Tô Kính đưa ra ai thắng ba cục coi như là thắng lợi, lão nhân này chắc là góp đủ số ah.
Thiết Vô Dung hung mãnh, khiến người Lan gia mất đi nhuệ khí. Người Lan gia hi vọng hòa nhau một ván, mặc kệ kết quả ra sao, thua không quá khó coi là được.
Lâm Tạ Hồng, là đồ đệ của Tiêu Diêu Vương, một mực chưa thấy qua nàng chiến đấu. Phỏng chừng sẽ không quá yếu ah? Cha ruột của nàng cũng rất mãnh, người ở đây, cũng không dám trêu chọc Lâm Hoành Sơn.
Như vậy tuyển chọn còn lại, chính là Vô Niệm cùng Tố Nhân Long.
Tố Nhân Long chiến đấu, đều là ở trên chiến trường, cơ bản không có thời điểm đối mặt cường giả. Bất quá Tố Nhân Long được đề bạt thành thủ lĩnh của Lục Đạo Chân Quân, mọi người là biết chuyện này, dù hơi yếu, cũng sẽ không yếu đi nơi nào.
Vô Niệm cười híp mắt trả lễ, nhấc chân đi lên Thanh Ngọc Đài. Thiếu niên kia tâm lý lạnh lẽo, động tác của Vô Niệm quá tự nhiên, thật giống như Thanh Ngọc Đài là đài cao nửa thước vậy.
Vô Niệm căn bản không có động tác bay, cũng chưa nói tới nhảy, chỉ là nhấc chân lên đài.
Thiếu niên yên lặng theo sau, đến trên đài, nhìn xung quanh, mây trôi lượn lờ, không gian rộng lớn. Ở đây tu hành, ngay cả Tiên Nhân cũng chọn không ra tật xấu.
- Ta là Lan Hồng, Hồng trong Nhạn Hồng.
- Hồng nhan?
Vô Niệm cười tủm tỉm hỏi, khí thế của Lan Hồng liền bị áp chế.
- Là Nhạn Hồng.
Lan Hồng mặt đỏ. Cái tên này, khiến hắn nghĩ bị đùa giỡn.
- Lão nạp thất lễ.
- Đại sư khách khí.
Người Lan gia dưới đài, không ai không phiền muộn. Nói mấy câu đã bị người đưa vào trong mương? Đây là cái xưng hô lộn xộn lung tung gì, lão gia hỏa đầu trọc kia, bận là đạo bào có được hay không?
Đạo sĩ xuất thân hòa thượng, luôn rất giảo hoạt.
- Tiểu thí chủ, có hai chuyện cần nói trước.
- Đại sư mời nói.
- Lão nạp thay Thiết Vô Dung, nói lời xin lỗi với Lan gia. Thiết Vô Dung xuất thân Vu sư, tính cách dữ dằn, hạ thủ quá nặng.
- Đại sư thật là khách khí, Lan Thượng hắn căn cơ không hư hại, như vậy là rất khoan dung rồi.
- Như vậy nói chuyện thứ hai, giữa chúng ta so đấu, cũng không phải sinh tử, không bằng không cần trang bị được không?
Vô Niệm thuận miệng nói.
- Không cần trang bị?
Lan Hồng cau mày nói:
- Ta thành Tiên không lâu, không cần trang bị mà nói, thực lực sẽ tổn thất rất lớn.
- Lão nạp lại thất lễ.
Vô Niệm cười híp mắt nói:
- Vậy, xin mời.
Đang khi nói chuyện, trên người Vô Niệm đã nhiều một bộ cà sa màu đỏ. Tô Kính đi qua Tịch Diệt Phật quốc, hắn không có tu hành Phật pháp gì, thế nhưng Phật khí vẫn có thể cho Vô Niệm giúp đỡ. Người như Vô Niệm, tiếp tục tu hành Phật pháp, cùng đạo thuật cũng không xung đột, chắc chắn sẽ không triệt để buông tha.
Tâm Ý Tông đời kế tiếp, mới là đạo sĩ thuần túy.
Trên thân cà sa, tay trái của Vô Niệm nhiều thêm Tử Kim bình bát, tay phải nhiều một Bàn Long thiền trượng, phía sau đầu bay lên một Kim Hoàn, dưới chân nhiều một đài sen, trên cổ là 108 viên niệm châu…
- Đại sư .
Lan Hồng không lời nào để nói, hắn có một Tiên khí cường hãn, thế nhưng đối phương là cái gì, một đống Phật khí?
- Nếu không, ta đổi một bộ?
Vô Niệm cẩn cẩn dực dực, một bộ e sợ cho đả thương người.
Tâm lý của Lan Hồng không yếu đuối, thế nhưng nghe Vô Niệm nói, hầu như muốn lạy. Còn có một bộ? Đánh như thế nào, đánh như thế nào a?
