Hồng Liên Bảo Giám

Chương 564: Chương 564: Tàu ngầm (1)




Tô Kính ngạc nhiên, hắn xem thấy Kim Đan của Tô Mộ, biết rõ Kim Đan tồn tại chưa chắc là tại thế giới này, Kim Đan trong cơ thể càng giống như hình chiếu. Dù là tồn tại chân thật nhưng sau khi tử vong sẽ biến mất, đương nhiên cường giả Kim Đan tự bạo vô cùng đáng sợ, chỉ là ảo ảnh tự bạo mà thôi.

Ác ma có thể trực tiếp cướp lấy Kim Đan, chẳng lẽ đã bỏ qua quy tắc hay sao?

Tô Kính ngược lại không có chú ý sẽ chiếm giữ Kim Đan, nếu ác ma nữ quan bắt được thì cứ cho các nàng.

Ác ma nữ quan đoạt Kim Đan liền do dự, lại không có nuốt vào trong bụng, không phải nàng dung nạp không được lực lượng này, ác ma trời sinh có thể hấp thu mọi thứ nhưng chỗ tốt không lớn, không bằng lưu cho Tô Kính.

Tô Kính không dùng được Kim Đan, nhất định sẽ bảo người luyện chế Kim Đan này một lần, lại phân phối cho... Ác ma nữ quan.

Nàng không có khái niệm hợp tác gì, chỉ biết rõ phong cách hành sự của Tô Kính, về sau chính mình sẽ bị trọng điểm chiếu cố, sẽ không bị dùng hi sinh.

Cướp lấy Kim Đan, không phải mỗi ác ma đều có năng lực này, cho dù trong thế giới vực sâu, ác ma có được loại năng lực này vô cùng thưa thớt.

Chính mình chỉ có huyết mạch mỏng manh một ít mới có thể gia nhập vào quân pháo hôi. Nhưng bên phía Tô Kính không xem nàng như pháo hôi nhưng cũng làm công tác pháo hôi.

Ác ma đều rất thông minh nhưng tính tình không tốt. Những ác ma nữ quan này có Tô Trữ áp chế cho nên không có cách nào với Tô Kính, cho nên đã học tập Tô Kính, về sau thủ hạ ác ma của Tô Kính cũng càng ngày càng học tập phong cách này nhiều hơn.

Tô Kính lúc này không do dự triệu tập một chiếc phi xà hạm, hắn tăng số quân trên lục địa lên tám vạn, trong đó bốn vạn đóng ở nơi trú quân, tùy thời chuẩn bị trợ giúp hoặc là cản phía sau. Bốn vạn người trước đó được nghỉ ngơi và khôi phục, dứt khoát tạo thành thành lũy, dùng đơn vị ngàn người làm kỳ và di động về phía bến cảng.

Nơi này không thể xây làn xe gì đó nhưng địa thế coi như bằng phẳng, đối với lục đạo thần binh quân có chiến xa mà nói không phải vấn đề gì, thậm chí Tô Kính không phái cả công binh, tất cả chiến xa tập trung chiến mã và nhẹ nhõm tiến về phía bến cảng.

Đội ngũ bốn vạn người có khinh kỵ binh đi trước dò đường, đằng sau là một trăm chiếc chiến xa, sau đó là bộ binh. Bộ binh đều phân thành tiểu kỳ hành động, nhưng đều có ngựa hoặc là xe ngựa cưỡi. Phía sau nữa mới là công cụ công thành, có kỵ binh hạng nặng bảo hộ, đằng sau vẫn là bộ binh, cuối cùng xe binh áp trận.

Trên đường đi cũng không hiểm trở, địch nhân vừa mới phái một cường giả Kim Đan tới dọn bãi, hiển nhiên là binh lực không đủ. Tô Kính suy đoán cũng đúng, bây giờ vị trí bến cảng ít nhất tập kết vượt qua mười vạn quân đội, tăng thêm bốn vạn quân đóng ở bến cảng, lại thêm hải quân, quân đội ở bến cảng này vượt qua bốn mươi vạn.

Tại sao phải như vậy, bởi vì hạm đội Tô Kính nằm ở gần biển, tính áp bách quá mạnh mẽ, hải quân Xuân quốc không cách nào rời khỏi bến cảng. Một khi rời đi sẽ bị đả kích trí mạng.

