Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 443: Chương 443: Khắp nơi là cạm bẫy




Nghe nói Diệp Trạch Đào lên thành phố rồi, Tra Tiểu Vĩ liền sa sầm nét mặt, hiểu rõ là Diệp Trạch Đào có ý làm cho mọi người thấy.

Tự mình có ý biểu hiện ra là có quan hệ thân thiết với Diệp Trạch Đào, chính là để mê hoặc lòng người, không ngờ rằng Diệp Trạch Đào lại dùng cách này để phá vỡ thủ đoạn của mình.

Ngày hôm sau khi vừa tỉnh dậy, ít nhiều cũng nhớ ra những lời hôm qua mình nói, Tra Tiểu Vĩ lập tức cảm thấy có chút hối hận.

Quét ánh mắt một lượt khắp người Khương Chính Quyền một lát, Tra Tiểu Vĩ cười to nói:

- Trạch Đào có việc thì thôi, có Bí thư Khương đi cùng rồi, hôm nay tôi muốn đến khu công nghiệp xã Xuân Trúc xem một chút, nghe nói chỗ đó phát triển rất tốt.

Khương Chính Quyền thở phào nhẹ nhõm:

- Được, tôi sẽ sắp xếp thế.

Lần này Tra Tiểu Vĩ đến không hề vạch sẵn lộ trình, Khương Chính Quyền cũng đành phải xin ý kiến rồi mới sắp xếp.

Tra Tiểu Vĩ vốn dĩ đến đây để tìm kiếm cơ hội. Đến khu công nghiệp xã Xuân Trúc rồi, vừa vào đã thấy một dãy gọn gàng, trong lòng cảm thấy không vui, tuy nhiên lúc anh ta nhìn thấy phó Chủ nhiệm Thường trực xã Xuân Trúc Lâm Vũ Tiên, ánh mắt chợt sáng lên.

Còn phải nói, Lâm Vũ Tiên cũng là một người đẹp hiếm thấy, đặc biệt là cái thân hình với những đường cong rất chuẩn, xa trông non non nước nước, gần nhìn càng quyến rũ.

Vừa nhìn thấy Lâm Vũ Tiên, Tra Tiểu Vĩ liền nghĩ trong lòng, người đàn bà như thế này mà được cưỡi lên thì không biết tuyệt đến mức nào.

Đương nhiên rồi, dù sao cũng là Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy nên trên mặt Tra Tiểu Vĩ không biểu hiện chút đặc biệt nào, dè dặt bắt tay Lâm Vũ Tiên rồi nói:

- Mọi người làm việc tốt lắm!

Lâm Vũ Tiên nào đâu biết trong lòng Tra Tiểu Vĩ lại xoay ra nghĩ gì, vội nói:

- Cảm ơn Trưởng ban Tra đến kiểm tra chỉ đạo công việc.

Tra Tiểu Vĩ bèn cười nói:

- Từ lâu tôi đã nghe nói xã Xuân Trúc các cô làm việc rất tốt, cũng rất muốn tìm hiểu toàn diện hệ thống tình hình xã Xuân Trúc. Lúc nào dành ra một khoảng thời gian cô lên thành phố báo cáo với tôi nhé, ban Tuyên giáo chính là muốn gióng trống khua chiêng tuyên truyền đơn vị có nhiều thành tích như thế này.

Lúc Lâm Vũ Tiên định rút tay về thì mới phát hiện tay mình đang bị Tra Tiểu Vĩ nắm rất chặt không buông ra.

Tra Tiểu Vĩ còn dùng tay còn lại vỗ nhẹ lên mu bàn tay Lâm Vũ Tiên rồi nói:

- Các cô rất giỏi, rất giỏi!

Dùng chút sức lực, Lâm Vũ Tiên cuối cùng cũng rút được tay về, mặt mũi hơi đỏ lên.

- Các đồng chí, nhìn thấy sự phát triển của Thảo Hải rồi khiến tôi hiểu rằng đồng chí Diệp Trạch Đào làm việc rất khó khăn, có thể làm một nơi như thế này phát triển được, cần phải nỗ lực rất nhiều đấy!

Tra Tiểu Vĩ nói to với tất cả mọi người.

- Tiểu Lâm, cùng đi nhé, có nhiều thứ mà chúng tôi cần phải tìm hiểu.

