Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 975: Chương 975: Cục diện giằng co lẫn nhau..




Tình hình sự việc diễn biến khiến cho mọi người hoảng sợ, Tư Mã Huy vừa bước vào đại sảnh Tỉnh ủy thì tin tức anh ta trở thành tình nghi số một liên quan đến vụ giết người đã lan truyền khắp nơi.

Lại còn có cả tin nói là sau khi Diệp Trạch Đào gọi điện thoại cho Tư Mã Huy thì Diệp Trạch Đào cũng trở thành đồng mưu.

Tuy rằng không có ai dám động vào Diệp Trạch Đào nhưng mà cũng trực tiếp gán mâu thuẫn này lên Diệp Trạch Đào rồi.

Lời đồn đại đôi khi lại là một phép thử, sau khi nhả ra những đồn đại như thế này, một số người có chủ ý liền muốn xem xem Diệp Trạch Đào sẽ có động tĩnh gì.

Khi nghe được tin tức, Diệp Trạch Đào biểu hiện vẫn rất bình thản, sau khi Tư Mã Huy bị dẫn vào văn phòng Tỉnh ủy thì Diệp Trạch Đào liền có ngay dự cảm, lần này mục tiêu của đối phương chính là nhằm vào mình.

Diệp Trạch Đào cũng biết, khi chưa có được chứng cớ gì thì không ai dám động vào mình cả.

Thế nhưng, Diệp Trạch Đào thật sự rất khó chịu vì sự bị động này, bất luận thế nào cũng phải đánh trả mới được.

Đánh trả như thế nào?

Diệp Trạch Đào theo chính trị cũng đã một khoảng thời gian rồi mà chuyện như thế này là lần đầu tiên hắn gặp phải. Ở tỉnh Cam Ninh này, dường như mình chính là một con côn trùng nhỏ bị xa vào lưới nhện vậy, mối nguy hiểm cực lớn đang tiến về gần chực nuốt chửng hắn.

Diệp Trạch Đào không quan trọng vấn đề nhưng mà đám thuộc hạ của hắn thì rất sốt ruột, đều chạy đến tập trung tại phòng làm việc của Diệp Trạch Đào. Mọi người đều biết hiện nay lực lượng của đối phương cực kỳ lớn mạnh, chỉ một sơ xuất nhỏ cũng dẫn đến hậu quả lớn.

Diệp Trạch Đào thì tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu như mà Diệp Trạch Đào không chịu đựng được thì việc này chả có ý nghĩa gì nữa cả. Đối với mọi người mà nói, đã đến nước này rồi thì coi như là một tai nạn.

- Chủ tịch Diệp, chúng ta bị động quá, nhất định phải đánh trả mới được!

Lòng Lưu Định Khải nặng trĩu, đã đem người đi điều tra rất kỹ rồi mà người chết dường như là do đột tử, không thể tìm ra bất kỳ một dấu vết nào cả.

Mạc Lâm Tường nói :

- Từ những gì chúng tôi tìm hiểu được có thể thấy lần này người ra tay rất tàn độc và cũng rất có kinh nghiệm, không hề giống với những người bình thường làm, sau khi hành động đã di dời hiện trường đến nơi khác.

Dù sao thì cho dù hai người có năng lực nhưng đến tỉnh Cam Ninh này thì vẫn không thể nào hơn rắn nhà được, Diệp Trạch Đào biết bọn họ rất lo lắng, nhưng tạm thời chưa có biện pháp nào cả.

Hai người đó thật sự rất là sốt ruột rồi, Diệp Trạch Đào đem bọn họ tới một nơi như thế này, chính là cần họ trở thành những tay giúp việc đắc lực, thế nhưng vì rất nhiều lý do, kìm hãm chân tay bọn họ, mãi mà vẫn không gặt hái được thành công gì.

Rút một điếu thuốc hút, Diệp Trạch Đào thầm nghĩ, nếu mà thật sự không được thì mình sẽ phải dùng chút quan hệ, mời Bộ công an về làm vụ này thôi!

