Hồng Liên Bảo Giám

Chương 326: Chương 326: Năm xưa (2)




Nếu tây chinh thì chiến xa trở thành công lao thiết thực, có thể chia chác ích lợi nhận từ tây chinh. Ích lợi không đến từ tiền bạc mà quyết định tương lai Tô gia có thể nhiều ra vài tiên nhân. Tô Kính bán chiến xa không mắc chút nào, ngược lại rất rẻ. Đương nhiên bây giờ Tô Kính là phò mã, phải đưa một phần bản vẽ chiến xa cho bên hoàng tộc, hắn có thể nhận thêm lợi khác.

Nếu Tô Kính không phải phò mã thì Tô gia đã để hắn trực tiếp trở thành trưởng lão.

Nói đến sau này Tô Mộ cứ muốn hỏi về mẫu thân của mình, Tô Tuyệt tiết lộ chút ít.

Tô Tuyệt nói:

- Tô gia chúng ta cũng không rõ ràng lai lịch mẫu thân của ngươi, chỉ biết là đại yêu Kim Đan, đến từ đông hải. Nàng là yêu tộc tự do, độ qua ba lần thiên kiếp, đã không sinh ra nguy hại gì cho nhân loại. Còn về mẫu thân của ngươi làm sao quen biết với Tô Dương thì chúng ta không rõ. Tô Dương chinh chiến ở bên ngoài được mẫu thân của ngươi trợ giúp thế lực mở rộng rất nhanh. Gia tộc đương nhiên sẽ không đồng ý hắn cưới mẫu thân của ngươi, vì làm vậy cơ bản hậu đại của Tô Dương không thể tu luyện Thanh Minh Chân Giải. Phản ứng của mẫu thân ngươi không quá kịch liệt, sau đó Chu gia ở Dương châu hình như có ý kết minh cùng Lý gia Định châu, bị bệ hạ đè xuống nhưng vẫn âm thầm móc nối. Tô gia chúng ta bị áp lực rất lớn.

Tô Mộ kiên nhẫn lắng nghe, tuy không có chi tiết gì tỉ mỉ nhưng nàng cuối cùng biết chút quá khứ của mẫu thân.

- Sau đó Tô gia phái đệ tử trẻ đi giao lưu với Tịnh châu và Nguyên gia. Dạo pháp của Nguyên gia có đặc điểm bổ sung cho Tô gia chúng ta, giao lưu thế này tồn tại qua ngàn năm rồi. kết quả Nguyên Lăng Hồng vừa mắt Tô Dương phụ thân của ngươi, nói một tiếng với Tô gia, lẽ tất nhiên Tô gia đồng ý. Phụ thân của ngươi không phản đối, chấp nhận cưới Nguyên Lăng Hồng.

Tô Mộ cau mày, nam nhân bạc tình này.

- Ta cảm thấy phụ thân của ngươi cũng bất đắc dĩ, lúc đó nếu từ chối Nguyên Lăng Hồng e rằng Nguyên gia cảm thấy rất mất mặt. Vốn đã đối mặt áp lực từ Chu gia và Lý gia, còn chọc giận Nguyên gia thì gia tộc càng khó khăn hơn.

Tô Mộ hừ mũi nhưng không phản bác. Nàng là bán yêu, không chấp nhận loại đạo lý này nhưng biết nhân loại cạnh tranh với nhau còn kịch liệt, vô tình hơn yêu tộc. Tô Dương có được như hôm nay là kết quả gia tộc bồi dưỡng, lúc gia tộc cần thì gã trả giá cái gì cũng là lẽ đương nhiên.

- Năm đó là giai đoạn cuối cùng lùng bắt dư nghiệt Tây Tần, chiến trường phần lớn ở ngoài biên cảnh đế quốc. Mẫu thân của ngươi luôn cùng Tô Dương trong quân, khi phụ thân ngươi về nhà gặp Nguyên Lăng Hồng thì mẫu thân ngươi chết trận. Lúc đó Tô gia còn chết hai Kim Đan, tình hình chiến đấu rất thảm liệt, nhưng kẻ địch biến mất hết không để lại manh mối gì. Từ di tích chiến trường suy đoán tử thương bên chúng ta không nhiều bằng đối phương, đa số chiến quả là mẫu thân của ngươi một tay tạo ra.

- Vậy xác của mẫu thân ta đâu?

