Nguyên Thùy Vũ mở miệng hỏi, vì thấy Tô Kính dường như có việc gì:
- Tô Kính, sao ngươi đến đây?
Tô Kính trả lời:
- A, muốn đổi tí đồ nhưng hai quản gia không có mặt nên đến tìm mẫu thân, cần dùng kho phủ.
- Tỷ tỷ cũng không ở trong phủ, sáng sớm đã đi bên Bình An Hầu rồi. Ngươi không cần tự đến đây, phái người đi nói với tỷ phu một tiếng rồi trực tiếp tìm quản sự khố phòng là được.
Tô Kính chợt nhận ra hắn bây giờ chính thức là thế tử, gia tộc đã thừa nhận, địa vị khác biệt. Ví dụ chuyện này nếu cần số lượng không quá lớn thì khỏi phải bẩm báo cùng phụ mẫu.
Trước kia thế tử Tiêu Dao Hầu chỉ là tôn xưng, bây giờ mới có quyền lực thật sự.
Tô Kính thuận miệng hỏi:
- Cữu cữu đang định đi đâu vậy?
Tô Kính không muốn làm cho mối quan hệ với bên mẫu thân quá căng thẳng. Nguyên Lăng Hồng lạnh lùng vì tu luyện, như Tiêu Dao Hầu không thèm gặp ai, chỉ dùng phân thân qua mắt bên ngoài.
Nguyên Thùy Vũ không nói rõ ràng:
- Tỷ tỷ giao công việc cho ta.
Nguyên Thùy Vũ hỏi:
- Ta nghe nói ngày mai ngươi sẽ ra khỏi nhà trở về Dực châu, cữu cữu không có gì tặng cho...
Tô Kính từ chối ngay:
- Không cần, không cần.
Lần trước hắn suýt mất mạng rồi, cữu cữu không may mắn chút nào.
Nguyên Thùy Vũ cũng nhớ lại chuyện lần trước, gã cười khẽ.
Nguyên Thùy Vũ cầm miếng vải dơ bước lên nhét cho Tô Kính:
- Liệt Thổ Kỳ của Mang Sơn đạo phái, tác dụng không quá lớn, xem như làm màu đi. Ngươi thành lập tư quân,có một ngày tất nhiên phong cương liệt thổ.
Tô Kính không tiện từ chối, đành cảm ơn, nói với Nguyên Thùy Vũ là buổi tối sẽ đến thỉnh an mẫu thân. Dù sao sắp đi xa nhà, việc này không nhỏ.
Tô Kính đi tới khố phòng, quản sự vẫn là người cũ, lần này thái độ hoàn toàn khác, hết sức cung kính. Tô Kính nói muốn đổi tiền luyện khí sĩ, quản sự mời hắn vào mật thất. Tô Kính lấy ra đá quý chuẩn bị sẵn cộng thêm kim loại.
Quản sự dùng ngọc phù trên bàn lần lượt kiểm nghiệm từng món, nói bảng giá cho Tô Kính.
Tô Kính thành lập tư quân phải tự dựa vào sức mình, Tiêu Dao Hầu làm phụ thân sẽ giúp hắn hai mươi phần trăm ngạch độ. Thứ gì Tô Kính đưa ra đổi đan dược hoặc ngọc thạch trong hạn độ nhất định sẽ được giá cao hơn bên ngoài hai mươi phần trăm. Tính luôn phần Tô Mộ thì Tô Kính được giá hai mươi lăm phần trăm.
Đây là ích lợi khi trong gia tộc. Hai mươi phần trăm ngạch độ không thấp, số tiền có thể nuôi một vạn người giờ tăng thêm danh ngạch hai ngàn người nữa. Tiêu Dao Hầu đã cho quản sự biết Tô Kính được tước vị tứ phẩm Viễn Hương Bá. Quản sự quen thuộc đưa Tô Kính vào khố phòng, cất kim loại, đá quý hắn giao dịch đổi thành đan dược, ngọc thạch.
Bận rộn xong quản sự nhắc nhở:
- Khi giao dịch với gia tộc khác thiếu gia có thể dùng bảo thạch này hoặc tài liệu kim loại, tuy chịu thiệt một chút nhưng số lượng đan dược, ngọc thạch có hạn. Sau này thiếu gia được mạch khoáng, khai thác tư nhân, có kim loại quý trọng gì thì càng khỏi phải nói.
Tô Kính cảm ơn quản sự, cất đan dược, ngọc thạch vào Hoàng Đình Thần Ngọc rồi ra khỏi khố phòng.
