Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 566: Chương 566: Nóng nảy




Trên mặt Cảnh Quốc Ninh hoàn toàn lộ ra một sắc mặt tàn nhẫn, đến lúc này mà còn không hiểu toàn bộ đều là do Diệp Trạch Đào sắp xếp, thì quả thực ông ta cũng thật sự là quá ngu ngốc.

Diệp Trạch Đào!

Cảnh Quốc Ninh biết rằng đây chính là một loạt những đợt tấn công của Diệp Trạch Đào đối với mình, nếu không tìm cách ứng phó, như vậy thật sự sẽ xảy ra chuyện.

Diệp Trạch Đào thật là lợi hại, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì liền ra độc chiêu, chiêu nào cũng là chiêu chí mạng cả!

Lúc vừa nghĩ đến bất luận là ở Tiêu Hùng Lâm hay Tào Hân Hân xảy ra chuyện đều bất lợi đối với mình, lần nữa Cảnh Quốc Ninh phát hiện chính mình cũng đã quá sơ suất đối với việc của Diệp Trạch Đào.

Rất nhiều hành động của Tào Hân Hân đều cho mình chỉ điểm, việc này vốn đã muốn lấy mạng rồi. Tiêu Hùng Lâm thật sự là nhân vật cốt cán của mình, đã biết được khá nhiều thứ. Hai nhát dao này đều chĩa thẳng vào tim của mình, nếu cứ để mặc cho Diệp Trạch Đào phụ trách làm việc này, vấn đề tất nhiên sẽ càng lớn thêm. Về phía Tiêu Hùng Lâm thì mình không có biện pháp nào rồi, cũng may là chủ yếu nhằm vào những vấn đề của bản thân anh ta mà thôi, chỉ cần anh ta biết mình không đổ ngã, hẳn là miệng của anh ta cũng sẽ ngậm chặt lại, đến lúc đó có thể thông qua những người ở tỉnh giúp đỡ một chút, hẳn là không xảy ra chuyện lớn. Về phía Tào Hân Hân, người phụ nữ này có vượt qua được những buổi thẩm vấn không cũng khó nói, tuyệt đối không thể giao Tào Hân Hân cho người của Diệp Trạch Đào thẩm vấn!

Tào Hân Hân người phụ nữ này đừng nhìn thấy rất cứng cáp, tất cả đều phải dựa vào mình đỡ một tay. Nếu bọn Diệp Trạch Đào mà kiếm được đủ chứng cớ, không ai có thể biết được liệu người phụ nữ này sẽ tiết lộ ra những tin tức gì.

Nghĩ đến đây, Cảnh Quốc Ninh nghiêm túc nói:

- Không thể ngờ rằng lại có sự việc như thế này, tuy nhiên, đồng chí Tào Hân Hân hẳn là không thể làm ra những chuyện như thế này, ý kiến của tôi cho rằng chuyện nào ra chuyện đó, đừng vì xảy ra sự việc như thế này thì cho rằng đồng chí Tào Hân Hân có vấn đề. Việc điều tra tôi không phản đối, do Phòng Công an tiến hành, nhưng mà, đối với hành vi của đồng chí Tào Hân Hân cũng phải nói đến chứng cứ!

Nói tới đây, nhìn về phía Lôi Diên Tùng nói:

- Chủ tịch huyện Lôi, anh cho rằng nên như thế nào?

Trong lòng Lôi Diên Tùng đang hoảng sợ, nghe thấy Cảnh Quốc Ninh hỏi, lại nhìn thấy ánh mắt của Cảnh Quốc Ninh đầy thâm ý như vậy, trong lòng có chút chấn động, đã có chút ít gì đó hiểu rồi.

Thầm than một tiếng, sắc mặt Lôi Diên Tùng đã thay đổi lớn, trong lòng thầm nghĩ, sớm đã nghe nói Cảnh Quốc Ninh thật sự rất xảo quyệt, đã có không ít người sập bẫy của ông ta, thật sự không thể ngờ được, chính mình đã phòng ngừa mà vẫn không thể phòng ngừa được!

Lời nói của Cảnh Quốc Ninh đã nói rõ ràng, nếu mình không đứng về phía của ông ta, rất có khả năng ông ta sẽ tiết lộ mình ra.

- Tôi cho rằng lời nói của Chủ tịch huyện Cảnh cũng có rất có lý!

Lôi Diên Tùng nói một câu không nhẹ không nặng như vậy.

