Thoáng cái liền điều vào một số người lạ, việc Diệp Trạch Đào muốn biết chính là hoàn cảnh những người này.
Từng người lần lượt rời đi, sau khi Diệp Trạch Đào nghe được một ít lời nói của Đậu Bính Phú, cũng có chút bận tâm về tình hình ở thành phố Lan Phong, hiện giờ hoàn toàn không rõ tình hình trong khi không truyền
được tin tức, mình nên mau chóng hiểu rõ mọi thứ mới được.
- Nghe điện thoại của tôi.
Ra khỏi văn phòng của Đậu Bính Phú, trong lúc vô tình dường như Diệp Trạch Đào đã đi ngang qua Trần Đại Tường.
Văn phòng của ông ấy cách văn phòng của Đậu Bính Phú không xa.
Trần Đại Tường nhỏ giọng nói một câu rồi đi.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, khả năng sẽ hợp tác nhiều với Trần Đại
Tường, biết rằng theo phía Trần Đại Tường nhất định sẽ được một chút lợi ích nào đó.
Khi bước xuống lầu Diệp Trạch Đào liền ngồi vào xe mình.
Sau khi chiếc xe phóng nhanh ra khỏi đó, Diệp Trạch Đào nói với hai người Trần Vũ Tường bọn họ:
- Hai người cứ để xe lại và về thành phố trước đi!
Loại chuyện này đã xảy ra vài lần, hai người biết chắc chắn Diệp Trạch
Đào còn có chuyện gì, đối với khả năng của Diệp Trạch Đào thì Lý Duy
hoàn toàn yên tâm.
Thấy hai người sau khi đón taxi rời đi, Diệp Trạch Đào ngừng xe chờ ở đó.
Rút một điếu thuốc ra châm, đối với sự tình hôm nay Diệp Trạch Đào cần
nghiêm túc phân tích một chút, Dư Đạo Tranh chắc chắn sẽ đối địch với
mình, đối phương là Bí thư Thành uỷ lại là Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ,
với địa vị này theo lý thuyết căn bản mình không thể phản đòn, cũng may
Đậu Bính Phú là Bí thư Tỉnh uỷ, công tác từ Giáp Hà lên, tất nhiên Đậu
Bính Phú sẽ đứng về phía mình, có Đậu Bính Phú ủng hộ thì vẫn có khả
năng đấu một trận với Dư Đạo Tranh, Diệp Trạch Đào cũng không có quá lo
lắng.
Đối với Diệp Trạch Đào mà nói nếu muốn đấu một trận
cùng Dư Đạo Tranh thì điều quan trọng phải có một chút đồng minh ở bên
trong Thành uỷ mới được, nếu các lực lượng đồng minh tập hợp chung một
chỗ thì việc đấu với Dư Đạo Tranh sẽ hoàn toàn không thành vấn đề, Diệp
Trạch Đào lo lắng nhất là lực lượng của các Uỷ viên thường vụ cộng lại
cũng không lớn hơn lực lượng của Dư Đạo Tranh, càng sợ các Uỷ viên
thường vụ không dám đấu với các Uỷ viên thường vụ Tỉnh.
Tuy
nhiên khi Diệp Trạch Đào nghĩ tới có ba Uỷ viên thường vụ ở hàng không
nên cũng yên tâm rất nhiều, những người hàng không chắc chắn sẽ có lực
lượng hùng mạnh trong thành phố, không có yếu hơn Dư Đạo Tranh. Tin rằng họ có thể chống lại Dư Đạo Tranh.
Vừa mới rút một điếu thuốc thì Trần Đại Tường gọi tới, định nơi hẹn là một phòng trà cách Uỷ ban nhân dân Tỉnh không xa.
Phòng trà này là một nơi không tệ, có cả bãi giữ xe dưới tầng hầm, sau khi đỗ xe thì có thang máy đi lên cửa sau phòng trà.
Diệp Trạch Đào thấy hoàn cảnh phòng trà này, thầm nghĩ Trần Đại Tường tìm nơi này đúng là nơi hẹn tốt nhất.
- Là ông Diệp, xin mời theo tôi.
Mới ra thang máy một thiếu nữ mỉm cười ra tiếp đón.
Đối với cách xưng hô này Diệp Trạch Đào rất hài lòng, xem ra Trần Đại Tường cũng đã tới.
Với sự dẫn đường của cô gái Diệp Trạch Đào bước vào một gian phòng,
cách bày trí bên trong rất không tệ, có không ít cây cảnh, không khí có
vẻ rất tự nhiên.
Sau khi cô gái dẫn đường vào rồi đóng cửa lại rời khỏi.
Diệp Trạch Đào ngẩng đầu đã thấy Trần Đại Tường đứng lên.
- Ha ha, thế nào, nơi này bí ẩn phải không?
- Anh cũng biết tìm chỗ đấy, lại còn bên cạnh Uỷ ban nhân dân Tỉnh!
- Bà chủ có thể tin tưởng được!
Trần Đại Tường khẽ cười nói.
