Hồng Nhan Say Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng

Chương 25: Q.1 - Chương 25: Lãnh Nguyệt Hàn Tức Giân






Thượng Quan Thiên Dật đi vào trong điện thì nhìn thấy Lãnh Nguyệt Hàn đang ngồi ở Long Y, cả khuôn mặt lãnh nhược băng sương, Thượng Quan Thiên Dật cảm thấy không đúng, chỉ sợ lần này hắn thật sự tức giận, nên y ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, không dám nói gì.

Giọng nói Lãnh Nguyệt Hàn mang đầy hàn sương vang lên:

"Không cần nói với trẫm là ngươi chỉ trùng hợp đi ngang qua, trùng hợp đưa Khương Tuyết Ninh trở về." (bán sỉ giấm đây, ai mua )

Thượng Quan Thiên Dật nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, nói:

"Không phải trùng hợp, là thuận tiện."

Lời này vừa nói ra thì tấu chương trong tay Lãnh Nguyệt Hàn lại một lần nữa bay đi. Lúc này, Thượng Quan Thiên Dật tránh cũng không tránh, cứng rắn để mặt tấu chương nện thẳng vào mặt. (Es.: Thế còn đâu Dật ca của ta chứ! Hàn ca, ta hận anh!!!)

Lãnh Nguyệt Hàn nhìn thấy Thượng Quan Thiên Dật cứ như vậy mà đứng, trong lòng thầm mắng Thượng Quan Thiên Dật là Đại Ngốc Nghếch, Ngốc Nghếch. Nhưng khuôn mặt vẫn như cũ, nói:

"Đáng đời." (Es.: >,<’ Con nít qua đi.)

Thượng Quan Thiên Dật cười nói:

"Không để cho ngươi đập, ngươi còn có thể hết giận sao?"

Lãnh Nguyệt Hàn xem thường, hừ lạnh một tiếng, sau đó lạnh lùng nói:

"Không có việc gì chớ trêu chọc Khương Tuyết Ninh."

Thượng Quan Thiên Dật cười hỏi:

"Ngươi ghen?!"

Không phải nghi vấn, mà là khẳng định. Lãnh Nguyệt Hàn lạnh giọng, âm thanh đột nhiên đề cao, giống như nghe được một chuyện gì đó rất kinh ngạc, nói:

"Ghen? Vì Khương Tuyết Ninh ghen, ngươi cảm thấy có thể ư? Nếu như không phải là ngươi, trẫm mới lười phải nhìn đến nàng, cũng sẽ không lấy nàng làm hậu. Hoặc là nói, nếu như trẫm cưới nàng, trẫm đã sớm đem nàng đánh vào lãnh cung." (Es.: Thật sao Hàn ca? – Hàn: Thật. – Es.: Vậy à, ừ, hắc hắc, Ninh tỷ ơi!!!!!!! Em có chuyện bẩm báo. *mắt đầy gian xảo* – Hàn *chấm hỏi to đùng trên đầu* - Dật: Sau này bảo trọng! *vỗ vỗ vai Hàn ca, mặt vui khi thấy người gặp họa

Lãnh Nguyệt Hàn suy nghĩ về lời nói của Thượng Quan Thiên Dật, lâm vào trầm tư, Thượng Quan Thiên Dật rất rõ ràng, Hàn đối với Khương Tuyết Ninh đã động tình, chỉ là chính hắn không biết, chẳng lẽ đây mới là ý trời. Đám cưới ngày đó, mình cũng chưa từng thấy qua Khương Tuyết Ninh, nhưng với sắc đẹp khuynh thành của hoàng hậu nương nương, sớm đã truyền khắp cả Nguyệt Lạc Quốc, nếu như Hàn không có bị nàng hấp dẫn trong đám cưới ngày đó, chắc chắn sẽ không đụng nàng, coi như bị Thái hậu ép buộc, Hàn cũng sẽ không khuất phục.

Nếu như không phải, thì sao hôm nay, Hàn cũng sẽ không theo dõi mình, núp trong bóng tối nhìn mình đưa Khương Tuyết Ninh trở về. Càng sẽ không bởi vì ghen mà phát giận, những thứ này, bình thường Hàn đều không có, đủ loại dấu hiệu tỏ rõ Hàn đã bị Khương Tuyết Ninh hấp dẫn. Thậm chí cũng có thể đã thích nàng, nếu mình không thể yêu nàng, vậy sẽ để cho Hàn đi yêu. Mình nói như vậy với hàn, chính là để cho Hàn ngụy trang dịu dàng với nàng, cũng tốt hơn là để Khương Tuyết Ninh một người đối mặt tất cả trong cung tất cả, bị Thái hậu sắp đặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.