Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 985: Chương 985: Lại có cuộc giao dịch




Tỉnh Cam Ninh từ trước tới nay chưa bao giờ gặp phải tình trạng hỗn loạn như hiện nay, từ hôm xảy ra chuyện ở bữa tiệc, rất nhiều vị lãnh đạo Tỉnh ủy đều chốn chui chốn lủi, giới truyền thông ngược lại vô cùng náo nhiệt, cứ xem như có sự kiểm soát phần nào thế nhưng chuyện xảy ra rất nhanh bị lộ ra ngoài.

Lần này người cấp trên đến nhanh, một đội điều tra liên hợp từ các bộ ngành nhanh chóng tới tỉnh Cam Ninh.

Dương Thăng Hải có tính chiến đấu hơn so với bất cứ thời điểm nào khác, cuộc họp lớn, cuộc họp nhỏ đâu đâu cũng thấy ông ta đập bàn mắng chửi cấp dưới, trong thời gian ngắn, quyền uy của Dương Thăng Hải đạt được đỉnh điểm ở tỉnh Cam Ninh.

Tình hình của Hà Kim Nghiêu mặc dù không lấy gì làm nghiêm trọng, tuy nhiên, hành động mở cửa xe sang trọng ôm người đẹp của ông ta, đồng thời cũng khiến ông ta rơi vào vòng sóng gió, những tấm hình khác thì không chấp nhận được, những bức hình đó hoàn toàn là những hình ảnh thật.

Diệp Trạch Đào một mặt thúc đẩy tiến trình ký kết hợp đồng của khu kinh tế mới, mặt khác quan tâm cặn kẽ tình hình bên trong tỉnh.

Ngồi trên xe, Lý Duy vừa lái xe vừa nói chuyện với Diệp Trạch Đào:

- Chủ tịch Diệp, tối qua Sở công an tỉnh tiến hành càn quét lớn những hành vi đen tối, nghe nói hai bang lớn chiếm cứ tỉnh Cam Ninh bị thiệt hại nghiêm trọng!

Trần Vũ Tường nói:

- Nghe nói cả một đêm toán loạn, lực lượng cảnh sát huy động quy mô rất lớn, Hội Đồng Tâm bị truy quét triệt để khỏi tỉnh Cam Ninh.

Trong lòng Diệp Trạch Đào rõ như gương, sau sự việc Dương Thăng Hải gây ra, một vài người thông minh nhất định sẽ nghĩ rằng việc này do hội Đồng Tâm gây lên, trong lúc lo lắng, không tỉnh táo tất nhiên sẽ muốn trừng trị bang xã hội đen này, mục đích là duy nhất, chính là xem còn bao nhiêu thứ không hay lọt vào tay những kẻ này.

- Đây cũng là chuyện tốt, diệt trừ một vài bang hội sẽ rất có lợi đối với tình hình trị an của tỉnh Cam Ninh.

Tâm trạng của Diệp Trạch Đào rất tốt, hai bang xã hội đen lớn bây giờ đã quét sạch rồi, bước tiếp theo nếu tiếp tục thanh trừ tội phạm, ngay cả Long Bang cũng bị diệt trừ thì môi trường xã hội của tỉnh Cam Ninh sẽ có sự chuyển biến lớn.

Trong xe, Diệp Trạch Đào và Lý Duy đều rõ sự tình, chỉ duy nhất Trần Vũ Tường không rõ nội tình.

Lý Duy đáp:

- Hội Đồng Tâm trong mấy năm gần đây làm không ít chuyện xấu, nghe nói hôm qua khi cảnh sát ra quân, không ít tài liệu có liên quan đến hội Đồng Tâm đã xuất hiện trên mạng, lần này hội Đồng Tâm xem như xong đời rồi.

Diệp Trạch Đào nhận ra chuyện này nhất định là do Lý Duy sai người gây ra, nhân cơ hội này nhúng tay thúc đẩy, đẩy hội Đồng Tâm vào nơi phong ba bão táp, hội Đồng Tâm lần này xem như bị triệt tận gốc rồi.