Tuy rằng không nhẹ không nặng, nhưng mà, là người cũng phát hiện thiết bị theo dõi được gắn trong phòng của ông ta, thái độ như thế này của Lôi Diên Tùng, đủ để nói rõ là ông ta không muốn làm cho sự việc lan rộng ra!

Trên mặt Cảnh Quốc Ninh lộ ra nụ cười, trong lòng suy nghĩ, Diệp Trạch Đào ngươi không phải muốn chỉnh sửa sao? Nhìn thấy chưa, trong sự việc này Lôi Diên Tùng là đứng về phía của mình, theo số lượng phiếu thì phía mình chiếm đa số. Trên lực lượng, về phía của mình vẫn còn có một Chủ tịch huyện, để xem Diệp Trạch Đào người làm như thế nào!

Dưới tình hình lực lượng cân đối thế này, Diệp Trạch Đào ngươi còn đuổi theo không buông, thì phải là áp đảo được phía trên hội nghị thường vụ, tin tưởng rằng Diệp Trạch Đào cũng sẽ không làm việc như thế này đâu.

- Bí thư Diệp, hay là cần phải biểu quyết một chút đi?

Cảnh Quốc Ninh nhìn về phía Diệp Trạch Đào hỏi một câu.

Quả nhiên Lôi Diên Tùng cũng sợ Cảnh Quốc Ninh rồi!

Từ việc này Diệp Trạch Đào càng hiểu thêm sự việc tiểu Cầm từng nói là bên phía Lôi Diên Tùng đã bị Cảnh Quốc Ninh thu phục, tuy nhiên, chỉ cần phía Tiêu Hùng Lâm xảy ra chuyện, phòng Công an rơi vào tay mình thì đã là một thắng lợi lớn rồi, Diệp Trạch Đào cũng không nghĩ rằng có thể thông qua việc Tào Hân Hân mở rộng sự việc này.

Mình mới đến một nơi mới, nếu làm quá mạnh mẽ, rơi vào trong mắt của cấp trên, đó chính là chủ nghĩa trên đỉnh núi, không đoàn kết. Tuy rằng trong lòng có chút ít tiếc nuối, cũng biết rằng có thể đi đến đây cũng đã không dễ dàng rồi, dù sao thì lực lượng bên phía mình vẫn còn rất yếu một chút.

Lúc Diệp Trạch Đào đang muốn thu binh, chỉ thấy Cố Lâm Cao nói:

- Tôi cũng có vài lời muốn nói.

Lúc nhìn thấy sắc mặt của Diệp Trạch Đào giãn ra một chút, trong lòng Cảnh Quốc Ninh có chút nhiều thả lòng. Biết rằng mục đích của Diệp Trạch Đào hẳn là miếng ăn phòng Công an đó, cũng không còn cách nào, mất đi thì mất rồi, sau này vẫn còn cơ hội để tranh đấu, cũng không phải sợ.

Nhưng mà, lúc Cố Lâm Cao đột nhiên muốn nói chuyện, trong lòng Cảnh Quốc Ninh liền căng thẳng.

Thêm phiền toái!

Đây đúng là mua thêm việc mà!

Cố Lâm Cao này muốn làm gì đây?

Một số chuyện cũ có liên quan đến Cố Lâm Cao liền nảy lên trong lòng, vốn cho rằng đã đè ép Cố Lâm cao gần chết rồi, ông ta cũng không dám có ý nghĩ phản kháng, thế mà không ngờ, ở thời điểm qua trọng này, lão già này lại muốn xuất chiêu!

Sắc mặt Cảnh Quốc Ninh lại trở nên khó coi.

Diệp Trạch Đào cũng không ngờ Cố Lâm Cao lại muốn nói chuyện, lúc nhìn về phía Cố Lâm Cao, trên mặt Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:

- Anh Cố nói đi.

Cố Lâm Cao nhìn những người ngồi ở nơi đây nói:

- Theo như tôi được biết, trong thời gian Tào Hân Hân đảm nhiệm chức giám đốc nhà khách huyện uỷ, thật sự là có không ít vấn đề. Ở đây tôi có thu thập được một chút ít tài liệu tố giác liên quan đến Tào Hân Hân cưỡng ép con gái của gia đình nông thôn nghèo khổ mại dâm, duới tay của Tào Hân Hân có một đám tay đấm tự xưng là đám bảo kê, bọn chúng đã từng ép chết vài mạng người rồi, theo tôi phòng Công an hẳn là nên tham gia điều tra!