- Quân đội Tô gia chúng ta khi đó bị diệt toàn quân, chỉ có bốn ngàn người. Phỏng chừng đối phương xuất động hơn mười Kim Đan làm chuyện này. Chiến đấu chấm dứt rất nhanh, khi người của chúng ta chạy tới thì xác tất cả cường giả đối phương đã bị mang đi, mẫu thân của ngươi và hai Kim Đan Tô gia không để lại xác nơi đó. Tô gia cũng rất bất đắc dĩ trong chuyện này, khi đó chúng ta hao tổn hai luyện khí sĩ Kim Đan tứ trọng, mất mác to lớn.

Tô Mộ hỏi:

- Chiến trường ở đâu?

Tô Tuyệt do dự nói:

- Bên ngoài Băng Tuyết trường thành, cách Tử Kinh hồ phía tây bắc sáu trăm dặm. Ngươi đừng một mình đi nơi đó, nguyên khí thiên địa rất hỗn loạn, nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì chúng ta có chạy tới nơi cũng muộn.

Tô Mộ kiên quyết nói:

- Ta sẽ không đi bây giờ, trừ phi có ngày ta ngồi trên ghế trưởng lão.

Tô Mộ không cảm thấy mình là thiếu nữ nhân loại thì khóc gào đòi đi xem sau đó mất luôn mạng sống.

Tô Mộ hỏi dồn:

- Có người tình nghi không?

Không tìm thấy chứng cứ, không thể trực tiếp trả thù nhưng chưa chắc không có kẻ tình nghi.

- Phương bắc có năng lực đều xuống tay với Tô gia chúng ta, Chu gia hoặc Lý gia. Nhưng cường giả trong hai gia tộc này khi đó đều bị chúng ta giám thị, dù bọn họ làm cũng sử dụng lực lượng chưa từng lộ ra ngoài. Đương nhiên không có chứng cứ chúng ta vẫn ra tay, năm xưa hỗn loạn, Tô gia thừa dịp cướp một khối đất Chu gia âm thầm xử hai Kim Đan bên Lý gia.

- Nhưng hung thủ còn sống khỏe mạnh. Thôi, việc nguyên gia tộc không điều tra được thì ta không có cách nào làm khó ép các người cho ra kết quả. Nhưng về sau ta sẽ vẫn điều tra chuyện này, ta có quyền hạn đó không?

- Đương nhiên có. Tô gia luôn điều tra, phụ thân của ngươi cũng tìm hung thủ khắp nơi. Ngươi biết tại sao Phó Thanh Sơn bị bệ hạ ghét không? Năm xưa phụ thân của ngươi vì chuyện này phái Tiêu Dao Tam Sơn ra ngoài hại chết nhiều người, Phó Thanh Sơn tai họa Lý gia thê thảm. Lý gia thậm chí tuyên bố nếu như không diệt Phó Thanh Sơn hoàn toàn thì sẽ khai chiến với Tô gia.

- Ồ, vậy Tô Dương nói sao?

Tô Mộ chính mắt thấy Phó Thanh Sơn nên biết người đó thế nào, quá khủng bố, hơn nữa thứ khủng bố này còn sống.

- Tô Dương nói có giỏi thì đi Nam Cương, hắn chờ ở đó.

Tô Mộ thầm nghĩ không đến mức vô lương tâm, nàng hỏi:

- Tô gia thì nói sao?

- Phó Thanh Sơn là người của phụ thân ngươi, liên quan gì Tô gia? Chúng ta không che chở Tô Dương, hắn trấn thủ Nam Cương, Tô gia ở Dực châu, cách xa mấy chục vạn dặm. Bắt Tô gia giao người thì người Lý gia đều bị khùng rồi.

Tô Mộ đại khái vẽ ra tình cảnh năm xưa. Mẫu thân thích Tiêu Dao Hầu, cùng gã cùng nhau lĩnh binh tác chiến. Không may Tiêu Dao Hầu vì yêu cầu trong gia tộc cưới Nguyên Lăng Hồng nhà Tịnh châu. Mẫu thân không vì vậy mà thay đổi, vẫn tác chiến trong quân. Khi Tiêu Dao Hầu tạm thời về Dực châu thì quân đội có mặt mẫu thân đã bị phục kích.

Trong số người chết có hai cường giả Kim Đan tứ trọng của Tô gia cho nên kẻ địch phục kích chủ yếu là cường giả Kim Đan. Chờ khi người Tô gia nghe tin đến nơi hết thảy đều đã kết thúc. Sau này điều tra không thể xác nhận hung thủ, Tô gia chỉ có thể trả thù giết hai Kim Đan Lý gia, chiếm một số đất của Chu gia nhưng không cách nào hành động sâu thêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.