Hồng Liên Bảo Giám

Chương 651: Chương 651: Tiên Cảnh lạnh lùng tàn khốc (1)




Mà thế giới Vũ Thánh tràn ngập cảm giác chết chóc, xơ xác tiêu điều. Mgay cả một gốc cây ngọn cỏ thật sự cũng không mọc nổi.

Một sống một chết, hai thế giới nối liền cùng một chỗ, có vẻ đặc biệt quỷ dị.

- Làm sao bây giờ?

Đường Hà mở miệng hỏi thăm. Lần này hắn không thể tự chủ trương được, hỏi thăm ý kiến của ba người khác.

- Đi xuống xem thử.

Tô Kính là người đầu tiên mở miệng.

- Đồng ý.

Tô Mộ không chút do dự nói.

Mộ Ngân Mâu có chút do dự. Nàng đã nhận được di hài của Vũ Thánh, căn bản không cần phải tiến hành mạo hiểm không nhất thiết. Phía dưới này thoạt nhìn đặc biệt mỹ lệ. Nhưng ai biết, một chỗ có thể nối liền cùng thế giới Vũ Thánh, còn tồn tại được, phía dưới khẳng định có tồn tại có thể chống lại Vũ Thánh.

Chỉ có điều so sánh với Tô Kính và Tô Mộ, Đường Hà đối với nàng mà nói, hoàn toàn là một người ngoài vô tình gặp được. Liên minh, bây giờ vẫn chỉ là chuyện trên phương diện lợi ích, muốn khiến cho lợi ích của mình lớn nhất. Mình lại không thể nào cùng Tô Kính có phân kỳ gì.

Nghĩ tới đây, Mộ Ngân Mâu nói:

- Phải đi xuống xem một chút.

- Lấy lò luyện đan trước rồi mới tới không được sao?

Đường Hà hỏi.

- Phía dưới quỷ dị như thế, ngươi không đi xem một chút, đã dễ dàng tiến vào Oanh Thiên Thành sao?

Tô Kính lại nói:

- Có lẽ chúng ta tiến vào Oanh Thiên Thành, sẽ dẫn động phiền toái gì đó. Tồn tại ở thế giới phía dưới này muốn nhân cơ hội ngăn chặn cửa thành, chúng ta trốn thế nào?

Đường Hà bất đắc dĩ, nói:

- Để cho khôi lỗi của ngươi đi ở phía trước, ta theo khôi lỗi xuống.

- Không thành vấn đề.

Tô Kính để cho sáu con khôi lỗi giấy bay lên, nhảy xuống đoạn đứt. Sau đó Đường Hà nhảy xuống theo. Lĩnh vực Kim Đan được triển khai. Cũng không cần đạo thuật gì, tốc độ hắn hạ xuống lại giống như những con khôi lỗi kia, giống như lá cây trong gió.

Hắn không thu hồi chiến chùy. Thời điểm hai chân hắn cách mặt đất, không có cách nào mượn đạo thuật giảm trọng lượng của bản thân xuống, cầm chiến chùy nặng như vậy ở trong tay, không cần lĩnh vực Kim Đan là không có khả năng lướt đi.

Phía dưới có gì, bốn người cũng không biết. Sáu khôi lỗi giấy ở phía trước làm con cờ thí. Đường Hà công kích. Thời điểm Tô Kính theo sát phía sau, nhảy xuống, áo giáp phía sau lưng mở ra cánh chim kim loại, đồng thời hô một tiếng.

- Ngân Mâu đoạn hậu.

Mộ Ngân Mâu lấy ra Lôi Điện Kích, là người cuối cùng nhảy xuống. Tô Mộ điều khiển lĩnh vực Kim Đan theo phía sau lưng Tô Kính.

Nàng biết ở trước mặt Đường Hà, Tô Kính không muốn nắm theo mình nhảy xuống. Nếu không phải tiết kiệm một chút ngọc thạch hoặc chân khí, Tô Kính cũng không muốn tự bay đi.

Cảnh giới Trúc Cơ bay đi, cho dù là dựa vào trang bị cũng còn xa mới thoải mái được bằng Kim Đan.

Độ cao năm dặm, tương đương với năm cây số ở trên địa cầu, không khác biệt quá nhiều. Bốn người lướt đi, tránh đầm nước, trực tiếp rơi vào phía trên một cây cổ thụ khổng lồ.

Tán cây dày. Đứng ở trên phiến lá, lực lượng thần thức của bốn người quét qua. Bên trong phạm vi một trăm trượng không có kẻ địch cường đại.

Sáu con khôi lỗi giấy tiến vào tán cây, trong tay rút ra hai thanh đoản đao, chém ra thành một lối đi.