Tra Tiểu Vĩ kêu một tiếng.

Hôm nay Lâm Vũ Tiên mặc một chiếc quần bò màu trắng, chiếc quần này tôn hết nét đẹp hoàn mỹ của thân hình cô. Vốn có một dáng người dong dỏng cao, cặp đùi thon bó chặt trong chiếc quần bò.

Tra Tiểu Vĩ một mặt vừa dò hỏi Lâm Vũ Tiên, một mặt thì ngửi mùi hương đang bay ra từ người cô.

Người phụ nữ đã kết hôn thì tự nhiên sẽ có một dáng vẻ rất đặc biệt, Lâm Vũ Tiên hoàn toàn là người đàn bà trong tưởng tượng của Tra Tiểu Vĩ.

Lúc này tại sơn trại đó Uông Lăng Tùng cùng với mấy người đáng tin cậy đang nói chuyện.

Chủ nhiệm văn phòng cười ha hả nói:

- Hôm qua thật sự uống nhiều quá, Trưởng ban Tra đúng là làm trò cười cho thiện hạ.

Mọi người đều cười, việc Tra Tiểu Vĩ đòi bố trí chuyện vui vẻ cũng âm thầm được truyền đi, chuyện này chẳng có gì là bí mật cả.

Uông Lăng Tùng đang nghĩ không ra sẽ phải bắt đầu từ đâu, nghe thấy câu này của Chánh văn phòng, trong lòng lay động, đây chính là một điểm đột phá.

Vốn dĩ Uông Lăng Tùng muốn kêu mọi người đến bố trí một chút nếu như mà ra tay với Tra Tiểu Vĩ, bây giờ nghe thấy lời nói này của Chánh văn phòng, lại vừa nghĩ đến người đông thế này sẽ phức tạp thêm, nên cũng không nói gì về việc đó nữa.

Sau khi ăn trưa với mọi người xong thì cùng trở về huyện.

Tất cả đều bí mật tiến hành. Trở về huyện, Uông Lăng Tùng ngồi ở văn phòng nghĩ cách làm thể nào thì mới không bị lửa thiêu thân, mà cũng không bán đứng Diệp Trạch Đào.

Việc này đích xác là một việc rất khó thực hiện.

Đang ngồi suy nghĩ thì Chánh văn phòng lại vừa cười vừa bước vào, nói nhỏ với Uông Lăng Tùng:

- Thưa sếp, tôi cảm thấy cái tay Trưởng ban Tra này rất háo sắc đấy!

Chánh văn phòng là người thân tín nhất của Uông Lăng Tùng, bình thường hai người cũng hay cùng nhau bàn chuyện, nghe thấy Chánh văn phòng Ngũ Vì Chí nói như thế bèn cười hỏi:

- Sao cậu lại nói vậy?

- Không phải người của chúng ta phụ trách an ninh sao, mọi người trở về nói rồi, hôm nay tay Trưởng ban Tra này không chừng đã say Lâm Vũ Tiên rồi, lôi Lâmm Vũ Tiên đi theo hỏi đông hỏi tây đấy, bắt tay cô ta mãi không muốn buông.

Trên mặt Uông Lăng Tùng lập tức xuất hiện nụ cười. Hôm qua xảy ra chuyện đó, hôm nay chắc chắn sẽ có nhiều người âm thầm quan sát Tra Tiểu Vĩ. Người của sở Công an vốn dĩ đã là những người lành nghề trong việc quan sát rồi. Nười dưới quan sát sự việc kiểu này thật lợi hại, chắc chắn là tay chân thân thích của Ngũ Vi Chí chạy đến nói cho anh ta hay rồi, nhưng trên mặt lại biểu lộ vẻ nghiêm túc:

- Nói xấu lãnh đạo sau lưng là không được đấu nhé!

Ngũ Vi Chí cười cười, biết rằng Uông Lâm Tùng chỉ nói vậy thôi.

Nhìn thấy trên bàn để một bản bố trí chương trình tạm thời cho Tra Tiểu Vĩ làm việc ở Thảo Hải, xem một hồi, Uông Lăng Tùng gõ nhè nhẹ lên mặt bàn một lúc.

Ngẩng đầu lên nói với Chánh văn phòng:

- Buổi tối không sắp xếp chương trình gì à?