- Trạch Đào, tìm nơi nào đó uống cốc trà đi!

Trần Đại Tường gọi điện thoại đến.

Nhận cuộc điện thoại của Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào biết lão giànày lại muốn làm gì đó, cười đáp:

- Được, anh nói địa điểm đi.

Khi Diệp Trạch Đào đến quán trà Trần Đại Tường đã chọn, thấy Trần Đại Tường cùng với một người phụ nữ kiều diễm ra đón.

Có thể nhận ra, quan hệ của người phụ nữ này với Trần Đại Tường không phải là quan hệ bình thường.

- Ha ha, ngốc ạ, em cho người đón tiếp bọn họ một chút, anh và Trạch Đào đi uống cốc trà.

Trần Đại Tường nhìn thấy Trần Vũ Tường và Lý Duy cũng đến liền quay sang nói với người phụ nữ đi cùng.

Sau khi nhìn thấy người phụ nữ đi sắp xếp, Trần Đại Tường cười nói với Diệp Trạch Đào:

- Nơi này không thành vấn đề.

Diệp Trạch Đào lắc đầu, hắn nhận ra, Trần Đại Tường gần đây làm ăn cũng không tồi.

- Xem ra anh rất thoải mái nhỉ!

Trần Đại Tường cười ha ha đáp:

- Con người mà, dù sao cũng muốn tìm chút lạc thú, cậu xem xem tỉnh Cam Ninh hiện nay, hỗn loạn đến mức rối tinh rối mù lên, hỗn loạn mới có cơ hội chứ!

Sau khi hai người ngồi xuống, Trần Đại Tường nhìn Diệp Trạch Đào nói:

- Cậu nhận định như thế nào về tình hình tỉnh Cam Ninh hiện nay?

- Tôi thì có nhận định gì được chứ, đấy là việc của mấy vị lãnh đạo Tỉnh ủy các anh, tôi quản lý tốt khu kinh tế mới Giáp Hà của tôi là được rồi.

Trần Đại Tường chỉ tay vào Diệp Trạch Đào nói:

- Cậu ấy à, không nói thật lòng, tôi không tin cậu không có suy nghĩ gì, tình hình tỉnh Cam Ninh hiện nay rất loạn, loạn đến mức rối tung lên, cậu có thấy không, Bí thư Dương của chúng ta cuống cuồng cả lên, đứng ngồi không yên, xem chừng ông ấy giống như một chiến sĩ chống tham nhũng vậy!

Chép miệng một cái, Trần Đại Tường lắc lắc đầu.

Diệp Trạch Đào đưa một điếu thuốc cho Trần Đại Tường nói:

- Tôi thấy anh ngược lại có rất nhiều cơ hội, hiện nay cục diện hỗn loạn như vậy, anh có khả năng vào ủy viên thường vụ không?

Câu này thật sự là lời nói thấu ruột thấu gan Trần Đại Tường.

Thở một hơi dài, Trần Đại Tường đáp:

- Vấn đề lớn nhất hiện nay của tôi là vừa mới đến tỉnh Cam Ninh, vẫn chưa có bất cứ thành tích nào nổi trội, ông em, lần này cậu phải giúp tôi mới được.

Tên lão tặc này!

Diệp Trạch Đào cũng đã hiểu ra dụng ý của Trần Đại Tường khi gọi cho mình, nhất định là lão già này nghe được tình hình gì của khu kinh tế mới, muốn bản thân mình chia cho ông ta ít công lao đây.

- Thái độ của thư ký Vi thế nào?

Diệp Trạch Đào liền hỏi một câu.

- Cậu cũng biết, thông gia của tôi lần này bị giáng chức, ông ấy có rất nhiều việc đại cục phải làm, tôi lần này có muốn giúp cũng không được rồi!

Diệp Trạch Đào nhìn Trần Đại Tường đáp:

- Con gái anh không phải đang ở Mỹ sao, có thể mang một dự án đến không?

