Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1726: Chương 1726: Sống lại (2)




Hiện tại Lục Đạo Thần Giám cũng rất hung tàn, có thể chứa đựng không sai biệt lắm 600 đạo Tiên thuật đẳng cấp Chân Tiên, Tô Kính một người, có thể làm một đại đội oanh tạc.

Chờ Tô Ảnh có thể đi ra chiến đấu, Tô Kính phỏng chừng, dung lượng của Lục Đạo Thần Giám sẽ điên cuồng tăng trưởng, Kim Tiên Pháp thuật cũng có thể trở thành Pháp thuật phổ thông loạn oanh một mạch.

Lần này gặp phải chiến hạm mặt người, đối với Tô Kính kích thích là rất lớn.

Vũ Trụ rộng lớn như vậy, tồn tại cường đại, thế lực cường đại, rất nhiều là bản thân căn bản không có cách nào địch nổi. Lục Đạo Thần Giám cần một khí linh, cần tiến hóa, Tô Kính linh cơ khẽ động, mới sáng tạo ra Tô Ảnh hiện tại.

Là sống lại, cũng là sáng tạo.

Bản thân Tô Kính không có Nghịch Lân Mâu, binh khí cận chiến là trường đao nguyên lai, đáng tiếc, chỉ là Tiên khí cấp bậc thấp nhất, hiệu quả phát triển cũng không lý tưởng.

Nghịch Lân Mâu mới, dung hợp ở trong Lục Đạo Thần Giám, Tô Kính đưa tay, Lục Đạo Thần Giám liền hóa thành một cây đoản mâu cổ quái, giãy dụa ở trong tay.

Khi bàn tay hắn cầm, phía trước có một phần che tay hình tròn, như là một mặt gương.

Đây là địa phương khiến Tô Kính dở khóc dở cười, có phần che tay này, Nghịch Lân Mâu trái lại không dễ dùng, thi triển ra Long Xà Cửu Biến, đều nơi chốn cản tay.

Hai kiện Tiên khí cường đại hợp lại, chưa chắc sẽ thu được Tiên khí càng cường đại hơn, khả năng lớn hơn nữa, là hủy diệt cả hai kiện Tiên khí. May mà bản ý của Tô Kính cũng không phải như bây giờ, hắn là đưa Nghịch Lân Mâu cho Tô Ảnh, khiến khí linh này có sức chiến đấu cường hãn không gì sánh được.

Thời điểm Lục Đạo Thần Giám hóa thành cái gương, mặt kiếng lại mơ hồ, vụ khí bao phủ, đó là hiệu quả của Nghịch Lân Mâu, khiến tốc độ thả ra Tiên thuật của Lục Đạo Thần Giám chậm lại, mỗi lần thả ra Tiên thuật, đại khái phải năm ba cái hô hấp sau, mới có khả năng thả ra Tiên thuật khác.

Thoạt nhìn không quá chậm, nhưng lúc đối chiến, thời gian như vậy cũng đủ để đối thủ oanh kích hơn trăm lần.

Lục Đạo Thần Giám, hiện tại vẫn là Tiên khí tương đối cường đại, đáng tiếc, năng lực oanh tạc nhanh tiêu thất. Điều này làm cho Tô Kính tương đối phiền muộn.

Bất quá cũng tốt, quá ỷ lại thứ này mà nói, sau đó thực lực của mình sẽ giảm lợi hại.

- Thiếu gia, thiếu gia?

Ưng Dương kêu lên, Tô Kính quay đầu hỏi:

- Thế nào?

- Mọi người đều tán rồi.

- Ta biết.

Tô Kính thuận miệng đáp, Ưng Dương cùng Khuyển Thập Lang đều không hiểu gì cả.

Qua ước chừng nửa canh giờ, Tô Kính mới thu hồi Lục Đạo Thần Giám, lòng bàn tay nhiều một thanh trường đao, trường đao ở trên tay chấn động, hóa thành hai thanh đao một dài một ngắn, đao phong thẳng tắp.

Hai thanh đao này, nhìn qua giản dị tự nhiên, thân đao có một Tiên văn. Thế nhưng nhìn kỹ lại, chất liệu thân đao, những văn lộ kia, đều là Tô Kính kiên trì chế tạo ra Tiên văn.

Những văn lộ này, giao cho hai thanh đao vô số thuộc tính. Chúng Sinh chi nhận, đây là lực lượng của Chúng Sinh Ấn chế tạo ra.

Từ phẩm chất đến xem, chỉ coi như là hạ phẩm trong Chân Tiên khí. Chỉ là chất liệu kiên cố, không có đạt được trình độ Kim Tiên khí. Thế nhưng Tiên văn này tổ hợp, khiến hai thanh đao có thể chứa nạp lực lượng cực kỳ mạnh, cũng chịu đựng nổi Kim Tiên công kích.