Mặc dù nói Tiên khí thứ này, không phải là càng nhiều càng hữu hiệu, nhưng hắn nhìn ra được, mỗi một món Phật khí trên người Vô Niệm, đều ở trong Vô Niệm khống chế, không phải là tự do hành động.
Lực khống chế của lão hòa thượng, so với hắn mạnh hơn nhiều, hắn cũng có Tiên khí, nhưng vấn đề là không cách nào toàn bộ khống chế, lấy ra trái lại làm lỡ chiến đấu của hắn.
- Nếu không, tiểu thí chủ nhận thua đi.
Vô Niệm khuyên nhủ.
- Tốt, tốt, tốt.
Lan Hồng nhìn Vô Niệm hợp thành chữ thập, xoay người nhảy xuống Thanh Ngọc Đài.
Vô Niệm cười to, Lan Hồng kia ở giữa không trung chợt tỉnh ngộ, mình lúc nào trúng chiêu! Dưới chân hắn dừng lại, muốn bay trở về trên đài, trên đỉnh đầu, một đại thủ ấn màu vàng chụp tới.
Trong tay Lan Hồng, một cây dù thanh sắc mở rộng, nghênh đón về phía trước.
Ba!
Cây dù lần nữa khép lại, thân thể Lan Hồng rơi xuống đất, một lần duy nhất giao thủ này, toàn bại.
Lan Mộng Tình cười khổ nói:
- Vậy cũng tính?
- Đương nhiên tính, lưỡi trán hoa sen, chưa chắc muốn thiên hoa loạn trụy, chỉ cần nói vào trong tâm là tốt rồi.
Tô Kính lại nói:
- Nếu như Lan gia thấy không thích hợp, có thể đánh đủ năm trận.
- Lan Hồng, hắn là tại sao thua?
Lan Mộng Tình không ngại học hỏi kẻ dưới. Nàng cũng không nhìn ra, ngược lại không phải trình độ kém, mà bởi vì Thanh Ngọc Đài có thủ đoạn ngăn cản thần thúc, tất cả Tiên Nhân cảm nhận, đều bị suy yếu, nhìn không thấu triệt.
- Thiên Long bát âm, Vô Niệm phạm xướng. Lan Hồng thành Tiên quá nhanh, thiếu độ một tầng Tâm Ma Kiếp ah?
- Phải. Vốn là phải đợi thời điểm đột phá Chân Tiên, mới lần thứ hai đối kháng Tâm Ma đại kiếp nạn. Thoạt nhìn, có chút phiêu lưu a.
- Ta trái lại có chút biện pháp.
Tô Kính mỉm cười nói.
Lan Mộng Tình không có nói tiếp, biện pháp này, là dùng tiền mua, chắc chắn sẽ không miễn phí biếu tặng. Bất quá Tô Kính tùy tiện nói:
- Nếu có thể kết minh, thời điểm hắn Độ Kiếp, trực tiếp tìm ta, đảm bảo qua.
Lan Mộng Tình bật cười nói:
- Kiếp số còn có đảm bảo qua? Ta ít đọc sách, ngươi không nên gạt ta.
Tô Kính cũng cười, đây là chiêu bài của mình, làm sao sẽ lưu hành như vậy?
- Ta bắt một nhóm Thiên Ma làm Tiên binh, ngươi nói, loại kiếp số này, ta nắm chặt có lớn hay không?
Tô Kính nói, phóng ra Thiên Ma Tiên binh của mình. Thiên Ma Tiên binh xuất hiện, sắc mặt của Lan Mộng Tình đại biến!
Thiên Ma Tiên binh của Tô Kính, lại có thực lực Thiên Tiên!
- Ta tin.
Lan Mộng Tình cũng không kéo dài, lần tỷ thí này, cũng đến thời khắc mấu chốt. Mặc kệ ván kế tiếp kết quả ra sao, có thể trợ giúp Lan Hồng vượt qua Thiên Ma Kiếp, Lan gia cùng Lục Đạo Chân Quân trong lúc đó, cũng sẽ không có mâu thuẫn gì quá lớn.
- Ta khiêu chiến Cơ Vô Song.
Trong Tiên Nhân của Lan gia, đứng ra một nam tử tráng niên, trên người phù giáp xanh ngọc, Tiên văn ẩn hiện. Hắn vừa ra tràng, liền toàn lực ứng phó, còn không có lên đài, liền lộ ra Tiên giáp.
Hai trận trước, Lan gia thua có chút oan. Mà hắn khiêu chiến Cơ Vô Song, là bởi vì dù cho sau cùng Lan gia thua, chỉ cần hắn có thể thắng, sẽ không mất mặt.
Có người nói, Cơ Vô Song là đệ nhất Tiên Nhân của Lục Đạo Chân Quân, được xưng vô hạn tiếp cận Chân Tiên.