Bởi như vậy vương quốc cũng cho rằng Tô Kính có mục tiêu đánh bến cảng, cho nên iên cuồng tập kết quân đội. Việc này cũng đúng, bến cảng này đối với vương quốc mà nói quá mức quan trọng, là nơi có hạm đội cường đại nhất, hơn nữa bến cảng kết nối với với tuyến giao thông náo nhiêt nhất, xỏ xuyên qua nam bắc, tốc hành vương thành.

Khoảng cách nam bắc của vương quốc rất nhẹ, nếu đối phương chiếm cứ bến cảng sẽ tập kết đại quân nhanh chóng và công chiếm vương thành, hai cánh vương quân không thể viện trợ thật nhanh.

Tô Kính bày ra tư thái cường đại dọa hỏng quốc vương. Quốc vương cần chính yêu dân nhưng đáng tiếc tính cách có chút mềm yếu. Nếu không phải thế lực vương tộc khổng lồ, cũng không nội đấu thì tính cách này của hắn chưa chắc sống được bao lâu.

Quốc vương sợ vương thành bị đánh hạ, cho nên triệu tập đại lượng quân đội tới bến cảng.

Nếu như Tô Kính dùng ngũ hành đại pháo nguyên bản oanh một kích sẽ triệt để phá hủy một thành lực lượng của vương quốc. Các nước Nam Hải có tỉ lệ quân dân rất cao, đây là do đế quốc ngộ nhận. Đế quốc chưa bao giờ nuôi nhiều quân đội như thế, đều là hai trăm vạn mà thôi, mà số lượng này chưa tới một phần mười của tiểu quốc, bọn họ mở rộng quân đội gấp mấy lần.

Có quy mô chưa hẳn có chất lượng, đế quốc lúc trước nhìn thấy hạm đội các nước đảo quốc khổng lồ, bọn họ gần như buông tha kế hoạch tán công Tà Thần quốc độ.

Sau đó...

Không chỉ một mình Tô Kính muốn chinh phục nơi đây, mọi người đều biết nếu như có thể thu phục các nước Nam Hải thì số lượng nhân khẩu khổng lồ nơi này vượt qua cả đế quốc, đáng tiếc quá phân tán.

Nếu có thể khống chế được, trực tiếp trưng binh từ nơi này, cũng không cần chết nhiều con dân đế quốc như vậy cũng có thể diệt mất Tà Thần quốc độ.

Đạo Môn khác với binh gia, Đạo Môn cực độ để ý khống chế thương vong. Nếu như một cuộc chiến đấu, bản thân giảm quân số vượt qua một thành thì Đạo Môn xem ra đây là thất bại.

Đây là chỉ là số lượng địch nhân không cao hơn bản thân gấp ba.

Tô Kính có bốn vạn đại quân vẫn tới gần bến cảng bốn mươi dặm, lúc này mới tổ hợp lần nữa. Đại doanh bốn vạn này phân tán thành tám doanh năm ngàn người. Phân thành hai hàng ngang dạt ra.

Sau khi bày xong chiến trận, i doanh mới bắt đầu chậm chạp đẩy mạnh. Bởi vì địa thế bằng phẳng không có rừng rậm che đậy, trinh sát cũng không cần khổ cực như vậy, dùng kính viễn vọng quan sát từ xa là đủ.

Năng lực sinh tồn của khí cầu quá thấp, sẽ không thả ra, chỉ có chiến hạm phù không loại nhỏ cất cánh, tùy thời chuẩn bị trợ giúp trinh sát.

Lúc này tình báo sau khi quan sát được đưa trở về, phía sau bến cảng là tường thành khúc khuỷu, cũng không phải như tường thành đế quốc. Chỉ là không đủ cao, chiến hạm phù không cũng không có nhìn tâấy mấy lớp tường thành, thậm chí cửa thành cũng không tồn tại.

Tình báo nằm trong tay Tô Kính, Tô Kính dứt khoát hạ đạt mệnh lệnh nơi trú quân phía sau lại có chiến hạm phi hành cỡ lớn bắt đầu chuẩn bị vật tư công thành.

Thời điểm này Tô Kính mới chính thức phái ra sứ giả đi tới bến cảng tìm kiếm đàm phám.

Hắn cho đại binh tiếp cận, Xuân quốc tự nhiên hiểu ý của dàm phán, sứ giả bị đuổi trở lại, cũng không bị giết chết. Tô Kính lại chờ nửa ngày, tất cả vật tư đều vận chuyển đúng chỗ sau đó bốn vạn quân tiến lên, lúc này mới tuyên bố mệnh lệnh tổng tiến công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.