Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2033: Chương 2033: Ngược dòng (2)




Mặc cho ngươi là vô thượng Đại La hay Tiên Đế chí tôn gì đó, bị ba ngàn Đại La Yêu Thần của ta vây công cũng phải vẫn lạc.

Về phần vô liêm sỉ gì đó, trước hết lại thả cho tên thiếu niên sống một thời gian ngắn, phân thân của tên vô liêm sỉ kia rất cường đại, chính mình giúp đỡ không nhiều lắm, tạm thời không nên xung đột.

Tô Mộ cũng tỉnh táo lại, nàng bắt tay vào việc thu phục Vị Lai Phật quốc.

Tô Mộ dùng công huân đỏi một hồ lô tiên đậu làm đồ dự bị, triệu hoán phân thântrở lại, Tô Mộ cầm luyện chế một phen, chủ yếu là thiên chư thần quang tiễn cần phải tăng đẳng cấp, nàng tích súc không ít, có thể đầu nhập vào, Tô Mộ hào là đồ tốt, dùng tới khi nào cũng không lạc hậu.

Vấn đề này, Đại La Kim Tiên không giúp được gì, phải có vô thượng vị mới có thể giết vào Phật quốc và toàn thân trở ra. Vô thượng Đại La có sức chiến đấu không chênh lệch với Tiên Đế bao nhiêu cả, trang bị tốt tốt cũng có thể chém giết Tiên Đế đấy.

Trong Vị Lai Phật quốc có bộ dạng gì, cũng không ai hết sức rõ ràng, Vị Lai Phật quốc, cũng không có nười tu hành vượt qua Thái Cổ Phật tổ. Đáng tiếc pháp tắc của Vị Lai Phật quốc quá mức quái dị, không có cảnh giới vô thượng, kẻ nào đi vào chỉ vẫn lạc mà thôi.

Các hòa thượng từ bi nhưng là nhắm vào người mình mà thôi. Ngươi muốn tiêu diệt Phật, Phật tổ cũng tức giận đấy.

Thần linh còn trừng phạt tón đồ của mình, hòa thượng đối xử tử tế với địch nhân là thời điểm địa vị không cao, các hòa thượng khi đó nguyện ý từ bi vi hoài. Đại đa số tơời điểm cần tăng binh làm gì?

Đương nhiên là đối phó tà ma, ai là tà ma? Phật nói tính toán.

Tô Kính và Tô Mộ đã chuẩn bị thỏa đáng, Tô Kính lưu ba lục dục thiên ma hóa thân ở bên ngoài, hắn mang theo ba tiên binh, Tô Mộ cũng dùng bàn tay thứ ba, hỗn độn thần hỏa chấn động, nàng và Tô Kính nhìn nhau sau đó đi vào bên trong Vị Lai Phật quốc.

Lực lượng hỗn độn rót vào trong người hai người, sau khi tiến vào, Tô Kính lại cau mày. Cảnh giới của mình giảm xuống? Vậy mà chỉ còn đẳng cấp Kim Đan!

Lại nhìn Tô Mộ cũng là như thế!

Dưới chân là cỏ thơm mềm mại, có chút sương mù bám vào, trong phạm vi vạn dặm có một tòa thiền viện nằm đó.

- Ca, thời gian ngược dòng sao?

Tô Kính kiểm tra sau đó lại quan sát Long Xà Bát Cảnh Hồ, nói:

- Không có, ngươi nhìn trang bị của mình đi.

Tô Mộ liếc mắt nhìn long châu của mình, nói:

- Lực lượng long châu vẫn còn, may mắn là bổn mạng Yêu Thần khí, nếu không căn bản không vận dụng được.

- Vận dụng, cũng chỉ là Kim Đan.

Tô Kính nói:

- Ta có thể mang theo ngươi rời đi, như thế nào?

- Không đi, đi xem.

Tô Mộ kiên trì.

Tô Kính không có phản đối nữa, lục dục thiên ma hóa thân của mình có thể bỏ qua Vị Lai Phật quốc nhưng mình chạy không được.

- Cảm giác được không vậy?

Tô Kính hỏi Tô Mộ.

- Cảm giác được.

Đừng nhìn cảnh giới của Tô Mộ mới ổn định, thiên phú của nàng còn đó, nàng còn nhạy cảm hơn cả Tô Kính. Mình không phải là thực ngã xuống cảnh giới Kim Đan mà là chỉ có thể sử dụng lực lượng cảnh giới Kim Đan.

Đây là pháp tắc tạo thành, thế giới này quá mức cường đại.