Tô Tiên đã hứa sẽ đổi vàng bạc cho Tô Kính, tiền phàm nhân thì đổi bằng đá quý bình thường là được. Một viên đá quý không chút giá trị với luyện khí sĩ nhưng đổi được hai mươi lượng hoàng kim. Trong túi da có nhiều loại đá quý này nhất, nếu lấy ra hết thì giá không lên cao được. Thứ này đối với yêu thú Tất Can Chi không khác gì cát bụi, xem chúng như bụi đất. Ở trong lòng Tất Can Chi những mảnh vỡ tiên khí mới là bảo bối hối lộ Tô Kính.
Tô Kính trở về Vấn Tâm cư của mình, kêu nha hoàn lại nói việc ngày mai mình đi. Nhóm Tử Đằng lưu luyến không rời nhưng chẳng còn cách nào, Tô Kính đi làm việc, không thể dẫn cả đám theo.
Vấn Tâm cư bận rộn, chủ yếu chuẩn bị hành lý đi xa cho Tô Kính.
Quan trọng nhất là lấy nước trong linh lung thạch. Tô Kính thói quen uống nước suối phẩm chất tốt, kêu hắn đi uống nước giếng bình thường không khác gì uống nước tiểu.
Ưng Dương, Khuyển Thập Lang bị kêu đến, Tô Kính kiên nhẫn dặn dò quy định đi đường xa. Chuyện này không thể không phòng, dù sao Khuyển Thập Lang là tên khốn. Trong mắt Tô Tiên không chấp nhận hạt cát, lỡ làm nàng phật lòng thì tiểu tử này sẽ bị nguy hiểm mạng sống.
Nghe Tô Kính nói những lời đó tâm tình của Khuyển Thập Lang tốt hơn nhiều. Ưng Dương cảm thấy Tô Kính sẽ không từ hai tiểu yêu, chẳng qua hắn quá bận nên không rảnh quan tâm họ thôi.
Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Tô Kính giả vờ sai Cam Tâm truyền tin cho Tô Mộ, kêu Tử Đằng tìm Tô Tiên nói thời gian ngày mai xuất phát. Vốn nên đi từ biệt Vô Ưu công chúa nhưng Tô Kính chột dạ nên chỉ sai thân binh truyền tin.
Trầy trật một lúc sau Tô Kính đổi áo mặc ở nhà, cùng mấy nha hoàn chơi cờ trò chuyện. Biết tin Nguyên Lăng Hồng về phủ Tô Kính mới đến hỏi thăm từ biệt.
Sau hàng loạt chuyện Tô Kính cảm thấy Tiêu Dao Hầu thật không dễ dàng. Hắn lĩnh có ba quan tước không cần làm nhiệm vụ báo cáo, Tiêu Dao Hầu thống lĩnh binh mã thiên hạ còn có thể xin nghỉ. Nguyên Hầu phủ có cơ cấu phụ tá giúp đỡ, quanh năm suốt tháng không biết tốn bao nhiêu thời gian.
Sáng sớm hôm sau, Tô Kính mới thức dậy đã có nữ quan cung đình đến, là Vô Ưu công chúa phái tới tiễn người thay nàng, thuận tiện tặng một bình đan dược cho hắn. Tô Kính thầm hổ thẹn, cầm bút viết một phong thư nhờ nữ quan mang về giao cho Vô Ưu công chúa.
Khi ra ngoài cửa, đội người bên Tô Tiên đã đến đông đủ. Tô Kính thế mới biết Tô Tiên nói thật, để nhiều người như vậy chờ hắn tạo gánh nặng áp lực kinh tế cho nàng.
Trừ mười mấy thiếu niên Tô gia ra Tô Tiên còn mang hơn ba trăm thân vệ gia tộc, hơn một trăm người hầu, bốn mươi chiếc xe lớn, hơn một trăm lừa ngựa. Đừng nghĩ rằng luyện khí sĩ có trang bị không gian, có vòng tay đạo khí như Tô Kính rất hiếm thấy.
Tô Tiên mang theo hàng quý giá sát bên mình, nhưng việc buôn bán của nàng không chứa hết trong trang bị không gian được. Hơn nữa cất vật phẩm bình thường vào trang bị không gian dễ bị hư.
Tô Tiên thấy hai người Tô Kính đi ra, cười tủm tỉm hỏi:
- Tiểu Kính Tử muốn ngồi xe hay cưỡi ngựa?
Tô Kính ngẫm nghĩ, đáp:
- Ngồi xe đi.
Tô Kính thả Ngão Thiết thú ở chỗ Tô Mộ cho Sư Nghiêm chăm sóc, không có Yên Vân thú để cưỡi, hắn đã không quen thuộc ngựa chiến bình thường.
Đêm qua lại có tuyết rơi, đường trong thành sạch sẽ, tuyết đã ngừng, có tạp dịch trong kinh đi ra dọn dẹp. Có tôi tớ Đạo Cung hỗ trợ một tay, phần đóng băng thì học đồ Đạo Cung sẽ dùng thuật đạo dọn. Ngọc Kinh thành rất sạch sẽ, đây là lý do Tô Kính thích thành thị này.&