Diệp Trạch Đào liền lắc lắc đầu, anh ta cố tình tiết lộ chuyện này không ngoài mục đích chính là muốn mình tin tưởng anh ta.
Sau khi ngồi xuống Trần Đại Tường nói:
- Thế nào, mức độ điều chỉnh Bộ máy Thành uỷ thành phố Lan Phong rất lớn phải không?
Trước tiên Diệp Trạch Đào không có nói chuyện gì về thành phố Lan Phong nhưng hỏi:
- Chuyện của anh thế nào?
Hỏi chính là chuyện Trần Đại Tường tiến vào Tỉnh uỷ.
Ha hả cười Trần Đại Tường tự đắc nói:
- Việc này không có nhiều sự thay đổi, chắc không thành vấn đề.
Nếu Trần Đại Tường không có vấn đề thì Dư Đạo Tranh kia cũng không
thành vấn đề. Tin rằng bộ máy Tỉnh uỷ điều chỉnh văn kiện rất nhanh sẽ
ra thôi.
- Anh hẹn tôi ra đây chắc là muốn nói cho tôi biết một chút tình hình về bộ máy Thành uỷ thành phố Lan Phong?
Trần Đại Tường liền mỉm cười nói:
- Đúng vậy, vì chuyện của cậu tôi cũng có bỏ ra chút công sức, Tiểu tú cũng có hỗ trợ chút đấy.
Mỗi lần nói đến chuyện gì Trần Đại Tường đều nhắc tới Trần Xảo Tú, Diệp Trạch Đào chỉ biết cười cho qua.
- Chuyện Dư Đạo Tranh tôi không nói nữa, lần này y lên chức chính là
nhằm vào cậu, có được sự ủng hộ của một số người sau lưng chống lại anh
để mà lên đấy, giá trị tồn tại của y chính là đối địch với cậu, chuyện
này cậu nên biết tiếp theo sau khi y tới thành phố Lan Phong chắc chắn
sẽ trở thành đối thủ của cậu!
Cho dù Trần Đại Tường không nói chuyện này, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng rất rõ ràng nên cũng chẳng cần suy nghĩ gì nữa.
Thấy vẻ mặt của Diệp Trạch Đào không có nhiều thay đổi, Trần Đại Tường giơ ngón tay cái lên nói:
- Không tệ, đúng là tôi bì không được tâm trạng của cậu!
- Chủ tịch Tỉnh Trần quá khen, tôi còn phải học tập nhiều ở anh, trong
lúc vô tình đã trở thành Uỷ viên thường vụ rồi, chức quan này thăng đúng mau!
Không thể không nói chức quan của Trần Đại Tường thăng rất nhanh, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng có chút khâm phục.
Ha hả cười lớn, Trần Đại Tường tự đắc nói:
- Chốn quan trường không thể so với những nơi khác, mấu chốt chính là
mạng lưới quan hệ thì sẽ có động lực thăng lên, rất nhiều người làm quan cả đời cũng không hiểu được ý nghĩa của chuyện này!
Diệp Trạch Đào cũng có cảm hứng đối với Trần Đại Tường, cười nói:
- Tôi cũng rất muốn nghe cao kiến của anh.
Nhấp một miếng nước trà, Trần Đại Tường cười ha hả nói:
- Một số chuyện trong quan trường cậu phải hiểu hơn tôi chứ, tôi đây chỉ múa rìu qua mắc thợ thôi, hổ thẹn, hổ thẹn!
Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười, nói chuyện phiếm với anh ta cũng rất vui vẻ.
Sau khi cười xong Trần Đại Tường nói:
- Đang từ từ xây dựng mạng lưới quan hệ, rất nhiều người chỉ biết xây
dựng bên mạng lưới cạnh mình, nghĩ rằng có tam bằng tứ hữu thì được coi
là mạng lưới quan hệ, sai lầm lớn rồi, cơ bản tôi không có kéo bè kéo
cánh ở Tỉnh nhưng lại có thể thăng lên, vì sao, bởi vì mạng lưới quan hệ của tôi đã trở nên rộng lớn, ở một tầng rất cao, cho nên chỉ cần có
mạng lưới quan hệ rộng lớn thì tôi có thể ở bất cứ đâu, cậu sẽ sớm hiểu
thôi!
Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, hắn hiểu những lời
Trần Đại Tường nói đấy, tình hình phát triển của mình làm sao mà không
phải như vậy, không ngừng thông qua kinh doanh có thể xây dựng một ít
quan hệ, đúng là có nhiều người làm quan cả đời cũng không hiểu được
chuyện này.
Nói tới đây Trần Đại Tường thở dài nói:
- Cậu, hiện tại tôi có nguy cơ rồi, cần nhờ cậu cứu vớt mới được!
- Anh thăng được thuận lợi đấy, sao muốn tôi cứu vớt?