Tô Kính từ trong 49 nghịch lân thu được dẫn dắt. Đáng tiếc, Nghịch Lân Mâu không có biện pháp hoàn nguyên, Tô Kính liền chế tạo hai thanh đao này, dùng để ma luyện bản thân.

Chỉ cần hắn nắm chặt đạo thuật, đạt tới trình độ viên mãn, hai thanh đao này có khả năng thừa nhận công kích chí cường.

- Ưng Dương, bọn họ nói, trong một trăm năm phá diệt Ma Môn. Nhưng vì sao ta cảm giác, chuyện này, kéo càng lâu, đối với Đạo môn càng bất lợi?

Trong tay Tô Kính, song đao cuồn cuộn, lực lượng cường đại quán chú ở trên thân đao, phát ra thanh âm ca ca. Hai thanh đao, phảng phất như tùy thời đều sẽ bể nát.

- Phòng bị Thần Binh đế quốc ah, chuẩn bị không đầy đủ, sợ Thần Binh đế quốc kia đánh xong Ma Môn, sẽ ra tay với Đạo môn.

Ưng Dương thuận miệng nói.

- Nếu như kẻ thù bên ngoài tới trước mà nói, Ma Môn yêu cầu hòa hảo, ngươi nói, mọi người có thể đáp ứng hay không?

- Có khả năng rất lớn.

Khuyển Thập Lang một bộ chăm chú, nói với Tô Kính:

- Nếu như Đạo môn cùng Binh gia không đáp ứng mà nói, Ma Môn sẽ đầu nhập vào ngoại nhân.

Tô Kính nói:

- Chính là như vậy, một trăm năm chuẩn bị, thoạt nhìn ổn thỏa, lại bại lộ mâu thuẫn nội bộ của Đạo môn. Trong lòng Thần Binh đế quốc kia hiểu rõ, trái lại sẽ không xem trọng Đông Tần.

- Vậy tại sao thiếu gia không đi nói cho Khương Thần?

Ưng Dương kinh ngạc nói.

- Khương Thần ra lệnh, vạn nhất gia tộc và Đạo Cung không chịu mà nói, lẽ nào ta muốn ở nội bộ Đông Tần khai chiến sao?

Khuyển Thập Lang xoa tay, một bộ chó săn hỏi:

- Thiếu gia, vậy ngươi nói làm sao bây giờ?

- Làm sao bây giờ? Chỉ cần đánh hạ Vô Vọng Thiên, Tiên cảnh thế giới tất nhiên tấn chức. Còn có năm mươi năm chuẩn bị, thời điểm Vô Vọng Thiên kia mở ra tinh đạo, chúng ta liền giết vào.

- Bạch Hiền, giống như chưa khôi phục được lực lượng a!

Ưng Dương cẩn thận nói.

- Năm mươi năm, Lục Đạo Thần Giám ta đã hóa hình, hắc, đến lúc đó, ngay cả Kim Tiên ta cũng có thể đánh một trận, không cần Bạch Hiền xuất thủ.

Hai tay Tô Kính lộn một chút, song đao biến mất, hắn đứng lên, nói với Ưng Dương cùng Khuyển Thập Lang:

- Tất cả nhân vật then chốt của Lục Đạo Chân Quân, đều cùng ta về Tiên cảnh thế giới tu hành, sự tình Thần châu này, chúng ta tạm thời mặc kệ.

- A? Thiếu gia, ở đây…

- Có phụ thân nhìn chằm chằm, còn có ai dám động cơ nghiệp của chúng ta. Đi thôi!

Tô Kính quyết định, Đông Tần ở thời điểm này, hắn một người thật sự là vô lực giải quyết, đối mặt Thần Binh đế quốc, Cửu đại gia tộc cùng Thập Nhị Đạo Cung, tuyệt đối sẽ không binh đi hiểm chiêu. Một trăm năm tích lũy, xác thực có thể để cho thực lực của Đạo môn trở nên cực kỳ vững chắc.

Như vậy, ở trong một trăm năm này, nhìn ai chạy nhanh hơn một ít ah!

Chủ lực của Lục Đạo Chân Quân lặng yên lùi về Tiên cảnh thế giới, chỉ là ở bên Vũ Thánh Đảo, lại bố trí đại lượng Luyện Khí sĩ, trấn thủ Thông Thiên Tháp, nhân vật trọng yếu toàn bộ rút về Tiên cảnh thế giới tu hành.

Biến hóa này, không phải là không có người phát hiện, chỉ là Tiêu Diêu Vương Tô Dương tọa trấn, mọi người làm sao dám trực tiếp động thủ với lãnh địa của Tô Kính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.