Nghĩ đi nghĩ lại thấy vẫn không thỏa đáng, nếu như đã đến nước đó thì tình thế càng trở nên phức tạp không thể dự đoán được.

Lúc Diệp Trạch Đào đang trầm tư, chuông điện thoại reo, lúc Diệp Trạch Đào cầm lên thì y như rằng Vệ Hùng Phi gọi điện tới.

- Tôi Diệp Trạch Đào đây.

Đứng trước mặt mấy người, Diệp Trạch Đào xưng hô rất đứng đắn.

Vệ Hùng Phi vừa nghe thì liền biết ngay bên cạnh Diệp Trạch Đào đang có người, bèn nói :

- Con tìm một nơi không có người, bố có một chuyện cần nói với con.

Diệp Trạch Đào ngẩng đầu liếc mắt nhìn đám người đang ngồi trong phòng một cái, đoạn đứng dậy bước vào căn phòng phía trong.

Vừa đóng cửa, Diệp Trạch Đào nói :

- Bố có thể nói được rồi.

- Trạch Đào, thế này nhé, người của ta vô tình biết được một tin, thành phố Lan Phong có một bang xã hội đen, gọi là Đồng Tâm hội. Bên ngoài thì treo tấm biển như một doanh nghiệp tên là Công ty vận tải Lan Phong. Đừng nhìn bề ngoài mà thấy công ty này không vừa mắt chứ thực ra lại là một bang xã hội đen lớn ở thành phố Lan Phong này đó. Cái người tên Củng Bưu đó chính là do bọn chúng giết đấy!

Diệp Trạch Đào thật sự không thể ngờ rằng Vệ Hùng Phi còn có thể điều tra ra được những chuyện như thế này, trong lòng thấy rất phấn chấn, liền hỏi:

- Có chuyện như vậy thật sao?

- Trạch Đào à, ta nhiều cái không được chứ cuộc sống của bọn xã hội đen thì hơn con nhiều lắm, hai bên hắc đạo hay bạch đạo đều có con đường của riêng mình rồi. Dù sao con cũng không cần hỏi nhiều, kiếm người mà đến chỉnh bọn chúng đi, tin rằng sẽ có nhiều niềm vui bất ngờ!

- Con biết rồi!

Xong cuộc điện thoại, lúc này Diệp Trạch Đào mới thở một hơi nhẹ nhõm, từ trước tới nay mình vẫn không thể tìm ra mục tiêu nên mới phải làm mọi việc trong thế bị động. Bây giờ mục tiêu đã xuất hiện rồi, chỉ cần có mục tiêu như thế này thì ta hành động sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Nghe xong điện thoại bước ra ngoài, Diệp Trạch Đào không hề hé răng nói chuyện vừa nghe được với bọn Lưu Định Khải. Diệp Trạch Đào biết rằng hiện nay phe mình đang bên ngoài chỗ sáng, mỗi hành động của bọn Lưu Định Khải đều lộ rõ trước mắt đối phương. Không làm thì thôi, đã làm thì phải dùng thủ đoạn đặc biệt.

- Mọi người hãy làm tốt việc phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà trước cho tốt đi, việc này cứ quan sát một thời gian đã.

Diệp Trạch Đào nói một câu như vậy, rồi kêu mấy tay thân tín lui ra.

Đợi mấy người đó đi khỏi, Diệp Trạch Đào cũng đứng dậy nói với Trần Vũ Tường :

- Gọi Lý Duy lấy xe, tôi đi xung quanh một chút.

Sau khi lên xe, Diệp Trạch Đào nói với Trần Vũ Tường :

- Cậu ở lại văn phòng đi.

Ngồi vào xe do Lý Duy lái, Diệp Trạch Đào kêu anh ta cứ chạy thẳng.

Sau khi đi được một đoạn khá xa, Diệp Trạch Đào mới nói:

- Những người của cậu đều đến cả rồi chứ?

- Chủ tịch Diệp, theo điều động của anh, bọn họ đều đã đến thành phố Lan Phong, họ đều đang rất rảnh rồi!

