- Ý tưởng tốt lắm, công việc thu hút đầu tư rất khó đấy!
Ngô Ân Long rất thực tế, sau khi nghe xong, mặc dù khen ngợi ý tưởng của
Diệp Trạch Đào, nhưng cũng hiểu rõ, tất cả đều phải thành lập để mặt thu hút đầu tư, nếu mà không thể làm tốt công việc trong hạng mục này, vậy
tất cả chỉ là những lời nói suông.
Ngô Ân Long càng hi vọng có thể hiểu rõ đượccông việc của Diệp Trạch Đào là như thế nào.
Trong chốn quan trường, có không ít cán bộ tồn tại tình hình làm thì
không được gì nhưng miệng thì hay nói, họ nói rất nhiệt tình, kết quả
làm ra căn bản chẳng ra trò trống gì.
Ông Phùng cũng lộ vẻ vô cùng quan tâm, liền hỏi:
- Các anh có cái gì để chứng minh thực lực của mình?
Thấy Ngô Ân Long cũng hướng ánh mắt nhìn sang, Diệp Trạch Đào nói:
- Đã có ba dự án rồi!
Ngô Ân Long và ông Phùng liếc mắt nhìn nhau, thật sự không ngờ Diệp
Trạch Đào đã có dự án, đối với năng lực của người thanh niên này, hai
người lại có một ít hiểu biết.
Lúc này vẻ mặt Ngô Ân Long rung lên, mỉm cười nói:
- Anh nói một chút đi.
- Đây là ba dự án, thứ nhất là dự án khu công nghiệp đóng gạo, trên
phương diện này tổng giám đốc Trần Hỉ Toàn của phía nam tập hợp hơn mười xí nghiệp tương quan cùng nhau hợp tác, ngoại trừ lực ngưng tụ bên
ngoài hình thành có sự cản trở rất lớn, các sản nghiệp lớn nhỏ cũng sẽ
nhập lại, rất nhanh sẽ hình thành lực lượng. Thứ hai chính là dự án
nguồn năng lượng mới của khu công nghiệp, trên phương diện này cũng tập
hợp hơn mười xí nghiệp như vậy lại Hạng mục thứ ba là sản nghiệp phu hóa viên, trên phương diện này, hội sẽ liên hệ cùng với trường cao đẳng
trong nước, hình thành một quỹ đầu tư mang tính chất nguy hiểm, đào tạo
một đội ngũ theo tiêu chuẩn, kỹ thuật tiên tiến để tạo ra sản phẩm
mới....
Diệp Trạch Đào liền nói ra những việc tính toán đầu tiên cần phải làm.
Khi đang nói đến xí nghiệp nhập trú, ngoại trừ nội dung của phu hóa
viên ra thì nội dung của khu công nghiệp đóng gạo và nội dung của nguồn
năng lượng mới đều có số liệu, những tư liệu Trần Hỉ Toàn đưa ra trong
đó có nội dung của phương diện trên, trong cuộc trao đổi cùng với Lưu
Mộng Y, hiện tại Lưu Mộng Y cũng có nắm giữ một ít, trước tiên Diệp
Trạch Đào nói ra một ít tình hình của phương diện này.
Ngô Ân Long khẽ gật đầu nói:
- Có dự án cũng rất tốt, chỉ cần đã nắm trong tay một vài dự án, theo
sau đó có thể thu hút càng nhiều xí nghiệp hơn nữa. Trong đầu tư nước
ngoài các anh làm như thế nào?
Đây cũng là một tiêu điểm trước mắt trong nước.
Diệp Trạch Đào từ lâu đã nghĩ kĩ việc này rồi, anh liền nói:
- Trên phương diện này, chúng ta không loại trừ, chỉ cần chính sách cho phép, chúng ta đều có thể mạnh dạn tiến hành đầu tư ngoài xí nghiệp. ở
khu công nghiệp Giáp Hà, chúng tôi còn nhất chí sẽ dựng một khu viên làm khu công nghiệp ngoại thành, cũng tiến hành công tác thu hút vốn đầu
tư, lần trước sau khi từ nước Mĩ trở về, cùng với quan chức ở New York
từng có mối quan hệ tốt đẹp, tôi dự tính sẽ liên lạc với bên Mĩ một
chút, tranh thủ thu hút một chút vốn đầu tư.
- Cậu không lo lắng đầu tư bên ngoài sẽ đè bẹp đầu tư trong nước sao?
Ông Phùng liền hỏi một câu.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói: truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
- Tại sao đầu tư bên ngoài lại có thể có thế lực lớn trong nước chứ?
Ông xem điều then chốt ở đây chính là vấn đề chính sách của quốc gia,
cho tới nay sự phát triển trong nước ta đều dựa vào phiến diện đầu tư
bên ngoài, trong công tác thu hút đầu tư, chỉ cần là vốn đầu tư nước
ngoài, độ nghiêng của nhiều chính sách đều rất lớn, ngược lại sản nghiệp tự chủ, lại cómột số vấn đề quan niệm, chịu đựng rất nhiều sự áp chế,
cho nên trong việc này nếu mà quốc gia xử lý công bằng một chút trong
phương diện này, đối với sản nghiệp của chúng ta càng được bảo hộ nhiều
hơn, tin rằng vấn đề này sẽ được giải quyết dần dần.