Ngay cả các hòa thượng cũng phải áp chế thực lực xuống như thế, bọn họ bị hạn chế tới trình độ nào, đối phương cũng như thế. Nếu không Tô Kính sẽ không hỏi nàng, mà là trực tiếp rời đi, sẽ không cho nàng mạo hiểm tại đây.

Cảnh giới Kim Đan trong mắt của tiên nhân chính là con kiến hôi.

Tất cả mọi người là Kim Đan? Như vậy có cái gì đáng sợ, đổi lại tiên nhân khác sẽ ăn thiệt thòi, cung chủ bát cảnh cung là Tô Kính và Tô Mộ, trên người bọn họ không chỉ có tiên khí, còn có đại lượng tài nguyên, đạo khí cho luyện khí sĩ Kim Đan sử dụng cũng có không ts, còn có một ít vật kỷ niệm của ngày xưa.

Trong têế giới này trang bị mới là trọng yếu nhất, bởi vì bị hạn chế là trên lực lượng, tiên nguyên của Tô Kính phóng thích đạo thuật cảnh giới Kim Đan có thể phóng thích liên tục, mỗi giây phóng hơn mười, phóng vạn năm cũng không hết.

Vị trí thiền viện tại nơi này hơi thấp, dường như nó được thành lập trên vùng đất trũng. Loại biện pháp kiến thiết như thế rất không khoa học, nướ sẽ chảy tự nhiên vào trong khu vực đất trũng, chỉ sợ phía dưới còn có hồ nước ngầm, kết cấu địa chát không ổn định.

Hết lần này tới lần khác đằng sau thiền lại có một dòng suối nhỏ, cách đó không xa là ngọn núi nhỏ, ngọn núi không cao, nó chỉ kéo dài vài trăm dặm, dòng suối nhỏ lúc trời mưa sẽ xuất hiện nước mưa đổ vào thật lớn.

Chẳng phải thiền viện khi đó bị ngập sao? Tô Kính và Tô Mộ đều nhìn thấy dòng suối nhỏ.

Dòng suối nhỏ lưu động rất không bình thường. Nước đang chảy lên cao.

Đúng, thế giới này,cũng chưa hoàn thiện, pháp tắc như vậy nói rõ Phật môn trả cái giá lớn mới miễn cưỡng làm ra Vị Lai Phật quốc.

Trước mắt là Thiền tông nhất mạch, rất nhiều hòa thượng không ngừng tu hành thần thông. Thần thông tất nhiên đã bị Thiên Đạo pháp tắc ảnh hưởng, trong hoàn cảnh như thế bọn họ càng thích ứng hơn người từ ngoài tới như bọn họ.

- Dường như có phần keo kiệt một ít.

Tô Mộ nhìn Tô Kính, Tô Kính hiểu ý, hắn thả ra một đống đồ vật.

Một chiếc xe con và sáu đầu Yên Chi Long lôi kéo, những Yên Chi Long đã không giống như lúc trước, là về sau sinh sôi nảy nở, vừa ra đời có hình thái hoàn thiện.

Tô Kính lại thả ra hơn trăm khôi lỗi hình thái khác nhau, Tô Mộ phóng thích một đạo Lôi Long đại chú, những khôi lỗi liền biến thành một sinh vật hình thái nhân loại, có cưỡi ngựa hộ vệ, có cẩm y gia phó, còn có hầu gái theo cùng.

Những phù yêu này có cảnh giới Kim Đan, không phải Yêu Thần.

Hai người dùng thủ đoạn như vậy là vì thích ứng hoàn cảnh nơi đây, sau khi chuẩn bị thật tốt, Tô Kính và Tô Mộ đại khái cũng hiểu được pháp tắc vận chuyển của thế giới này.

Khác biệt không lớn nhưng biến hóa quá nhiều, quá rườm rà. Không có cảnh giới cường đại, cho dù Kim Đan đến nơi đây cũng bị tổn hại bản thân mình.

Cẩm y phù yêu thúc ngựa lên trước đi tới trơớc cửa thiền viện, hắn xuống ngựa và gõ cửa.

Không bao lâu tiểu sa di đi ra, gương mặt tuyết trắng, lông mi cong cong và tươi cười.

- Nói với sư phụ của ngươi một tiếng có khách tới.

Thần sắc phù yêu bình tĩnh, hắn là Tô Mộ sáng tạo ra, hơn nữa tùy thời biến mất, cảm xúc gì đó đều bị Tô Mộ bên kia khống chế, không có chính mình. Tô Mộ cũng không cần hắn có tâm tính bản thân,

Trong thế giới Phật môn, cho dù mang đại quân tinh nhuệ cũng không làm được gì. Những hòa thượng kia có biện pháp mê hoặc lòng người tới mức đạo môn mặc cảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.