- Không phải như vậy, tiểu Vũ Trụ yếu hơn nữa, Tiên đế cũng không cách nào hủy diệt. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn, chờ đợi lực lượng của chúng ta khôi phục, sau đó sẽ phát động xâm lấn, chiếm xuống từng vị diện một.
Bạch Hiền nói cũng có đạo lý, thế nhưng Tô Kính luôn nghĩ là lạ ở chỗ nào, lại không cách nào phản bác.
Bạch Hiền nói:
- Khế Ước Nhân, phiền phức là số lượng, thời đại kia của chúng ta, số lượng Khế Ước Nhân xuất hiện không nhiều lắm, chỉ mấy ức mà thôi, một Tiên đế phất tay một cái liền không còn. Có lẽ là ta phán đoán sai lầm, Khế Ước Nhân cường đại, ta chưa thấy qua. Dựa theo một số người miêu tả đến xem, lần kia trong Khế Ước Nhân bị tiêu diệt, mạnh nhất cũng bất quá là Thiên Tiên, đại đa số là vật hi sinh không có chút ý nghĩa nào.
Tô Kính kiên trì nghe Bạch Hiền giải thích vấn đề Vũ Trụ chiến tranh, hắn lần đầu tiên nghe nói, Vũ Trụ là không thể hủy diệt. Trước lúc này, hắn cho rằng Vũ Trụ cũng giống như vị diện, cũng là đồ vật có thể bị hủy diệt.
Vũ Trụ ý chí, xa xa cao hơn Thiên Địa pháp tắc, lời như vậy, cũng có thể lý giải.
Chỉ là Bạch Hiền đối với Khế Ước Nhân, một bộ không thèm để ý chút nào, Tô Kính có chút không quá lý giải. Khế Ước Nhân vô cùng vô tận, chỉ cần Thần linh kia bất tử, là có thể vĩnh viễn liên tục chế tạo ra phiền phức cho địch nhân.
Tài nguyên của một Vũ Trụ cũng là có hạn, trường kỳ tiêu hao xuống, sớm muộn gì cũng sẽ bị người công chiếm.
- Khế Ước Nhân cũng có ưu thế đặc biệt.
Bạch Hiền nhìn biểu tình của Tô Kính, liền biết hắn không hài lòng lắm. Bất quá hắn cũng không đổi giọng. Dù sao hắn nói, chính là tình báo lúc đầu hắn biết, không có khả năng vì tâm tình của Tô Kính mà nói tin tức giả. Bất quá hắn cảm thấy để cho tâm tình của Tô Kính tốt một chút, cũng là sự tình chính xác, Tô Kính tâm tình tốt, sẽ không làm khó hắn, không phải sao.
Mặc dù nói bái sư, trong lòng Bạch Hiền cũng cực kỳ lo lắng đám người Tô Kính. Tô Kính đối với hắn ước thúc nhỏ, đồng thời, Tô Kính đổi ý giết hắn, trả giá cũng không cao. Bạch Hiền trí tuệ không thấp, biết Tô Kính làm như vậy, là vì sau này. Thần linh như hắn, nếu không thu tín ngưỡng, chậm rãi tu hành mà nói, cũng có thể chuyển hóa thành Tiên Thiên Thần linh, như vậy mà nói, đối với Tiên Nhân mà nói mới coi như hữu dụng.
Nếu như là Thần linh cần tín ngưỡng, Tô Kính tiện tay giết chết, coi là tài liệu luyện khí mới là tuyển chọn tốt nhất.
- Có ưu thế gì?
- Bọn họ vượt qua Vũ Trụ độ khó nhỏ hơn một ít, nguyên lý trong đó ta cũng không rõ ràng, năm đó Tiên đế gặp phải Khế Ước Nhân, diệt quá nhanh, không có bắt nhân vật trọng điểm, tất cả đều triệt để đốt thành tro. Sau đó Tiên đế có chút quan tâm, mới để lại một ít nghiên cứu, giao cho thủ hạ đi làm chuyện này.
- Lẽ nào các Tiên đế không muốn đi chinh phạt vị diện khác?
- Lão sư, là Vũ Trụ chế ước. Bản thân Vũ Trụ còn không có đạt được trình độ viên mãn, muốn đi tiến công Vũ Trụ khác, chỉ biết đưa tới kẻ thù bên ngoài, đối với bản thân căn bản là không có bất kỳ chỗ tốt nào.
- Trước thu thập tình báo cũng được a .