Lúc này Diệp Trạch Đào cũng có ý tưởng chỉ dẫn một số việc của cấp trên.
Quả nhiên khi hai lão liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt lộ ra sự nghiêm trọng.
Diệp Trạch Đào nghe hiểu tất cả những đạo lý mà hai người này nói ra,
muốn làm được nhưng có độ khó rất cao, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Ông Phùng trực tiếp nói với Diệp Trạch Đào:
- Anh vẫn luôn muốn làm thí điểm ở huyện Lục Thương, đối với phương
diện này hẳn là rất rõ ràng, cũng không phải là ngoài miệng nói làm thế
nào là làm được thế đó, kì thực trong lòng mọi người đều như nhau, đều
hi vọng quốc gia chúng ta hùng mạnh, đều hi vọng sản nghiệp của dân tộc
có thể có chỗ đứng ở trên thế giới, bên trong đó một vài thứ cần phải
làm hoàn mỹ.
Lúc Diệp Trạch Đào nhìn vẻ mặt nghiêm túc của
hai người, liền biết một số việc của cấp trên cũng làm cho họ phải đau
đầu, việc này không phải là thay đổi một số người là có thể làm thành
công.
Diệp Trạch Đào biết rằng hôm nay cũng là một cơ hội,
không đem một vài cái ý tưởng của mình nói ra, hắn cũng cảm thấy sự lợi
hại, liền nói:
- Tôi là người của tầng cấp cơ sở, trong công việc cũng có chút tâm đắc, lúc bắt đầu tôi nhìn thấy vấn đề tồn tại của đơn
vị, tôi liền nghĩ nếu mà tôi đem tất cả toàn bộ lãnh đạo thay đổi, khả
năng mọi người sẽ nghe lời, thì có thể đồng tâm hiệp lực để làm tốt công việc, tôi cũng đã thử làm một số chuyện như thế, kết quả phát hiện cũng vèn vẹn trong thời gian ngắn, dần dần lại xuất hiện các trở ngại khác!
Ngô Ân Long gật đầu nói:
- Đích thực là đang tồn tại tình hình như thế, một nhóm lợi ích đã rời
đi, thị trường vẫn ở nơi đây, người mới đến lại một lần nữa phân chia
lợi ích, cứ như vậy lại sinh ra một nhóm lợi ích mới, một thời gian sau
tình hình giống thế sẽ lại xảy ra.
Ông già này cũng là người biết chuyện!
Diệp Trạch Đào nói tiếp:
- Ông Ngô nói được thật tốt quá, nếu không tiến hành sửa đổi từ căn
bản, không mạnh tay sửa đổi một số quy tắc, kết quả cho việc làm đó
chính là giúp một số người đạt được lợi ích, đối với toàn bộ sự việc
cũng không có tác dụng lớn.
Ánh mắt của ông Phùng ngưng tụ,
ông ta đã nghe ra ý nghĩa trong câu nói của Diệp Trạch Đào, đối với việc đấu đá nhau lần này của cấp trên cũng đã có một vài cách nhìn nhận.
Ngô Ân Long cũng nghiêm túc nhìn về phía Diệp Trạch Đào, lời nói của
Diệp Trạch Đào làm cho trong lòng ông ta cũng có chút cảm nhận.
- Khi hai người thanh niên trai tráng cùng chiến đấu ở một nơi, rất có
thể xảy ra chuyện anh chết tôi sống, vậy anh làm thế nào?
Ngô Ân Long bất ngờ hỏi một câu.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Tôi ở nông thôn cũng từng gặp phải chuyện như vậy, vì tranh giành một con gà, người hai nhà đánh nhau rất ác liệt, căn bản là khuyên không
được, sau khi tôi đến đã dứt khoát đem con gà kia cho người làm thịt, để cho tất cả người trong thôn đều được ăn một ít thức ăn, ở nhà bọn họ
làm một bữa tối, ăn uống xong mọi người say một trận, ngày hôm sau không có chuyện gì rồi! Dù sao trừ con gà của nhà bọn họ ra, bọn họ cũng đã
ăn những món ăn của nhà khác nữa!
Ông Phùng liền phá lên cười ha ha.
Ngô Ân Long cũng cười nói:
- Biện pháp cái quái gì!
Nói lời này ra, trong lúc đó đột nhiên vẻ mặt tối lại, liền nhìn về phía ông Phùng.
Lúc này ông Phùng cũng gật nhẹ một cái.
Hai người dường như có ý nghĩ gì đó đang trao đổi với nhau.
Diệp Trạch Đào nghĩ lại tất dụng ý, anh nghe ra dụng ý của hắn rồi chứ?