- Người không lo xa cũng phải lo gần! Tôi vẫn kinh doanh rất cẩn thận,
cẩn thận đi tới, tôi cũng không dễ dàng! Cậu đừng giả vờ, cậu phải hiểu
hoàn cảnh của anh hơn những người khác chứ, Vi Hoành Thạch vừa lui
xuống, tôi vẫn chưa có một mạng lưới quan hệ hùng mạnh, tôi cũng chỉ có
thể phát triển đến đây thôi!
Khi nói xong lời này Trần Đại Tường không ngừng lắc đầu thở dài.
- Cuộc phẫu thuật của Vi Hoành Thạch thế nào rồi?
Nói đến Vi Hoành Thạch, Diệp Trạch Đào cũng rất muốn biết tình hình.
Lắc lắc đầu Trần Đại Tường nói:
- Tôi cũng không giấu cậu, tình hình của ông ta rất kém, cho tới nay
cũng không muốn để người khác biết tình hình này, cũng chỉ biết âm thầm
làm vật lý trị liệu, thật ra đã là giai đoạn cuối rồi, cho dù có phẫu
thuật, có thể sống bao lâu cũng khó nói lắm!
Diệp Trạch
Đào giật mình, hoàn toàn không ngờ tình hình lại như thế, xem ra tình
huống của Vi Hoành Thạch rất không xong rồi.
- Bây giờ cậu
biết điều lo nghĩ của tôi rồi, làm thân gia với Vi gia thì lần này tôi
xong đời, bây giờ với tôi mà nói biện pháp tốt nhất chính là thừa lúc Vi Hoành Thạch còn sống có thể thăng lên chứ Chủ tịch Tỉnh, tôi lo lắng
nhất vẫn là chưa lên được chức Chủ tịch Tỉnh đã bị người khác âm thầm xử lý, tôi cũng không dễ dàng đâu!
Diệp Trạch Đào liền mỉm cười, anh ta nói đến nửa ngày chính là vì lo lắng chuyện này.
- Công tác của anh làm rất tốt, tin rằng không có ai đến gây chuyện đâu!
Diệp Trạch Đào an ủi.
Trần Đại Tường liền cười ha ha nói:
- Dù sao cậu cũng biết tôi rồi, thời điểm mấu chốt phải liên kết với
cậu, tôi là người trọng tình nghĩa, có ơn tất báo, Tiểu Tú nhà tôi vẫn
luôn rất thích cậu đấy!
Đổ mồ hôi!
Diệp Trạch
Đào nghe nói như thế cả người liền cảm thấy không thoải mái, đây chính
là dùng con gái của anh ta đến hấp dẫn mình rồi, chẳng lẽ mình háo sắc
đến thế sao?
- Gần đây Vi Hoành Thạch bệnh nặng nên không thể rời khỏi, một hồi sau Tiểu Tú sẽ đến tỉnh Cam Ninh, đến lúc đó mọi
người tụ họp lại, cộng đồng ngôn ngữ của giới trẻ các cậu rất nhiều, kết nối cũng dễ hơn.
Diệp Trạch Đào không dám cùng anh ta nói về chuyện của Trần Xảo Tú, hỏi:
- Nếu lần này anh hiểu được tình hình điều chỉnh thành phố Lan Phong,
tôi cũng muốn biết rốt cuộc họ có lai lịch như thế nào, anh nói cho tôi
biết đi để tôi cũng có cách phòng ngừa.
Nói chuyện cùng anh ta thì không cần khách khí, Diệp Trạch Đào hỏi trực tiếp.
Trần Đại Tường thu lại vẻ mặt cười vui rồi chân thành nói:
- Cậu em, lần này Chủ tịch Tỉnh Đậu cũng gặp khó khăn, tôi nghe được
một tin tức, lần điều chỉnh bên trong bộ máy Tỉnh uỷ này bởi vì biết khu kinh tế Giáp Hà phát triển sẽ trở thành trọng điểm, đều không hi vọng
buông tha nơi này nên việc tranh giành cũng có chút lợi hại, đến lúc đó
bên trong bộ máy Tỉnh uỷ, Đậu Bính Phú cũng không thể nắm đại cục trong
tay được, còn một điểm nữa chính là Chủ tịch Tỉnh Đậu bọn họ có tướng
hơi khó coi khiến cho nhiều người bất mãn, lần này chắc chắn các Uỷ viên thường vụ sẽ liên kết với nhau để đối phó với Đậu Bính Phú.
Diệp Trạch Đào gật gật đầu, điều chỉnh bên trong bộ máy thành phố Lan
Phong, Ngũ Giải cùng mình cũng có tướng rất khó coi, mọi người không thể trị mình đành phải trị Ngũ Giải cho hả giận, chắc chắn bộ máy Tỉnh uỷ
cũng sẽ tồn tại tình huống như thế, bước tiếp theo Đậu Bính Phú có thể
nắm đại cục trong tay hay không đây cũng là một vấn đề, tuy nhiên ông ta là Bí thư Tỉnh uỷ, có Bí thư Hạo Vũ ủng hộ chắc cũng ổn.
Khi nói đến tình hình bộ máy ở thành phố Lan Phong, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể cẩn thận rồi cẩn thận.