Nhắc đến con gái của mình, mặt Trần Đại Tường chợt rạng lên, cười đáp:

- Ông em, tôi cũng không dấu cậu làm gì, hiện nay về cơ bản tiểu Tú đã thâu tóm trong tay một số của cải của Vi gia ở hải ngoại!

Nhìn điệu bộ đắc ý của Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào cũng không khỏi khâm phục sự lợi hại của hai cha con họ, tài sản của Vi gia ở nước ngoài chắc hẳn không ít, vậy mà một số tiền lớn lại đang nằm trong tay của Trần Xảo Tú, điều này có thể cho thấy sự lợi hại của người phụ nữ này.

- Vi gia ở nước ngoài không còn ai sao?

Diệp Trạch Đào không kìm được hỏi một câu.

Trần Đại Tường cười nói:

- Người đứng đầu Vi gia ở nước ngoài là Nhĩ Chí, Nhĩ Chí đối với những việc này không quan tâm, Tiểu Tú cũng xem như là giúp đỡ thôi.

Diệp Trạch Đào nhìn Trần Đại Tường cười, Trần Đại Tường bây giờ đắc ý rồi, nhất định là Trần Xảo Tú đã thâu tóm trong tay tài sản của Vi gia, Vi Nhĩ Chí hoàn toàn chỉ là bù nhìn thôi, Vi gia chuyển nhiều tiền đi nước ngoài như vậy, xem ra đều đã nằm gọn trong tay của Trần Xảo Tú rồi!

Nghĩ đến đây, Diệp Trạch Đào đáp:

- Con gái của anh một thân một mình ở nước ngoài, cần chú ý an toàn chút!

Trần Đại Tường cười đáp:

- Tiểu Tú đã nói rồi, cậu nhất định sẽ quan tâm đến nó, quả nhiên!

Diệp Trạch Đào nghe câu này mà lắc đầu, lão già này lại ghép hắn với Trần Xảo Tú.

- Yên tâm đi, việc này sớm đã an bài rồi, Vi gia không còn được như trước nữa, trong nước họ có thể làm mưa làm gió, nhưng ở nước ngoài không đơn giản như vậy, Tiểu Tú nhà chúng tôi đang lấy tư cách giúp đỡ Vi gia làm việc, Vi già cần dựa vào nó quản lý, an tâm!

Diệp Trạch Đào cũng không biết Trần Xảo Tú làm việc như thế nào, xem ra cũng không đến nỗi trở mặt với Vi gia, xem ra Vi gia vẫn rất thỏa mãn khi để cho cô ta thâu tóm tài sản trong tay.

Quả là một người đàn bà lợi hại!

Diệp Trạch Đào có vài nhận thức về thủ đoạn của Trần Xảo Tú.

Sau khi biết được rằng Trần Xảo Tú có một vai trò hết sức quan trọng trong Vi gia, Diệp Trạch Đào cười đáp:

- Đây là chuyện tốt, tin rằng Vi gia không thể không giúp đỡ anh!

Trần Đại Tường cười ha hả, ông ta nói nhỏ với Diệp Trạch Đào:

- Thực ra, Vi gia bây giờ cũng đã nhận ra, tranh đấu với nhau thì sẽ dẫn đến kết cục xấu cho cả hai, chỉ là không có cơ hội mà thôi, lần này Bí thư Vi gọi điện thoại cho tôi, nói một vài chuyện, trong đó có một trọng tâm đó là không biết có thể hợp tác với cậu được hay không, nếu như có thể bàn bạc thành công, điều đó không chỉ có lợi đối với cậu mà còn có lợi với cả tôi nữa!

Diệp Trạch Đào chợt lặng người đi, không ngờ Vi gia lại có sự thay đổi như vậy.

- Đó là ý của Bí thư Vi sao?