- Còn chưa quyết định mà, nói là xông hơi hoặc mát xa chân đấy.

Chánh văn phòng nói.

Tiễn Chánh văn phòng đi khỏi.

Uông Lăng Tùng tự nhủ:

- Xông hơi à?

Trong đầu có cách rồi, chắc là sẽ phải bố trí một chút thôi.

Đừng nói Uông Lăng Tùng ngồi đây thiết kế sách lược, mà Tra Tiểu Vĩ ở xã Xuân Trúc đang nhìn một hồi lâu bị Lâm Vũ Tiên quyến rũ đến ngứa ngáy trong lòng, mà lại không dám biểu hiện ra.

Có lẽ là do ở bên cạnh Vi Hoành Thạch bị đè nén lâu như vậy rồi, lần này đến Thảo Hải thì lại không bị ai quản thúc cả, lại thêm đến thành phố Hắc Lan một mình cô độc trong thời gian dài mà lại không có hơi của đàn bà, ở thành phố thì anh ta còn cần chú ý.

Đương nhiên rồi, Tra Tiểu Vĩ cũng hiểu, anh ta không thể có bất kỳ hành động thực tế nào ở đây được.

Sau khi xem xong khu công nghiệp xã Xuân Trúc, với sự tháp tùng của các lãnh đạo xã Xuân Trúc, Tra Tiểu Vĩ cả bọn trở về huyện.

- Tôi rất xúc động, xã Xuân Trúc phát triển nhanh quá!

Nhìn các lãnh đạo xã Xuân Trúc, Tra Tiểu Vĩ lại phát biểu một tràng về cảm nhận của mình.

Lần này đến Thảo Hải, phần lớn thời gian Tra Tiểu Vĩ đều biểu dương về công việc ở Thảo Hải mà không phê bình điểm nào, đến nỗi làm cho thiện cảm dành cho anh ta của các vị lãnh đạo Thảo Hải tăng lên.

Ngồi trong nhà hàng, nghĩ đến hôm qua vì uống nhiều rượu nên đã lỡ lời, nên khi nhìn thấy rượu được bưng lên Tra Tiểu Vĩ khoát tay chặn lại nói:

- Đừng mang rượu lên nữa!

Thấy rượu đã được đem đi, tâm trạng Tra Tiểu Vĩ cũng thoải mái hơn, chỉ cần không say rượu thì mình sẽ không phạm phải sai lầm nữa.

Một bữa cơm mà cũng rất chi là náo nhiệt, Tra Tiểu Vĩ thậm chí còn cao hứng khôi hài kể một số chuyện tiếu lâm chốn quan trường.

Nhìn sang mấy thành viên cán bộ của khu công nghiệp được cố ý gọi tới, đặc biệt là nhìn thấy Lâm Vũ Tiên ngồi bên đó, Tra Tiểu Vĩ càng nói càng hăng say.

Thấy bữa cơm ăn cũng gần xong, Trưởng ban Thư ký Huyện ủy Quản Ngọc Quý lo lắng Tra Tiểu Vĩ sẽ lại đòi sắp xếp chương trình như tối qua. Nếu như còn đòi một lần nữa thì anh ta thật là không xứng đáng ở chức vụ đó, bèn nói nhỏ bên tai Tra Tiểu Vĩ:

- Trưởng ban Tra, tối nay sẽ bố trí hai chương trình, một là đi xông hơi, sau đó là mát xa chân, anh thấy thế nào?

Quét ánh mắt một lượt khắp người Lâm Vũ Tiên, đột nhiên trong dầu Tra Tiểu Vĩ nghĩ ra một cách, cứ coi như là không thể đi được tới Z thì hát hò nhảy múa ôm ôm ấp ấp cũng được đấy chứ?

- Mọi người đều vui vẻ thế này, nên tôi thấy đi hát karaoke thì thế nào?

Quản Ngọc Quý sửng sốt, nhưng vẫn gật đầu nói:

- Vậy tôi sẽ bố trí như thế.

Tra Tiểu Vĩ bèn cười với mọi người:

- Tối nay chúng ta đi hát karaoke, tôi phải tìm xem giọng ai hay nhất

Mọi người đều cười ồ lên.

