương khô, chỉ đủ ăn ba ngày. Đây là ba mươi ba chờ tiếp tế tiếp viện.

Bộ đội hậu cần ở hậu phương vẫn sẽ tiếp viện, vận chuyển tiếp tế về phía trước. Vấn đề là tuyến tiếp viện đã bị chặt đứt. Những đồ ăn còn lại trên người bọn họ đã kiên trì không được hai mươi ngày.

Còn thái quá hơn nhiều so với dự đoán của Tô Kính. Sau một tháng, viện quân của đế quốc Thiên Thần mới xem như là đến.

Chỉ có điều trên phương diện chiến thuật, không có tệ hại giống như lần trước. Hải quân trên biển được tập trung lại một lần nữa. Bọn họ không tiếp tục ẩn nấp ở trên đảo nhỏ phía xa. Lần này, hải quân biết được sự chênh lệch giữa mình cùng Tô Kính, dứt khoát sử dụng chiến thuật dây dưa. Mỗi lần tổn thất một chút binh lực liền lui lại, nhưng tuyệt đối không cho hạm đội của Tô Kính nghỉ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.