Ông Phùng liền mỉm cười nói:
- Thực ra ông Trịnh căn bản cũng không cần phải lui xuống, có sự hiện
hữu của hắn, ngược lại có khả năng đưa đến một ít hiệu quả giữ cân bằng.
- Đúng vậy, thay đổi một nhóm người, kết quả sau cùng mọi người không
phải lại tranh đoạt một lần sao, trên phương diện này chúng ta tìm được
một điểm cân bằng, xem hai bên có thể ngồi xuống nói chuyện một chút
không!
- Đây cũng là một phương pháp làm giải quyết vấn đề hiện tại, mọi người đều đã hấp tấp một chút!
- Cứ coi như là giúp Minh Bang đi từ trong lớp áo đi ra vậy, đây cũng có lợi đối với sự phát triển của cậu ta.
Ông Phùng liền gật đầu nói:
- Đây đúng là một biện pháp. Thằng nhóc này!
Hai người đều mỉm cười.
Diệp Trạch Đào cũng không biết rằng hai người đó có suy nghĩa như thế
nào, dù sao việc bản thân nên làm đều đã làm rồi, không cần thiết phải
đi quan tâm nhiều việc như vậy, ở trước mặt hai nhân vật lớn này, Diệp
Trạch Đào cũng không nhận được lời nói phản hồi gì về trình độ của lời
nói, sau khi nói ra một ít nội dung như thế, Diệp Trạch Đào đã thỏa mãn
rồi.
Khi mà chạy bộ về ưu gia. Lưu Đống Lưu đã ngồi đó ăn chút điểm tâm sáng.
Nhìn Diệp Trạch Đào trở lại, Lưu Đống Lưu cười nói:
- Không tồi đấy, con vẫn có thể kiên trì rèn luyện, ba thì không làm được rồi!
Hoàng Hân cười nói:
- Ông đó, tuổi tác lớn rồi phải nghỉ ngơi, học Trạch Đào người ta một ít, không có sức khỏe tốt làm sao được!
- Con vừa giảng dạy ông Phùng và ông Ngô luyện Ngũ Cầm Hí.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói một câu như vậy.
- Ông Ngô? Ngô Ân Long?
Lưu Đống Lưu sửng sốt, liếc nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào liền gật đầu.
Lưu Đống Lưu để ý nói:
- Bây giờ Ngô Ân Long rất hoạt động rất mạnh!
Diệp Trạch Đào nói:
- Tinh thần của ông ta cũng không tồi.
- Con sẽ không ở trước mặt bọn họ nói gì đó chứ?
Đối với tính cách của Diệp Trạch Đào, Lưu Đống Lưu cũng có thể coi như hiểu được một chút, liền cười hỏi một câu.
Diệp Trạch Đào vốn muốn đem tình hình nói một chút cho Lưu Đống Lưu,
nhân cơ hội này, Diệp Trạch Đào liền đem toàn bộ sự việc nói ra, lại đem một số lời nói ám chỉ của mình cũng phân tích cho Lưu Đống Lưu.
Sau khi nghe xong, Lưu Đống Lưu cười nói:
- Con đó, vận may thật sự rất tốt, tin rằng đã có những lời đó của con, bọn chúng cũng sẽ có một vài ý tưởng rồi.
- Ý kiến của bí thư Hạo Vũ như thế nào?
Biết hôm qua Lưu Đống Lưu đi gặp bí thư Hạo Vũ, Diệp Trạch Đào liền hỏi một câu.
Trên mặt lộ ra nụ cười, Lưu Đống Lưu nói:
- Bí thư Hạo Vũ đương nhiên là hi vọng có thể giữ lại Trịnh Thành Trung rồi, nếu mà có thể giữ lại Trịnh Thành Trung, đối với bí thư Hạo Vũ mà
nói đó là trợ lực lớn, việc này kì thật Bí thư Hạo Vũ vẫn đang khai
triển hành động, nhưng sau khi nghe xong ý kiến này của con, Bí thư Hạo
Vũ cũng đã hiểu rõ, giải quyết vấn đề một lần tất nhiên không mấy dễ
dàng, nếu như có thể cùng lúc tiến hành thương lượng một chút, mọi người đều lui lại một bước, hoàn toàn có thể thực hiện được, hiện nay đã có
sự gia nhập của bọn Ngô Ân Long, việc này trở nên càng có tính khả thi
2B5 !
Tâm trạng Diệp Trạch Đào cũng rất tốt, liền nói:
- Mặc kệ kết quả sau cùng là gì đi nữa, con cũng coi như là đã cố gắng hết sức rồi!
Trạch Đào, Bí thư Hạo Vũ cũng đã biểu dương con, ông ta nói công việc
của con ở khu kinh tế mới Giáp Hà không cần phải dựa vào ai, đã có thể
triển khai tính sáng tạo trong công việc, việc này đã thể hiện tố chất
vượt qua thử thách của con rồi, yêu cầu con yên tâm ở đó công tác tốt,
nhất định công việc của khu kinh tế mới ở Giáp Hà phải làm tốt