Trần Đại Tường liền cười đáp:

- Ông em này, tình hình ở chỗ cậu Bí thư Vi cũng biết chút ít, trốn quan trường ngoài mối quan hệ hợp tác, cứ đối đầu với nhau như vậy sẽ được lợi cho những kẻ bên ngoài, đây là chuyện Bí thư Vi cũng không mong muốn, hơn nữa, khả năng thăng tiến của cậu rất lớn, Bí thư Vi thực ra cũng rất coi trọng, tín nhiệm cậu!

Diệp Trạch Đào liền cười thầm, những lời này của Trần Đại Tường có chút giả dối, Vi Hoành Thạch sao có thể đối đãi tốt với mình chứ, chẳng qua là biết mình có quan hệ với vài nhân vật lớn, muốn thiết lập quan hệ tốt với mình từ đó thăm dò cách nghĩ của những kẻ đứng sau mình.

Chuyện này cũng mở ra suy nghĩ khác cho Diệp Trạch Đào, Trần Đại Tường nói không sai, có một số chuyện có thể thương lượng được, dù sao thì Vi Hoành Thạch cũng sắp về hưu, cục diện này không thay đổi, nhất là sau khi hợp tác với Trần Đại Tường, Trần Đại Tường được lợi, còn bản thân mình có lợi hay không, sau khi bàn bạc sẽ biết.

- Anh tính sẽ làm như thế nào?

Sau khi biết dụng ý của Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào hỏi một câu.

Trần Đại Tường vừa nghe đã thấy hứng khởi, cười ha hả đáp:

- Tôi biết là ông em đây nhất định sẽ giúp ông anh này mà, chúng ta không phải từ trước đến nay đều hợp tác rất ăn ý sao, sự hợp tác của chúng ta là hợp tác đôi bên cùng có lợi!

Diệp Trạch Đào mỉm cười, nếu như Vi gia có thể đến trước, thì việc này không có gì là không thể, cứ xem bọn họ muốn làm như thế nào.

Trần Đại Tường đáp:

- Anh đã thương lượng qua với Bí thư Vi, phía tây của tỉnh Cam Ninh có nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú, đặc biệt là trữ lượng mỏ sắt phong phú, nếu như mở một nhà máy sắt thép ở đây sẽ có lợi đối với sự phát triển của khu vực phía tây của tỉnh.

Diệp Trạch Đào gật đầu đáp:

- Quả thực là như vậy!

Đối với cách nghĩ đó của Vi gia, Diệp Trạch Đào có phần tán thưởng.

Trần Đại Tường cười đáp:

- Doanh nghiệp sắt thép của Vi gia có sức ảnh hưởng lớn, nếu như xây dựng một nhà máy hậu cần sắt thép quốc tế tại khu kinh tế Giáp Hà, dự tính phía tây của tỉnh Cam Ninh sẽ trở thành thị trường sắt thép lớn nhất, xây dựng lên hàng trăm xí nghiệp sắt thép, mỗi năm cho ra lò hàng trăm vạn tấn sắt thép, mức tiêu thụ sắt thép hàng năm lên tới hàng chục tỷ đồng, đây là một dự án lớn, dự tính đầu tư bước đầu là 2 tỷ, xây dựng một loạt các xí nghiệp, nhà máy cùng những khách sạn sác loại sao, khu đô thị mới, tin rằng sẽ phát triển rất nhanh, cũng xem như một khu mới!

Diệp Trạch Đào nhìn Trần Đại Tường, có thể nói mặc dù đầu tư này có hơi nhỏ, nhưng có thể làm cho nó ngày càng lớn mạnh.

- Cảm ơn sự ủng hộ của Bí thư Vi đối với khu kinh tế Giáp Hà của chúng tôi, chủ tịch Trần, chuyện này khiến anh vất vả rồi, gần đây tôi cũng không có nhiều thời gian, dự định ký tập thể một loạt dự án, đến lúc đó cần anh đến chỉ đạo một chút đi !

Ánh mắt Trần Đại Tường sáng lên, ông ta cười ha hả đáp:

- Ông anh biết cậu là một tay có tài, ông anh đây lần này được thơm lây rồi, ha ha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.