Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 877: Chương 877: Lật ngược thế cờ




Nhìn màn kịch của Basescu, Diệp Trạch Đào thầm cảm thán trong lòng, nhân vật có thể tác oai tác quái trong giới chính trị, ai mà không có cả năng diễn kịch, cứ nhìn Basescu của công chúng đi, dáng vẻ đau buồn đó, cảm xúc không ai hiểu được đó, còn cả từng câu chữ vì dân và hắn nói ra, có cái nào không có ý tứ khiến người khác đồng tình đâu.

Basescu cũng là một nhân vật có thiên chất diễn kịch đó, thời cơ rõ ràng có lợi với hắn như thế này, không có chuyện hắn không nắm thật chắc, kịch bản Diệp Trạch Đào đã giúp hắn viết xong rồi, bây giờ chỉ đứng xem hắn biểu diễn thôi.

Nhìn dáng vẻ phấn chấn của đám phóng viên, có thể thấy một vài kẻ rõ ràng do Basescu cài vào đang cẩn thận quay phim, Diệp Trạch Đào biết tên Basescu này xem như đã lật ngược được thế cờ rồi.

Diệp Trạch Đào thầm nghĩ, thủ đoạn này của mình kỳ thực không hề cao minh, tuy nhiên, vận dụng nó trong trường hợp này, lại dẫn đến hiệu quả cực kỳ tốt.

Đầu tiên nhân vật đang nổi là hắn sẽ khuấy động bầu không khí, tiếp theo là màn biểu diễn có tính dẫn dắt của Lý Duy, sau đó thì đến phần Basescu tự phát huy. Trong từng mắt xích của cả công đoạn, điều quan trọng nhất là sức ảnh hưởng của Diệp Trạch Đào trong chuyện này, nhờ chút thủ đoạn, người Mỹ sẽ nhìn thấy một Basescu bị kẻ khác vu hại, cho rằng mình đã hiểu nhầm Basescu.

Một khi lòng tin, lòng đồng cảm xuất hiện, vào lúc người Mỹ thấy đã hiểu lầm Basescu, thái độ của họ sẽ thay đổi và đứng về phía Basescu.

Lần này không biết có sẽ có bao nhiêu người xem chương trình phát lại, chứng kiến màn biểu diễn của Basescu, những giọt nước mắt lăn dài, Diệp Trạch Đào phát hiện mình học được rất nhiều từ những chính khách người Mỹ này.

Thử lén nhìn lại Henkel, Diệp Trạch Đào phát hiện tên Henkel đó đang kinh ngạc, trố mắt ra nhìn.

Tuy Diệp Trạch Đào cũng biết, lần này khẳng định là đã đắc tội với Henkel của đảng Dân Chủ, song, chính trị là vậy, hiện tại Basescu có giá trị hơn với hắn, nên phải đắc tội thôi, ai bảo bọn họ coi trọng sự tồn tại của hắn.

Điều Diệp Trạch Đào không biết chính là tâm trạng phức tạp của Henkel. Để công kích triệt để Basescu vào hôm nay, phe hắn đã điều động lực lượng truyền hình trực tiếp sự việc tối nay.

Trong phân tích của đảng Dân Chủ, chỉ cần xảy ra chuyện như vậy, với tính cách của Basescu, rất có khả năng sẽ tuyên bố từ bỏ tranh cử ngay trong đêm nay, chỉ cần Basescu tuyên bố việc này, xem như đã hạ được bang New York, tất cả phương tiện truyền thông chúng đang khống chế cũng sẽ truyền hình trực tiếp tại chỗ.

Nhưng tình hình hiện tại là cả hai đảng đều đang được truyền hình trực tiếp!

Nghĩ đến đó, Henkel chợt cảm thấy thật thảm đạm.

Vì đánh bại Basescu, vì mục đích phơi bày sức mạnh của đảng Dân Chủ trong mắt người Mỹ, lần này hắn đã xông vào “sào huyệt” của Basescu để ứng chiến.

Sau chuyện đang diễn ra này, người dân Mỹ sẽ nhìn hắn thế nào đây. Họ sẽ cho rằng hắn là kẻ tiểu nhân âm mưu, là kẻ đã hãm hại Basescu.

Tiêu rồi!

Không những không lật đổ Basescu, ngược lại, dưới sự đùn đẩy của mấy tên người Trung Quốc, người dân Mỹ sẽ nghĩ họ đã hiểu lầm Basescu, càng cho rằng chuyện này do hắn ngấm ngầm bày ra, nếu họ tin là vậy, đợt bỏ phiếu tiếp theo, tình hình tranh cử của hắn sẽ càng thêm nguy hiểm.

Sao lại dẫn đến tình trạng này?

Tại sao đám người Trung Quốc kia lại giúp Basescu?