Lời nói này vừa thốt ra, lập tức gợi lên tiếng hưởng ứng thật lớn, Cảnh Quốc Ninh nóng nảy rồi, Cố Lâm Cao lại đâm mình một nhát trong thời điểm quan trọng này chứ!

Ánh mắt dường như muốn giết người nhìn về phía Cố Lâm Cao, Cảnh Quốc Ninh nói:

- Đồng chí Cố Lâm Cao, ở đây là hội nghị thường vụ huyện uỷ, nói chuyện phải có bằng chứng!

Cố Lâm Cao nói mọt cách bình thản:

- Chủ tịch huyện Cảnh nói không sai, tất cả đều phải có bằng chứng, tuy nhiên, ở chỗ tôi thật sự có bằng chứng về việc Tào Hân Hân sai khiến tay chân đi lấy mạng người. Vốn vẫn còn muốn âm thầm điều tra một chút, nhân lúc phát sinh sự việc này, cũng muốn mời đồng chí Lưu Định Khải đến văn phòng làm việc của tôi một chuyến, tôi sẽ đem những bằng chứng đó giao cho đồng chí Lưu Định Khải.

Nói xong câu nói đó, Cố Lâm Cao đứng dậy.

Lúc Lưu Định Khải nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào tỏ ra thật sự rất nghiêm túc nói:

- Đồng chí Định Khải, cậu đi xem xem.

Bên trong phòng hội nghị lập tức trở nên yên tĩnh, ai cũng biết rằng vào thời điểm quan trọng này Cố Lâm Cao đã có sự lựa chọn, ông ta muốn đứng về phía Diệp Trạch Đào!

Vẻ mặt Lôi Diên Tùng có chút ít hoảng hốt ngồi ở chổ đó.

Hai mắt Của Cảnh Quốc Ninh dường như muốn phát hoả.

Diệp Trạch Đào nói:

- Thật sự là không thể ngờ được, việc này còn có nhiều nội tình như thế, xét thấy vấn đề của Tào Hân Hân rất nghiêm trọng, đồng chí Kiều Ứng Xương, cậu nhanh chóng sắp xếp nhân viên tiếp tục công việc thay thế vị trí của Tào Hân Hân!

Kiều Ứng Xương đồng ý.

Hàng loạt chiêu thức liên tục giáng xuống, đánh đến nỗi khiến cho người của Cảnh hệ không kịp phản kháng, toàn bộ đều nhìn về phía Cảnh Quốc Ninh.

Điều quan trọng nhất đó chính là Diệp Trạch Đào còn không chế mọi người ở nơi này, muốn gọi điện thoại để sắp xếp một chút ít cũng không được.

Như thế này thì phải làm như thế nào mới được đây!

Khoảng 10 phút, Cố Lâm Cao và Lưu Định Khải đều quay về phòng hội nghị.

Cố Lâm Cao nói:

- Lúc tôi có được món đồ này cũng có nghe qua một chút, âm thanh trong này cũng chính là giọng của Tào Hân Hân, một người cùng nghe một chút nhé.

Đây là nội dung của một cuộc ghi âm và một xấp tài liệu, xem ra tài liệu này cũng không ít.

Trong phòng hội nghị cũng có trang bị thiết bị truyền phát tin, cũng không biết có phải là người có dã tâm ghi lại không, bên trong đích thực là nội dung nghe rất rõ ràng Tào Hân Hân chỉ đạo.

Trong lúc đang nghe, Diệp Trạch Đào lại nhận được điện thoại, rất nhanh, Diệp Trạch Đào nghiêm túc nói:

- Các cậu lập tức khống chế nơi ở của Tào Hân Hân, tiến hành lục soát, kiểm tra nơi ở của Tào Hân Hân theo trình tự của các cậu!

Nghe thấy trong điện thoại Diệp Trạch Đào cho người đi điều tra chỗ ở của Tào Hân Hân, Cảnh Quốc Ninh càng nóng nảy, lớn tiếng nói:

- Bí thư Diệp, ở đây còn chưa làm rõ tình hình gì, sao đã vội vàng đi lục soát chỗ ở của đồng chí Tào Hân Hân!

Diệp Trạch Đào nói chậm rãi:

- Sau khi Mạc Lâm Tường bọn họ khống chế mấy cô gái là nhân viên phục vụ, lúc tiến hành tra khảo bốn người họ. Có một cô gái tên là Thi Lệ Cầm nói ra một sự việc, nghe nói ở trong một ngôi biệt thự của Tào Hân Hân có giấu không ít những đoạn phim ảnh của các lãnh đạo trong huyện. Đó chính là những thứ mà cô ta dùng để không chế các lãnh đạo trong huyện, vì để không xảy ra ảnh hưởng lớn, tôi đã đồng ý để đồng chí Mạc Lâm Tường đến nơi đó triển khai điều tra!

