Tô Kính không đi, những người này thật ra mới là người bình thường, hắn đã gặp những nhân vật nội tâm cường đại, thực lực hung hãn nhưng hắn chưa từng cho rằng tất cả mọi người nên như vậy.
Những phế vật này tham sống sợ chết, đạo tâm hỗn tạp là chuyện rất bình thường. Tô Kính không thật sự muốn cắt đứt qua lại với đám người này, chỉ không chịu cho bọn họ nhiều lợi.
Làm đối tượng giao dịch trong tay những người này có nhiều tài nguyên, để Khuyển Thập Lang đi lừa gạt sẽ có hiệu quả rất khá.
Hôm nay Khuyển Thập Lang uy phong một phen, ngay cả cường giả Kim Đan cũng bị giết, không biết sau này gã khoe khoang có cộng thêm đoạn này?
Tô Mộ mở miệng hỏi thăm:
- Ca ở nơi này có khỏe không?
- Khá tốt, Vô Ưu công chúa không kênh kiệu, ta nghiên cứu cũng rất thuận lợi. Sau khi muội về lập tức xây bến cảng theo bản vẽ ta đưa.
- Ca, cảng bên ta nửa năm đóng băng rồi.
- Không sợ, dùng đại trận thuật đạo chế tạo cảng có thể qua lại suốt năm.
Tô Mộ lắc đầu nói:
- Tại sao không để cho ta trực tiếp tạo bến cảng ngay ở Trung Châu?
Tô Kính cười nói:
- Ta tạo bến cảng tại đây cũng vậy thôi. Ta là phò mã, muội là trưởng lão Tô gia, muội nói xem Khương thị hoàng tộc sẽ chịu để cho trưởng lão Tô gia tạo bến cảng ngay trên địa bàn của mình sao?
- Khương thị nên biết ta chỉ treo danh.
- Không, khi muội có cảng ở Trung Châu thì không phải trưởng lão treo tên nữa. Nếu khi đó Tô gia cho muội trở thành trưởng lão thật sự, không thiếu một chút quyền lực nào thì Khương thị làm sao? Khai chiến với Tô gia?
Tô Mộ buồn bực nói:
- Ta hiểu rồi ca, cứ tưởng thân phận này . . .
Tô Kính không nói gì, đứng dậy vỗ vai Tô Mộ:
- Chúng ta đi thôi, đi phòng thí nghiệm, ta cho muội bản vẽ thiết kế ngay. Nơi này thật sự là . . . Quá bực mình.
Tô Mộ vỗ tay nói:
- Tốt, ta còn chưa xem phòng thí nghiệm của luyện khí sĩ, đừng thấy ta và ca lớn lên trong Hầu phủ nhưng kiến thức của ta có hạn.
Tô Kính nghĩ thầm nàng thù hằn Tiêu Dao Hầu như vậy, dù Tiêu Dao Hầu có cho nàng đi mở rộng tầm mắt chắc nàng cũng lười xem.
Bên Vô Ưu công chúa chợt nghe Lâm Hoành Sơn truyền âm:
- Vô Ưu, đến chỗ ta một chút.
Vô Ưu công chúa rất ngạc nhiên, nhưng nàng biết Lâm Hoành Sơn là sư phụ truyền dạy công phu thật sự cho Tô Kính, cũng là cường giả hiếm thấy. Hai tầng thân phận khiến thái độ của Vô Ưu công chúa dành cho Lâm Hoành Sơn khác biệt, đối xử như một nửa lão sư.
Bên kia Vô Ưu công chúa bị gọi đi, Tô Kính và Tô Mộ biết nhưng không rõ Lâm Hoành Sơn tìm nàng làm gì. Hai người muốn đi phòng thí nghiệm xem bản vẽ thiết kế, không để ý chút chuyện nhỏ này.
Thật ra mặc kệ Tô Kính muốn làm gì, Tô Mộ chỉ cần được ở riêng với hắn một lúc là rất vui rồi. Không có Vô Ưu công chúa quấy rối thì nàng càng vui vẻ hơn. Đáng tiếc Tô Kính không nghĩ vậy, hắn chỉ muốn nhanh chóng vũ trang cho Tô Mộ, vì bên nàng không có cường giả Kim Đan trấn giữ.
Hiện tại Tô Mộ ở Dực Châu, rất gần đông hải, trừ phi yêu thú lên bờ mới uy hiếp được Song thành. Sau này nếu tây chinh, quân đội của Tô Mộ toàn là Trúc Cơ kỳ vậy thì tuyệt đối không được.