Đường Hà theo xuống phía dưới. Đột nhiên, phía trước một khôi lỗi giấy bị một bóng đen trên nhánh cây bên cạnh vọt tới cuốn lấy. Con khôi lỗi giấy này nhất thời bốc cháy lên. Thứ cuốn lấy con khôi lỗi giấy là một con trăn lớn dài hơn sáu trượng.

Con trăn lớn có tốc độ nhanh như vậy, Tô Kính thậm chí không kịp ralệnh cho khôi lỗi giấy phản kích, đã bị quấn lấy. Hắn không thể làm gì khác hơn là thiêu đốt con khôi lỗi giấy.

Con trăn lớn này bị hỏa diễm của khôi lỗi giấy trực tiếp thiêu cháy lớp da, cơ bắp. Trong nháy mắt, giữa người nó lại lộ ra một đoạn xương cốt trắng như tuyết.

Đường Hà một búa đập xuống, vừa lúc trúng vào đầu của con trăn lớn này. Tô Kính thấy, đầu con trăn lớn này trực tiếp vỡ ra, hóa thành một bãi chất lỏng, bắn về phía mặt đất.

Đường Hà công kích, thật đúng là hữu hiệu trực tiếp.

Đầu con trăn lớn bị đập vỡ. Giữa thân đều là xương trắng. Đuôi nó lại nhanh như tia chớp, đánh về phía Tô Kính. Thân thể Tô Kính lắc một cái, trượt sát qua đuôi của con trăn lớn. Con trăn lớn có nhanh hơn, cũng không thể sớm phản ứng nhưnh được như Tô Kính, sớm phát động.

Chỉ là trên thân con trăn lớn này không hề có khí tức vong linh, không đầu còn có thể công kích, Tô Kính cũng kinh hãi. Trên Nghịch Lân Mâu, thần quang năm màu chớp động, không chút do dự đâm vào đuôi con trăn lớn.

Một mâu này đúng lúc đâm vào giữa xương cốt trong khe của con trăn lớn. Đuôi con trăn lớn nhất thời cứng đờ. Lúcnày Tô Mộ cũng đến. Hai cây trường đao, đan xen chém ra một đòn, lại chặt đứt đôi con trăn lớn này.

Lúc này, mấy trăm bóng màu xanh bóng bay tới. Mỗi cái có kích thước lớn bằng nắm tay, lặng lẽ không một tiếng động, đánh về phía Đường Hà. Những cái bóng màu xanh bị Lục Đạo Thần Giám Tô Kính chiếu một cái, lại là những con ong độc trên thân thể mọc đầy lông ngắn màu xanh.

Đường Hà tuyệt đối không hoang mang. Những con ong độc kia vừa tới gần, lại bỗng nhiên rơi về phía mặt đất. Vì ở bên trong đạo thuật trọng lực của hắn, nó căn bản không có cách nào bay được.

Đám người Tô Kính cũng bị Đường Hà mạnh mẽ kéo lại, thật nhanh xuống rơi trên mặt đất.

- Thứ gì vậy?

Mộ Ngân Mâu mở miệng hỏi.

Đường Hà lắc đầu nói:

- Kỳ quái, không có đặc trưng của sinh mạng, cũng không phải là khôi lỗi. Loại chuyện này, ta cũng lần đầu tiên nghe nói tới.

Tô Kính nói:

- Có người tới!

Hắn lại phóng ra thêm sáu khôi lỗi giấy. Một con trong đó dán người ở phía sau thân cây to. Mười con còn lại trực tiếp tạo thành trận mười người, ngăn cản ở phía trước.

Vèo!

Một trận mũi tên lông vũ bay tới, khôi lỗi giấy xếp hạng hàng thứ hai về phía trước, sử dụng một tấm lá chắn ngăn cản.

Phập.

Những mũi tên lông vũ này xuyên qua tấm lá chắn sắt, đâm vào trong cánh tay của khôi lỗi giấy.

Khôi lỗi giấy bên trái đưa tay, mạnh mẽ rút tên ra, bẻ gẫy, ném trên mặt đất.

Phía trước, trong rừng rậm có hơn trăm bóng người mơ hồ đang nhanh chóng tới gần. Ở trên chỗ tán cây xa hơn, lá cây không gió tự động lắc lư. Đám người Tô Kính

quét thần thức ra ngoài, chỉ có thể cảm giác được có hơn hai mươi cung tiễn thủ, đang giương cung cài tên, nhắm vào phía bên này.

Hừ!

Đường Hà nâng chiến chùy lên, xông về phía trước. Trong nháy mắt, hắn lướt qua trận hình của khôi lỗi giấy, lại đập vào đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.