Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1651: Chương 1651: Ước chiến (1)




Mọi người nhìn Mộ Ngân Mâu, Mộ Ngân Mâu vui vẻ nói:

- Ta thích nhất chinh chiến, được rồi, Minh Quân còn không có phong hào gì, đúng rồi, chúng ta kiến quốc ah, Tô Kính làm Hoàng Đế?

Mộ Ngân Mâu tùy tâm sở dục, nói một câu như vậy, Tô Kính cười nói:

- Nếu như Tiên Hoàng Khương Diễm còn ở đây, ngươi có dám làm trò ở trước mặt hắn, nói như vậy sao?

Mộ Ngân Mâu nói:

- Đó là đại bất kính, Khương Diễm bệ hạ đệ nhất thiên hạ, dù hôm nay trở về, cũng có thể lấy lực một người, còn hơn tất cả chúng ta. Lại nói, ta cũng không có nói ở Đông Tần làm Hoàng Đế.

- Thiên không thể hai nhật, nếu như ta lập quốc mà nói, đối với Đông Tần có tổn thương, không đáng. Khi đó, Thần Binh đế quốc tất nhiên phát binh chinh phạt.

- Thần Binh đế quốc, lẽ nào không phải là mặt trời thứ hai?

- Đương nhiên không tính, chỉ là trăng sáng mà thôi. Hoàng Đế của Thần Binh đế quốc chinh phạt Vũ Trụ, thoạt nhìn cường đại, đáng tiếc đánh đều là Hạ Vị Thần, Trung Vị Thần, mà chúng ta, cũng đã có thể chinh phạt Thượng Vị Thần. Khương Diễm bệ hạ, theo ta suy tính, đã có thể chinh phạt Chủ Thần.

- Đáng tiếc, bệ hạ không về.

Đường Hà thở dài.

Nếu như Khương Diễm ở đây, đế quốc sẽ có người tâm phúc. Mọi người muốn Tô Kính làm Hoàng Đế, chính là muốn lập lên một Khương Diễm khác. Có người như vậy, số mệnh của đế quốc sẽ tăng lên như diều gặp gió, cùng Thiên Đạo này hợp hai làm một.

Mọi người xem trọng Tô Kính, chỉ là quan hệ đến Khương Vô Ưu, Khương Diễm là cha nàng, cho nên một mực không có chính thức nhắc tới.

Tô Kính nói:

- Bệ hạ là sẽ trở về, mọi người đừng lo, dù cho Đông Tần phá diệt, chỉ cần bệ hạ trở về, một ngày liền có thể trùng kiến.

Tô Kính đã nói như vậy, mọi người đều không nhắc lại, chỉ coi như Tô Kính đã biết được Khương Diễm hạ lạc.

Địa bàn của Tô Kính đã sớm trống không, từ khi Tiên cảnh thế giới tấn chức, hết thảy trên Vũ Thánh Đảo đều thay đổi, chỉ có 3 tông môn còn trụ lại.

Một là Tâm Ý Tông, một là Lục Đạo Tông của Tô Kính. Người cuối cùng là Yêu Tông do Tô Mộ thành lập.

Trên Vũ Thánh Đảo, cũng không có quốc gia gì, ba tông môn nắm toàn bộ hết thảy. Hôm nay Tô Kính muốn ở đây làm Hoàng Đế, thì phải một lần nữa cải biến Vũ Thánh Đảo thành cách cục phàm nhân. Cái này lần nữa biến động, đối với Minh Quân mà nói, không phải là chuyện tốt.

Chỉ là hiện tại Tô Kính ở Tiên cảnh thế giới, có thê tử cùng muội muội hiệp trợ. Ở trong Minh Quân độc quyền, Đường Hà cùng Mộ Ngân Mâu không muốn tranh chấp, thiên phú bản thân bọn họ cũng không cực phẩm, muốn leo lên Tiên đế vị, phải có người dẫn đường.

Bọn họ lòng tham lớn, lớn đến vượt lên thiên phú của bọn họ.

Muốn thành Kim Tiên, bọn họ làm được, thế nhưng thành Đại La, sẽ xem vận khí. Bây giờ đối với mọi người mà nói, vận may hẳn không tệ.

Nhưng mà muốn thành tựu Tiên đế, vậy sẽ phải đi tranh, cùng mọi người đi tranh.

Muốn tranh, phải có lực lượng, có người dẫn đường. Luyện Khí sĩ của Đông Tần đế quốc, coi Hoàng Đế Khương Diễm là người dẫn đường. Hoàng Đế không trở lại, tất cả mọi người có chút sợ hãi.

Bất quá, Tiêu Diêu Vương Tô Dương là một người có thể đi theo, mà Tô Dương tuy không muốn xưng đế, nhưng nữ nhi của hắn, là Đế sư.

