Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2141: Chương 2141: Vận mệnh thần thuật (2)




- Tất cả thần thuật như ảo ảnh trong mơ.

Tô Kính bất tri bất giác đọc được một câu như vậy.

Trong thế giới địa cầu, tại sao có thể có trí tuệ xuất hiện?

Chính mình thật sự có biện pháp phá hư vận mệnh thần thuật, mình còn không có được lực lượng kỳ dị như thế. Giống như ngươi biết được đề trong bài thi nhưng thể hoàn thành quá trình giải đề.

Chính mình chế tạo một Vị Lai Phật quốc, kết cấu của nó còn cường đại hơn cả Vị Lai Phật quốc, tinh bích đã nhỏ tới mức nhỏ nhất, ít hơn nhỏ hơn một đơn vị không gian tiêu chuẩn.

Thế giới này hàn mỹ tới mức độ nào?

Đó là chuyện Tô Kính không cách nào khống chế, thế giới này tiếp tục thời gian ngắn hơn một đơn vị thời gian. Nói cách khác nó không cách nào sinh ra ảnh hưởng tới các đơn vị vật chất.

Mà bắt chước vũ trụ Vị Lai Phật quốc, bản thân lớn nhỏ chỉ như hạt cát. Tô Kính không có biện pháp duy trì tiểu vũ trụ như thế, muốn phá hư vận mệnh thần thuật cần rất nhiều vũ trụ duy độ mới được.

Vũ trụ duy độ, đối với tiên nhân đến nói là không gian 4D, trên thực tế đây là cực hạn của sinh vật, trong vũ trụ 4D chỉ tồn tại trong toán học, không tồn tại chân thật.

Tô Kính hiện tại chế tạo vũ trụ không thể can thiệp vào sự vật, đây chính là điểm hắn bất đắc dĩ, dù cho hắn thêm thời gian mấy trăm năm cũng chỉ có thể nắm giữ một nguyên lý dùng cho thực chiến. Không thể đối phó thứ này, khó có thể đối phó vận mệnh thần thuật.

Hắn chỉ có thời gian sáu năm, sau sáu năm tiểu hành tinh sẽ va chạm với Thái Huyền Vu Thần Thiên. Không xong là mình không thể rời đi.

Nếu như rời đi, vận mệnh quỹ tích cải biến, tiểu hành tinh một đường va chạm và hủy diệt tất cả hạm đội của mình.

Hằng tinh chiến hạm cũng không thể đỡ nổi va chạm như thế, vô số đại quân của mình sẽ bị vận mệnh thần thuật phá hủy dần dần.

- Tô Mộ, trì hoãn thời gian.

Tô Mộ gật đầu, Tô Kính thả ra thần thông, Tô Kính cảm giác tốc độ thời gian trôi qua thật chậm, trên đầu ngón tay của hắn ngưng kết hạt cát màu sắc rực rỡ.

Ba!

Vũ trụ duy trì tốc độ thời gian nhanh hơn, đại khái một phần tám tiêu chuẩn thời gian.

Thời gian thần thông không ảnh hưởng lên vũ trụ, Tô Kính bất đắc dĩ cười khổ, Tô Mộ nói:

- Ca, ngươi đang làm cái gì?

- Ta sáng tạo một tiểu vũ trụ nhưng thời gian duy trì không thể đạt tới đơn vị thời gian nhỏ nhất, chỉ đạt tới một phần tám tiêu chuẩn thời gian mà thôi.

- Điều này sao có thể?

Thiên Thư nghe được Tô Kính nói thế liền không tin.

- Ngươi nhìn không tâấy không phải không tồn tại.

Tô Kính nói.

- Không, ta nói là ngươi sáng tạo vũ trụ, tại sao thời gian tồn tại ngắn như thế?

Tô Kính vuốt Long Xà Bát Cảnh Hồ và cười khổ, chuyện này không có biện pháp làm người ta tin tưởng. Thứ này tồn tại thời gian ngắn tới mức không khoa học, Tiên Đế cũng không thể quan sát nó từng tồn tại.

- Nghe nói trong tiên đạo cũng có vận mệnh tiên thuật nhưng chúng a chưa tiếp xúc qua.

Vô Ưu công chúa nói.

- Tiên đạo và thần thuật đi hai con đường khác nhau, cho dù chúng ta biết rõ cũng không thể giải quyết vấn đề này.

Tô Kính nói đúng, nếu như hiện tại có vận mệnh tiên thuật, có học cũng không kịp, khẳng định thời gian học được còn dài hơn mình sáng tạo tiểu vũ trụ.