Tô Kính xua tay, cắt đứt Khuyển Thập Lang nói. Một khi biết phương pháp làm sao dễ dàng tiến nhập Vũ Trụ khác. Đổi lại là bản thân, cũng không nhịn được muốn nếm thử.
Thật đúng là không bằng không biết, dù sao cuối cùng Khế Ước Nhân cũng tái xuất hiện, lần sau xuất hiện bắt lại nghiên cứu, cũng sẽ nhận được kết quả tương đương.
Càng huống chi, Khế Ước Nhân tán loạn khắp nơi, phương pháp này sẽ cực kỳ đơn giản.
Vô luận loại nào, đi nghiên cứu ngay bây giờ, đều bất lợi đối với tu hành.
Thứ này, một khi rơi vào, chính là Tâm Ma Kiếp, sẽ một mực nhắc nhở ngươi, ngươi có thể tùy ý tiến nhập Vũ Trụ khác, đi thăm dò đồ vật không biết.
Đối với Luyện Khí sĩ mà nói, thăm dò không biết, có mê hoặc vô cùng. Tiên đế có thể tiêu diệt ý niệm này, Tô Kính cũng cực kỳ bội phục.
Thật giống như bản thân, nếu không phải biết tọa độ của Vô Vọng Thiên, chắc chắn sẽ không tới mạo hiểm. Biết, làm sao có thể không đến? Sau khi tới, may mà vận khí tốt, thật đụng phải cường giả của đối phương, bị cuốn lấy, mọi người ngay cả chạy trốn cũng trốn không thoát.
Kéo vị diện đi tới, chỉ có Tô Kính còn có thể cùng Bạch Hiền nói chuyện phiếm, người khác đều hết sức cẩn thận tìm tòi tinh vực phụ cận, tránh cho gặp phải nguy hiểm đột phát.
Càng lo lắng cái gì lại càng tới cái đó, thời điểm lại đi một nửa lộ trình, bỗng nhiên trong lúc đó, từ trong tinh không, một không gian chi môn cự đại triển khai.
Trong cửa không gian cao tới vạn dặm, lao ra một Thần Long, lao thẳng tới vị diện mà đám người Tô Kính dẫn dắt.
Thần Long này vừa ra, Tô Kính đã không chút do dự phóng xuất Thiên Nộ Thần Lôi chân chính, Thiên Nộ Thần Lôi này phóng xuất, ở trên người Bạch Hiền tập trung không đủ một phần vạn giây, liền nhào về phía Thần Long.
Tô Kính phóng xuất tất cả Thiên Nộ Thần Lôi, tốc độ hơi chậm một đường, lại vừa đúng, Thần Long kia trực tiếp bị Thiên Nộ Thần Lôi nổ thành mấy vạn đoạn.
- Khôi lỗi!
Tô Kính nổi giận gầm lên một tiếng, Long Xà Bát Cảnh Hồ bay lên, thu nhập mảnh vỡ Thần Long vào trong, trong lòng hắn vô cùng gấp, bởi vì Thần Long này căn bản là hấp dẫn hỏa lực, nhìn qua dị thường cường đại, lại khó có thể điều khiển.
Cái khôi lỗi này giống như thật, dùng cũng là thi thể Thần Long chân chính luyện chế, chính là vì hấp dẫn hỏa lực. Thiên Nộ Thần Lôi cường đại nhất của bản thân toàn bộ dùng hết.
Một khắc kia, mình bị lừa dối, khí tức trên người Thần Long, rõ ràng có thể một chiêu toàn diệt đám người mình. Tô Kính đã có dự định buông tha vị diện này, trực tiếp chạy thoát.
Kết quả, Thần Long này là một khôi lỗi, chỉ có đầu rồng là thật, bộ phận còn lại đều là dùng tài liệu chế tạo ra, đầu rồng đuôi rắn.
Tình huống bình thường, bản thân hẳn là đi công kích cửa không gian mới đúng. Chỉ cần cửa không gian hủy diệt, thủ đoạn đến tiếp sau của địch nhân liền không dùng được.
Bạch Hiền đang thao túng vị diện khiêu dược, đương nhiên không rảnh xuất thủ, Bạch Thánh trực tiếp vung Nghịch Thập Tự Giá bay lên, khắc ở trên cửa không gian kia.
Tô Kính không phải là một người đang chiến đấu, hắn sai lầm, cũng không tính trí mạng. Ưng Dương cùng Khuyển Thập Lang cũng lao lên, đánh về phía cửa không gian. Trong cửa không gian kia, một rung động giống như vằn nước nổi lên, từ bên trong chui ra một chiến hạm.