Khương Chính Quyền cười nói:

- Xem ra giọng của Trưởng ban Tra rất hay đấy?

Tra Tiểu Vĩ cười ha ha nói:

- Giọng tôi bình thường thôi, đến lúc đó muốn nghe giọng của các đồng chí Thảo Hải cơ.

Rất nhanh chóng, mọi người vây quanh Tra Tiểu Vĩ cùng nhau đi đến một nơi xịn nhất huyện Thảo Hải có tên gọi là “Ca đài”.

Mọi người nhanh chóng đi hết vào bên trong, đây là một địa điểm hát karaoke có quy mô rất lớn, đương nhiên cũng có cả các cô cave nữa.

Vì đàn ông tương đối nhiều nên đã gọi thêm một số cô cave nữa.

Loáng cái các cô cave xinh đẹp đã tràn vào đầy phòng khiến mọi người vô cùng hào hứng.

Tra Tiểu Vĩ cũng thấy vui, cười ha ha nói:

- Thảo Hải thật là hay, nhìn dáng dấp các cô gái ở đây thì biết, chất lượng tốt lắm đây!

Mọi người đều cười vang.

Lần này không thể không uống rượu, rất nhiều rượu được bưng lên.

Lúc mới bắt đầu mọi người đều ra vẻ nề nếp, hát hát nhảy nhảy đều rất đàng hoàng.

Tuy nhiên, cảnh này mau chóng bị phá vỡ, các cô gái hôm nay cũng rất nhiệt tình, trong đó có hai cô ngồi hai bên Tra Tiểu Vĩ, lần lượt bưng rượu nói cười lả lơi với anh ta.

Đã đến đây rồi, nhìn thân hình lồ lộ của hai cô gái, đặc biệt là cái kiểu nhiệt tình chăm sóc như vậy, Tra Tiểu Vĩ cũng buông thả, mặc sức nói cười với bọn họ, thỉnh thoảng còn ôm các cô khiêu vũ nữa.

Vô tình Tra Tiểu Vĩ lại uống rất nhiều rượu.

Đương nhiên rồi, Tra Tiểu Vĩ cũng chủ động mời Lâm Vũ Tiên khiêu vũ.

Kết quả là lại phát hiện ra, cái cô Lâm Vũ Tiên này quá nghiêm túc, nên chẳng có tí cơ hội nào cả.

Cứ nghiêm chỉnh như vậy làm cho Tra Tiểu Vĩ mất hết hứng nên quay lại vui vẻ cùng với mấy cô cave.

Rồi ôm một cô khiêu vũ, cả căn phòng rất là ồn ào náo nhiệt.

- Bên kia còn có một phòng nữa.

Cô cave rất xinh đẹp này cả thân người cô ta như lọt thỏm trong lòng Tra Tiểu Vĩ nói một câu như thế.

Đưa mắt lén nhìn, thì Tra Tiểu Vĩ phát hiện, quả nhiên nơi này thông với mấy nơi khác, những nơi đó đều chỉ có thứ ánh sáng mờ mờ.

- Tiểu Hồng đã qua đó rồi, hai chúng em sẽ hầu hạ anh. Cô cave này nói nhỏ với Tra Tiểu Vĩ.

Lời nói này làm cho con người mê muội hơn bất kỳ loại thuốc kích dục nào. Vốn dĩ hôm nay đã bị Lâm Vũ Tiên khơi lên ngọn lửa nhục dục, bây giờ lại được nghe những lời này, khi tưởng tượng ra cảnh hai cô gái cùng lúc chiều chuộng mình, Tra Tiểu Vĩ len lén liếc mắt nhìn bốn xung quanh.

- Yên tâm đi, mọi người đều hiểu, chẳng ai dám đến làm phiền đâu!

Cô gái lại bồi thêm một câu.

Cậu nhỏ đã bị lời của cô gái làm cho cứng nhắc mà vươn lên.

Cảm nhận được sự thay đổi này của Tra Tiểu Vĩ, cô gái bèn cố ý dùng thân thể của mình cọ đi cọ lại vào cậu nhỏ của anh ta.

Rượu vào thì chí anh hùng nổi lên!

Tra Tiểu Vĩ xem như không còn đắn đo gì nữa, cùng cô gái khiêu vũ rồi hai người dần dần di chuyển về phía căn phòng đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.