Henkel vô cùng hối hận, hối hận vì dù hiểu rõ sức ảnh hưởng của người Trung Quốc, nhưng lại không hề cảnh giác hơn.

Trong đảng cũng từng có người đề nghị Henkel nên móc nối với người Trung Quốc, từ đó lợi dụng ảnh hưởng của họ trong quần chúng New York để tăng số lượng phiếu bầu đến mức có thể. Tuy nhiên, kẻ tự nghĩ mình nắm chắc phần thắng như Henkel không hề để tâm chuyện này, chính vì quan niệm đó, Henkel đã không biết tranh thủ lòng tin của người Trung Quốc.

Sơ suất rồi!

Đúng là sơ suất mới để cho Basescu có cơ hội lật ngược thế cờ!

Kế hoạch quá lợi hại!

Ngẫm nghĩ lại tất cả Henkel biết mình đã vô thức bị kéo vào trong bẫy từ lúc nào không hay.

Thua rồi!

Không cần phải xem tình hình bỏ phiếu nữa, Henkel đã tự nhận mình thua rồi.

Rất nhiều người hiểu được tình huống này, ban đầu họ còn chưa phát giác ra, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Henkel, lại nhìn thấy đám phóng viên vây quanh Basescu, mọi người đều đã hiểu, dưới sự dẫn dắt của người Trung Quốc, vốn đang lâm vào nguy hiểm, Basescu đã nhờ sự đồng tình lật ngược thế cờ rồi.

Đây là thành quả khi kết hợp với sức mạnh của người Trung Quốc mà ra!

Khi những người có ý đang muốn tìm lại viên quan chức Trung Quốc trẻ tuổi đó, thì hắn đã âm thầm đi khỏi từ sớm rồi.

Diệp Trạch Đào lúc nãy đã lặng lẽ cùng Lý Duy rời khỏi trang viên của Basescu.

Vốn dĩ Diệp Trạch Đào cũng muốn thông qua dạ tiệc đêm nay để làm quen với một vài nhân vật có tiếng của Mỹ, tuy nhiên, chứng kiến cảnh tượng Basescu nhập vai, Diệp Trạch Đào biết hôm nay hắn không thích hợp tiếp tục ở lại đây nữa.

Nên làm gì thì cũng đã làm rồi, thứ cần có thì cũng đã yên vị trong túi, đây chính là kết quả của hợp tác cùng có lợi, không chỉ tạo được công ơn với Basescu, mà cũng giúp ích cho cuộc tranh cử của Cap Black, sức ảnh hưởng của Diệp Trạch Đào xem ra đã lớn thêm sau việc lần này rồi.

Diệp Trạch Đào vừa về đến trụ sở đoàn đại biểu, Trương Minh Viễn đã gọi hắn qua.

Liếc nhìn Diệp Trạch Đào, Trương Minh Viễn liền lắc đầu: “Đồng chí Diệp Trạch Đào, lần này cậu đã làm ảnh hưởng lớn đến cuộc bầu cử của Mỹ rồi!”

Ngồi bên trong còn có cả Tôn Tây Lâm.

Tôn Tây Lâm cười:

- Vốn lần này New York đã sắp vuột khỏi tay Basescu rồi, cậu vừa nhúng tay vào, Basescu đã giành lại được sự đồng tìn của người dân New York, giá trị của hắn lại chuẩn bị tăng lên rồi!

Trong phòng còn có một cái ti vi, đang trực tiếp tình hình của Basescu.

Diệp Trạch Đào thấy ngay lại có chút thay đổi xảy ra, lúc này không biết bao nhiêu người ủng hộ Basescu kéo đến, đang nghe hắn diễn thuyết.

Nhìn dáng vẻ Basescu vung tay diễn thuyết, Diệp Trạch Đào vui vẻ cười:

- Mấu chốt vẫn là do Basescu có tài diễn kịch, cái này thì tôi không làm được!

Trương Minh Viễn liền cười ha hả:

- Xem ra đêm nay nhiều người sẽ phải khó ngủ đây!

Hắn đang nói chuyện từ cao độ của chính trị, Diệp Trạch Đào cũng hiểu được, nhiều người khi thấy Basescu bùng ra chuyện bê bối, phỏng đoán lần bầu cử này, đảng Cộng Hòa sẽ thất bại, việc điều chỉnh chính sách sẽ có chút thay đổi, nhưng thình lình, ván cờ lật ngược này xuất hiện, ai nấy cũng khó lòng ngủ được.

Nói chuyện phiếm một hồi, Trương Minh Viễn bảo:

- Đồng chí Diệp Trạch Đào, đây cũng là một cơ hội tốt, nếu cậu có thể thiết lập quan hệ hữu hảo với đảng Cộng Hòa, thì nhất định phải đẩy mạnh mối quan hệ này hơn nữa.