Tô gia cung cấp Kim Đan chỉ bảo vệ an toàn cho một mình Tô Mộ, không thể nào giúp đỡ nàng đấu tranh anh dũng.
Tô Kính phải nhanh chóng liên hợp quân đội ba người lại, bù đắp Kim Đan với nhau thì trên chiến trường nguy hiểm của nàng mới giảm nhỏ nhiều.
Trước đây đế quốc phát động chiến tranh thường có quy mô khoảng một vạn người, mục tiêu là bộ lạc du mục hoặc dân bản xứ phương nam. Hành động quân sự quy mô trăm vạn chỉ có khi diễn tập, vì quanh đế quốc không có lực lượng nào đáng giá đế quốc xuất động quân đội quy mô hơn hai vạn người.
Tô Kính không có kinh nghiệm chỉ huy binh đoàn quy mô lớn tác chiến, ở thời đại của hắn quân đội chiến đấu có khuynh hướng thu nhỏ quy mô, nâng cao chấn động.
Điều Tô Kính phải làm hiện giờ cũng là việc hắn không quá quen thuộc, may mắn hắn có sư phụ tốt, có một đống điển tịch Binh gia mà người khác không lấy được.
Lý luận suông còn hơn hoàn toàn mù tịt.
Trong chiến dịch Hồ Lô khẩu, và chiến dịch biên quan bắc vực làm đế quốc chịu thiệt nhiều, đó là vì lâu này đế quốc vẫn giữ chiến tranh quy mô nhỏ, đối thủ quá nhỏ yếu.
Không chỉ mình Tô Kính muốn học tập, tất cả tướng quân của đế quốc phải học tập lần mò.
Hai người đi tới phòng thí nghiệm, có rất nhiều phòng thí nghiệm, Tô Kính né qua Thần Lâm đang điên cuồng nghiên cứu, cùng Tô Mộ tìm phòng thí nghiệm có cả sổ. Ngoài cửa sổ có một hồ nước ngầm, xung quanh trồng đủ loại thực vật, trong hồ nước có nhiều thực vật nước.
Trận pháp trên nóc nhà bắn ra ánh sáng bắt chước mặt trời, hệ thống chiếu sáng của thế giới này tốt hơn Trái Đất nhiều, có thể dùng trận pháp điều chỉnh bất kỳ loại ánh sáng nào, tiêu hao cực nhỏ, rất bảo vệ môi trường.
Cách thủy tinh, Tô Mộ ngắm phía ngoài:
- Chỗ này làm gì?
- Nghiên cứu vi sinh vật.
Tô Mộ lấy làm lạ hỏi:
- Vi sinh vật thì có gì hay mà nghiên cứu?
Luyện khí sĩ phát hiện vi sinh vật rất sớm, vì luyện khí sĩ không có kính hiển vi cũng có thể thấy thứ người bình thường mắt thường khó không phát hiện ra.
Tô Kính chỉ bên ngoài cửa sổ thủy tinh:
- Nghiên cứu vi sinh vật sớm nhất là Đông Tần đế quốc bắt đầu. Phật môn phát hiện sớm nhưng không nghiên cứu. Luyện khí sĩ chúng ta đối với vi sinh vật là một lò luyện khổng lồ, nhưng trong cơ thể đa số người bình thường có đầy vi sinh vật.
Tô Mộ gật đầu, đây là chuyện rất bình thường, luyện khí sĩ đạt tới cảnh giới Tiên Thiên trong người không còn vi sinh vật có hại. Đợi đến Trúc Cơ kỳ thì vi sinh vật có lợi cũng có ý thức, khi thành tựu Kim Đan, các loại vi sinh vật trong người luyện khí sĩ đã có ý thức, có thể tùy ý chỉ huy.
Cho nên luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ không bị bệnh, cũng không thể trúng độc.
- Nhưng vi sinh vật cũng có thể tu luyện, nếu như luyện chế một nhóm vi sinh vật cường đại làm vũ khí bị thương địch thủ thì luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan cũng sẽ trúng chiêu.
Tô Mộ nói:
- Mở ra lĩnh vực Kim Đan là xong.
Tô Kính hỏi ngược lại
- Phụ thân đã là Kim Đan thất trọng, có bao giờ muội thấy phụ thân luôn mở ra lĩnh vực Kim Đan không?
Tô Mộ im lặng. Đừng nói Tiêu Dao Hầu, ngay cả hoàng đế Khương Diễm là Kim Đan cửu trọng cũng không luôn luôn mở ra lĩnh vực Kim Đan