Chính mình học hội chế tạo vũ trụ như vậy cần thời gian mấy trăm năm, học vận mệnh tiên thuật cũng tiêu hao thời gian gấp trăm lần. Hơn nữa học được đẳng cấp không cao, không có biện pháp đối kháng vận mệnh thần thuật.

Trai đổi vài câu, nội tâm Tô Kính lại có lĩnh ngộ, đây không phải lĩnh ngộ, gì tốt hắn phát hiện mình có thể né tránh và rời khỏi Thái Huyền Vu Thần Thiên, tiểu hành tinh kia su khi đụng nát Thái Huyền Vu Thần Thiên sẽ lại đụng vào mình, có lẽ thời gian là một trăm bốn mươi năm sau, sẽ không nhiều hơn một trăm sáu mươi.

Mình coi như tránh về thế giới tiên cảnh cũng sẽ bị đánh trúng. Trừ phi mình tiến vào Long Xà Bát Cảnh Hồ mới có thể may mắn thoát khỏi. Vấn đề mình đi vào trong đó sẽ phá hư pháp tắc trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, thuộc tính thiên ma của mình sẽ bị tẩy trắng, rốt cuộc không cách nào có được.

Chính mình sẽ mất đi nhân sâm quả thụ trong thế giới tiên cảnh trợ giúp, chính mình sẽ biến thành tồn tại không phải là mình.

Chính mình đến lúc đó có trở ra, vận mệnh thần thuật cũng không cách nào xúc phạm tới chính mình. Tất cả sẽ rời mình mà đi, ngay cả Tô Mộ cũng xem mình như người lạ.

Nếu như không nhìn thấy dấu vết vận mệnh thì hắn cũng không hiểu điểm này, hiện tại hắn cũng hiểu ra vận mệnh là gì. Đó là thứ vô tình, là thứ tàn nhẫn với tất cả mọi thứ.

Vận mệnh có thể giao phó cho ngươi tất cả, cũng có thể cướp đoạt tất cả từ ngươi.

Mỗi ngôi sao đều có quỹ tích, nhân sinh cũng như thế. Mặc kệ ngươi là phàm nhân hay là Tiên Đế, ngươi không cách nào thoát khỏi vận mệnh.

Tiểu hành tinh vận hành theo quỹ tích của vận mệnh, chủ thần phân thân tuyệt không rời đi, đây cũng là vận mệnh của hắn.

Đương nhiên đám người nơi đây cũng không ký thác mọi chuyện vào Tô Kính, tu hành đến loại trình độ này, cho dù tín nhiệm người khác nhưng cuối cùng vẫn phải dựa vào mình.

Tiểu hành tinh đang cách nơi này càng ngày càng gần, cảm giác áp bách càng ngày càng mạnh. Đây là thời gian bức bách, mặc kệ ngươi làm như thế nào, sáu năm sau hai bên sẽ va chạm.

Nếu như hiện tại đụng vào nhau, Tô Kính căn bản sẽ không lo lắng, nhưng va chạm lần này đối phương có thời gian sáu năm súc thế nên càng khó giải.

Giống như mình có thanh minh đao, mình súc thế trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, uy lực kích thứ nhất có thể hủy cả Long Xà Bát Cảnh Hồ..

Hiện tại Nghịch Lân Mâu đại thành, Tô Kính cảm giác thanh minh đao của mình không dùng nổi. Đối với chiến đấu mà nói thanh minh đao trợ giúp quá nhỏ, còn có thời gian sáu năm không cách nào chặt đứt vận mệnh, vậy thì chính diện đối kháng đi.

Tô Kính đi vào ngõ cụt, hắn nói ý nghĩ của mình với mọi người.

Thiên Thư sầu mi khổ kiểm, đây là vận mệnh va chạm, căn bản không có biện pháp dùng cái gì để ngăn cản. Nếu như chỉ bị thần thuật cường đại tập trung còn có thể sử dụng hằng tinh chiến hạm ngăn cản chết thay.

Cũng may có Ngũ Đế tiên vực duy trì, Tô Kính có đủ Nhân Sâm Quả, thời gian sáu năm này đủ giúp mọi người làm rất nhiều chuyện.

Thiên Thư tiếp tục bảo Thái Huyền Vu Thần Thiên đi phá hư hạm đội khế ước giả, nàng hết sức chuyên chú bồi dưỡng Thái Sơ Hỗn Nguyên thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.