Trên mặt Diệp Trạch Đào xuất hiện nụ cười:

- Có một việc cần cậu chủ trì một chút, bất luận thế nào cũng phải lấy cho được thứ quan trọng nhé, có thể không rút dây động rừng cũng đừng làm lớn chuyện ra!

Bọn người của Lý Duy đều là những tay bộ đội đặc chủng xuất ngũ, cũng là một số người hữu dụng mà Diệp Trạch Đào có được trong tay, trước đây cho làm trong công ty của Lưu Mộng Y . Lần này đến tỉnh Cam Ninh, Lưu Mộng Y đã đồng ý cho bọn họ âm thầm dời đến theo. Vốn dĩ Diệp Trạch Đào cũng chỉ là muốn phòng bị một chút thôi, đến khi trong tay không có chút lực lượng nào thực dụng thì sẽ dùng làm kì binh, bây giờ đã đến thời khắc quan trọng đó rồi!

- Xin Chủ tịch Diệp hãy chỉ đạo!

Lý Duy biểu hiện rất bình thản.

Diệp Trạch Đào nói:

- Một bang xã hội đen ở thành phố Lan Phong tên là Đồng Tâm hội, treo biển bên ngoài là Công ty vận tải Lan Phong. Chắc chắn là có liên quan đến cái chết của Củng Bưu, cậu sắp xếp đi điều tra một chút, cố gắng lấy được chứng cớ nhé!

Lý Duy nói :

- Chủ tịch Diệp yên tâm, việc này mọi người đều rất lành nghề!

- Từ thủ đoạn giết Củng Bưu có thể thấy rằng đối phương rất có kinh nghiệm!

- Chủ tịch Diệp , Tôi có theo bọn Lưu Định Khải đi xem qua hiện trường, đúng là rất chuyên nghiệp. Thế nhưng dưới con mắt tinh nghề của chúng tôi, vẫn có một số điểm có thể điều tra được, thực ra tôi cũng đã âm thầm cho người đi tìm hiểu thêm rồi.

Diệp Trạch Đào bèn nhìn Lý Duy một cái, trong lòng thầm nghĩ, tay này đúng là như vậy, chưa tìm ra được gì thì chưa lên tiếng.

Thế nhưng, cũng rất vui đối với việc bọn Lý Duy phát hiện ra được một số manh mối , điều này cho thấy bọn họ cũng biết chủ động đánh trả chứ không hề bị động chút nào.

- Sự việc cậu cũng biết rồi đó, chúng ta phải nhanh chóng làm rõ một số chuyện, không thể để người khác xỏ mũi dắt đi được!

Diệp Trạch Đào nhắc nhở một câu.

Lý Duy nói :

- Chủ tịch Diệp, chúng tôi sẽ cố hết sức để sớm làm rõ vấn đề.

- Cậu cũng là một mục tiêu rất lớn của chúng đấy!

- Tôi hiểu rồi, việc này ngay cả đến điện thoại chúng tôi cũng không dùng, đều dùng ký hiệu để trao đổi, làm âm thầm thôi.

Diệp Trạch Đào cảm thấy càng vui hơn rồi, mọi người đều cho rằng lực lượng chính của mình là chút ít lộ ra đó thôi, thực ra mình đã sớm bố trí lực lượng bộ đội xuất ngũ tới thành phố Lan Phong rồi.

Ngồi trên xe đi vòng vòng chỉ là cái cớ của Diệp Trạch Đào mà thôi, mục đích chính là để căn dặn Lý Duy đem người đi làm một số việc không tiện công khai.

Sau khi dặn dò xong hết mọi việc thì xe cũng đã đi trọn một vòng khu kinh tế mới và quay trở về.

Diệp Trạch Đào xuống xe rồi cũng không làm thêm việc gì nữa, dù sao thì từ trước đến giờ Lý Duy làm việc cũng rất chín chắn, anh ta chắc chắn sẽ làm ổn thỏa!

Diệp Trạch Đào rất tin tưởng bọn người của Lý Duy.