Nếu không có Tiêu Diêu Vương áp chế tràng diện, bằng một người Khương Dạ, các đại gia tộc đã sớm phản. Thần phục Khương Diễm, đó là bởi vì Khương Diễm vô địch, mọi người theo Khương Diễm, có thể có thành tựu càng lớn.

Hiện tại Tô Kính thế lớn còn không quá trọng yếu, đối với Đường Hà cùng Mộ Ngân Mâu mà nói, Tô Kính tiềm lực cao, vận khí tốt, đây mới là trọng yếu nhất. Bọn họ muốn Tô Kính đột nhiên tăng mạnh, thành tựu Nhân Hoàng, mang theo bọn họ trường sinh bất tử, trọn đời tiêu dao.

Cùng Tô Kính tranh, tranh không lại, vậy chỉ có thể nâng để, để Tô Kính đi càng xa, dù cho mọi người bỏ qua một ít lợi ích trước mắt, cũng phải để Tô Kính đứng vững, nghiền ép gia tộc khác, cướp đoạt cơ duyên của Thần châu thế giới.

Quay đầu lại nhìn, Tô Kính thành tựu, người tín nhiệm nhất, còn là mấy cái trước mắt này. Sau này lại gia nhập, quan hệ cuối cùng xa một chút. Thời điểm Tô Kính đạt được càng nhiều, sẽ nghiêng tài nguyên lại ở trên người Minh Quân.

Cứ như vậy, địa vị của Tô Kính sẽ càng thêm vững chắc.

Thế lực, là quả cầu tuyết, càng lúc càng lớn, trước tích lũy, xử lý như thế nào, là một học vấn. Đường Hà cùng Mộ Ngân Mâu đều nghĩ thông thấu, không hi vọng Minh Quân nội chiến.

Tô Kính nói:

- Binh gia, Ma Môn, đều là phiền phức. Bất quá cách làm của Binh gia, có thể để cho thế giới này đề thăng lực lượng, Ma Môn thì bất đồng, Ma Môn tiêu hao vận khí Thiên Địa, nếu như là thời đại Hồng Mông, cái tiêu hao này không đáng kể. Ngay cả hiện tại, cũng sẽ không thật tổn thương thế giới, chỉ là sẽ làm thế giới đề thăng trở nên chậm một chút mà thôi.

Trong mắt tất cả mọi người, nhất thời sinh ra sát khí.

Làm thế giới đề thăng trở nên thong thả? Mọi người là cùng Khế Ước Nhân chiến đấu qua, loại thong thả này, là không cách nào tiếp thu. Phụ cận Thần châu thế giới, không có Tà Thần cường đại, tối đa bất quá là Chí Cao Thần, đó là tuyệt đối không cách nào phủ xuống.

Thế nhưng Khế Ước Nhân thì sao? Cơ hồ là không bị hạn chế dũng mãnh vào một thế giới, nuốt hết tất cả.

Thần quốc phụ thuộc bên Bạch Tử Thần bị ô nhiễm, Bạch Tử Thần cũng không có biện pháp, chỉ có thể xin Đạo môn giúp đỡ, lúc này mới miễn đi một tai họa bất ngờ. Về sau tiến công Thần quốc của Khôi Lỗi Chi Thần, lại gặp phải Thần linh cùng Khế Ước Nhân có quan hệ, mọi người tâm càng lạnh hơn.

Ma Môn tồn tại, có lẽ chính là một mầm tai hoạ.

Tô Kính nói, mọi người tương đương nhận đồng. Bất quá mọi người đều nhớ tới một việc, trong Ma Môn, có người tên Tô Tuyết. Đó là muội muội của Tô Kính.

Tô Kính ngẫm lại, cố sức lắc đầu nói:

- Một Ma tu, còn không đáng là gì.

Tô Kính nói, tiên huyết nhễ nhại. Hắn là muốn chém giết Ma Môn đến chỉ còn một người mới dừng tay. Trên Tiên Đạo, luôn luôn rất nhiều người, không hiểu biết, ngăn đường, vậy giết đi.

Thời điểm Luyện Khí sĩ Thần châu xua đuổi Ma Môn, cũng không chém tận giết tuyệt. Ma Môn là một trong Đại Đạo, nếu như đoạn tuyệt cũng không phải chuyện gì tốt.

Tô Kính, là để ý thân nhân như Tô Tuyết, dù cho mặt đối mặt, hắn nhẫn tâm hạ thủ tru diệt, thế nhưng từ trong tâm, hắn vẫn hi vọng Tô Tuyết có một đường sinh cơ.

Nàng hại đại ca, Tô Kính cũng không muốn nàng chết, về phần chuộc tội thế nào, đó là một chuyện khác nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.