Diệp Trạch Đào đáp:

- Tôi đã bàn qua với Basescu, bước tiếp theo là xúc tiến quan hệ giữa New York và thành phố Cừ Dương, đến lúc đó có thể đẩy mạnh thêm qua lại giữa hai nơi, tôi tin điều này sẽ có ích với sự phát triển của thành phố Cừ Dương.

Trương Minh Viễn khẽ gật đầu:

- Hành động bất ngờ này của cậu, tính ra có thể đẩy mạnh vài chuyện giữa ta và Mỹ!

Tôn Tây Lâm nói:

- Việc làm lần này của đồng chí Diệp Trạch Đào đã đưa cậu ta ra đầu ngọn gió, bước tiếp theo tôi nghĩ cái gì nên giấu thì phải giấu đi mới ổn.

Trương Minh Viễn khẽ cười nhìn Diệp Trạch Đào:

- Thế này đi, chuyện của đoàn đại biểu cậu tạm đừng can dự, hãy tập trung toàn bộ vào việc móc ngoặt với Basescu.

Đây cũng là điều mà Diệp Trạch Đào nghĩ.

Nói thật, sau khi xảy ra chuyện như vậy, Diệp Trạch Đào cũng không biết bước tiếp theo có nên có chút thay đổi theo hướng xấu không, nếu lại chạy lên trên Liên Hợp Quốc, không chừng sẽ đẩy sự tình lên mức không khống chế được.

Quan trường Trung Quốc đã dạy là phải khiêm tốn, lần này hắn bất đắc dĩ đã vượt quá giới hạn rồi.

- Xin thủ tướng cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt việc tổ chức giao!

Trương Minh Viễn mỉm cười:

- Lần này Basescu có thể tái sinh, tất cả đều nhờ cậu, con người này không nhạt nhẽo đâu, hãy tranh thủ lợi dụng, không chỉ tốt cho cậu, mà còn có lợi cho quốc gia.

Chào Trương Minh Viễn xong, Diệp Trạch Đào liền trở về phòng.

Qua một lúc sau, Hoàng Lâm Giang đến.

Diệp Trạch Đào lúc này trông khá thư giãn, vừa tắm rửa sạch sẽ trở ra.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào, Hoàng Lâm Giang liền cười:

- Tối nay Cap Black cũng kích động lắm đấy!

Diệp Trạch Đào cũng đã thấy trên TV, Cap Black đi vào trang viên của Basescu, đang diễn thuyết.

Nhìn Cap Black hăng hái, Diệp Trạch Đào cũng vui lên.

Hoàng Lâm Giang liền cười:

- Chuyện này đúng là không ai ngờ được, tình thế nguy cấp vậy mà lại được anh giải quyết chỉ trong chốc lát!

Nhìn về phía Diệp Trạch Đào, trong lòng Hoàng Lâm Giang cũng thầm cảm thán, thảo nào nhà lão Lưu có thể vực dậy lại được, đúng là Diệp Trạch Đào luôn làm được những việc mà người khác khó có thể làm được!

- Kỳ thực, việc tôi làm vẫn còn nhiều sơ hở lắm!

Diệp Trạch Đào đáp lại.

Hoàng Lâm Giang cười:

- Nếu ngồi nghĩ lại thì đúng là có sơ hở thật, người ta có người làm chứng, chắc chắn còn có chiêu tiếp theo, nhưng mà, cậu là người thế nào, hiện giờ cậu là anh hùng số một của nước Mỹ, cậu giúp Basescu vẽ ra một màn biểu diễn kiểu biện giải, mọi người đều tự nhủ có kẻ ám hại Basescu, cách làm “ấn tượng ban đầu giữ vai trò quan trọng” này đủ để ảnh hưởng đến rất nhiều người!

Diệp Trạch Đào lấy thuốc ra, chợt nhớ lại, trong Liên Hợp Quốc không cho phép hút thuốc, đành cất đi.

Thấy cơn nghiện thuốc của Diệp Trạch Đào lại nổi đến, Hoàng Lâm Giang bèn cười:

- Cùng tôi qua Đại sứ quán đi, tôi nhận được thông báo phối hợp công tác với cậu, chuyện của Liên Hợp Quốc cậu có thể rũ tay được rồi.

Diệp Trạch Đào liền đứng dậy nói:

- Vậy thì mau đi thôi.

Biết Diệp Trạch Đào thèm thuốc lá rồi, Hoàng Lâm Giang bèn cười hí hửng:

- Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe!

Diệp Trạch Đào chỉ cười:

- Công ty thuốc lá nào cũng viết như vậy trên bao thuốc, viết thì viết, bọn họ cũng đâu có muốn phải đóng cửa!

Hoàng Lâm Giang liền bật cười:

- Ở nhiều nơi, ngành sản xuất thuốc lá là trụ cột kinh tế, mất đi trụ cột này, tiền lương của công chức cũng chẳng có, thế nên, việc này cũng đầy trách nhiệm nặng nề!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.