- Chỉ dựa vào lời nói của một cô gái nông thôn mà đi điều tra chỗ ở của một giám đốc, xảy ra chuyện gì rồi ai chịu trạch nhiệm?

Khúc Lập Toàn cũng cảm thấy việc này càng ngày càng nguy hiểm, liền trầm giọng nói.

- Tôi sẽ chịu trách nhiệm!

Diệp Trạch Đào lớn tiếng nói.

Nói tới đây, Diệp Trạch Đào nói:

- Xảy ra chuyện chỗ ở của lãnh đạo huyện uỷ có trang bị thiết bị theo dõi bản thân việc đó đã không bình thường rồi, còn thêm một số chuyện như thế, đủ để nói rõ Tào Hân Hân là có vấn đề. Trước tiên chúng ta hãy ngồi đây chờ đợi một chút đi, hẳn là rất nhanh sẽ có kết quả thôi!

Cảnh Quốc Ninh nóng giận đứng phắt dậy, lớn tiếng nói với Diệp Trạch Đào:

- Đồng chí Diệp Trạch Đào, đây là một lời nói độc đoán, còn có muốn ý kiến tập thể của toàn thể uỷ viên thường vụ không!

Nói xong câu nói đó, bước những bước chân lớn từ trong phòng hội nghị đi ra ngoài.

Mọi người đều nhìn ra, trên mặt của Cảnh Quốc Ninh có một cảm giác hoảng loạn.

Sau đó Khúc Lập Toàn cũng đứng dậy nói:

- Cuộc họp thành ra như vậy, tôi cho rằng có thể tan họp được rồi!

Nói xong cũng theo Cảnh Quốc Ninh đi ra ngoài.

Sắc mặt Thượng Bảo Vệ vô cùng khó coi, chần chừ một chút, cũng không có nói lời nào, cũng đứng dậy đi ra ngoài.

Ba người của Cảnh hệ đều biết rằng vấn đề của sự việc này quá lớn rồi, nếu sự việc bên phía Tào Hân Hân bị phơi bày ra, đối với Cảnh hệ mà nói đây chính là một đả kích mang tính huỷ diệt.

Nhìn thấy ba người đó đều chạy ra ngoài, Lôi Diên Tùng tỏ ra vô cùng bất an, đứng dậy cũng không được, ngồi cũng không xong.

Nhìn thấy vẻ mặt của Lôi Diên Tùng, Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:

- Một lời độc đoán cũng được, hai lời độc đoán cũng được, xảy ra chuyện chúng ta phải có trách nhiệm. Diệp Trạch Đào tôi năng lực khác thì không có, trách nhiệm hai chữ này cũng có thể nói được làm được. Tôi sẽ chịu trách nhiệm tất cả! Chủ tịch huyện Lôi, hai chúng ta vừa mới đến huyện Lục Thương, có rất nhiều tình huống cũng chưa được rõ ràng lắm, phạm chút sai lầm thì cùng nhau có trách nhiệm một chút. Chỉ cần làm việc đoàn kết cùng nhau tiến hành trao đổi, có mâu thuẫn và vấn đề cùng nhau giải quyết, cũng không có vấn gì to tát lắm. Tôi nghĩ, việc này Tào Hân Hân vẫn đang làm, rất may vẫn còn chưa lan rộng ra, trong huyện chúng ta vẫn có thể giải quyết một chút ít ảnh hưởng bất lợi.

Biểu hiện ban đầu của Lôi Diên Tùng vốn bất an nhưng khi nghe Diệp Trạch Đào nói vài câu nói như thế liền trở nên yên tâm lại.

Lôi Diên Tùng có thể nghe ra, Diệp Trạch Đào chính là trấn an lòng của mình, nếu thật sự ở bên Tào Hân Hân tìm được đồ vật có liên quan đến mình, Diệp Trạch Đào sẽ giúp mình che giấu lại. Đây cũng là một lối thoát, chí ít cũng sẽ không bị Cảnh Quốc Ninh vẫn luôn nắm nhược điểm trong tay.

Sau khi hiểu rõ, Lôi Diên Tùng nhắm mắt lại ngồi trên ghế, ông ta cũng phải ngồi đợi một kết quả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.