Khi xe của Diệp Trạch Đào quay trở về, cũng vừa hay nhìn thấy xe của Giám đốc sở công an thành phố Lan Phong Diệp Tông Nam cũng vừa đến khu kinh tế mới.

Nhìn thấy xe của Diệp Tông Nam đến, Diệp Trạch Đào liền dừng bước nhìn sang.

Quả nhiên đúng là Diệp Tông Nam bước từ trên xe xuống.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đứng đó, Diệp Tông Nam nhanh chóng bước lại gần, biểu hiện rất cung kính với Diệp Trạch Đào cứ như thể là gặp được thần tượng vậy.

- Chào Chủ tịch Diệp !

Trên mặt nở nụ cười, Diệp Trạch Đào nói:

- Là Giám đốc sở Diệp đấy à, có việc gì không vậy?

Diệp Tông Nam ấp úng nói:

- Chủ tịch Diệp, có chút chuyện tôi muốn báo cáo riêng với anh trong phòng làm việc.

- Được thôi, hãy đến phòng làm việc của tôi nào!

Diệp Trạch Đào quay người bước về phía phòng làm việc.

Thấy Diệp Tông Nam đến thì Diệp Trạch Đào cũng đã đoán được ra ý của anh ta rồi, chẳng ngoài việc về cái chết của Củng Bưu nên phải động đến khu kinh tế mới mà thôi.

Diệp Trạch Đào vốn rất coi thường tay Giám đốc sở công an này, nếu như mà muốn làm loạn thì cũng còn phải xem xem mình có ra oai hay không nữa.

Sau khi hai người đã ngồi yên vị, Diệp Trạch Đào nói với Trần Vũ Tường:

- Pha cho Giám đốc Diệp một tách trà đi.

- Không cần, không cần đâu!

Diệp Tông Nam vội biểu hiện vẻ không cần khách sáo.

Đợi Trần Vũ Tường pha trà mang đến rồi lui ra ngoài, lúc này Diệp Tông Nam mới cười mà rằng:

- Chủ tịch Diệp, trong thành phố xảy ra một vụ án giết người, không biết anh có nghe qua không?

- Án mạng gì?

Diệp Trạch Đào giả bộ hỏi.

Diệp Tông Nam đành phải kể sơ qua một lượt.

Nghe xong, Diệp Trạch Đào nói:

- Thảo nào hôm đó sau khi Củng Bưu đi khỏi, tôi cũng đã cho người đi tìm anh ta trở về, nhưng mãi không tìm thấy đâu, thì ra là bị người ta giết rồi, Giám đốc Diệp không phải đang nghi ngờ người của khu kinh tế mới giết anh ta đấy chứ?

- Đâu có, đâu có, chỉ là điều tra một chút thôi mà.

- Lẽ ra thì khu kinh tế mới nên xắp sếp để phối hợp với anh nhưng tình hình ở đây rất đặc thù, các anh điều tra ở đây thì cũng phải chú ý một chút đến cách thức phương pháp, nếu như làm ảnh hưởng đến đại cục phát triển của khu kinh tế mới, thì xin mời đi về cho!

Lời nói của Diệp Trạch Đào thể hiện rõ sự cứng rắn, rất rõ ràng, chúng mày muốn đến điều tra thì có thể được đấy thế nhưng nếu như mà làm loạn lên thì đành thất lễ vậy, chỉ có thể đuổi về khỏi mà thôi!

Ánh mắt Diệp Tông Nam bỗng dừng lại, cười nói:

- Chúng tôi nhất định sẽ chú ý đến cách thức.

Vốn dĩ muốn đến khu kinh tế mới để khuấy động một chút, cũng là do có người đã xắp sếp cho làm như vậy, nhưng không thể ngờ rằng Diệp Trạch Đào đã chặn hết mọi ngả đường trước rồi, chỉ cần càn quấy một chút là sẽ bị hắn đuổi về ngay, sự việc trở nên khó khăn rồi đây!

Ngó vào mặt Diệp Tông Nam, Diệp Trạch Đào biết bây giờ mọi người đều chạy đua với thời gian, để xem ai là người có bước đột phá trước đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.