Phương Mai Anh đến cũng rất nhanh, ngay ngày hôm sau bà đã đến, bà theo mệnh lệnh của tổ công tác khảo sát mà đi đến tỉnh Cam Ninh.
Ở trong tỉnh Cam Ninh xảy ra một vài vụ tham nhũng trọng án, liên luỵ rất nhiều lãnh đạo, nơi này cũng đã trở thành nơi được Uỷ ban kỷ luật Trung ương coi trọng, sự có mặt của Phương Mai Anh đã nêu rõ ý muốn điều tra lại một lần nữa tình hình tham nhũng của các cán bộ tỉnh Cam Ninh, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, mấy người ở trên Tỉnh uỷ cũng không dám khinh thường chuyện này, đối với việc tiếp đón bà đến đây cũng đã áp dụng hình thức đón tiếp cao cấp.
Từ sau khi mở cuộc họp ở Tỉnh uỷ, Phương Mai Anh liền chạy một mạch đến thành phố Lan Phong, xem như đã thâm nhập trạm cơ sở thứ nhất.
Đừng thấy Phương Mai Anh chỉ là một nhân vật bậc trung trong Uỷ ban kỷ luật Trung ương, dựa vào danh nghĩa tổ trưởng, đến tỉnh Cam Ninh liền trở thành một nhân vật quan trọng. Bởi vì chiếc ghế Chủ nhiệm Uỷ ban kỷ luật Tỉnh vẫn còn trống, cùng đi với bà là Phó chủ nhiệm uỷ ban kỷ luật tỉnh – Trâu Đại Nhàn.
Nghe thấy Phương Mai Anh đến, một số lãnh đạo của thành phố Lan Phong đương nhiên phải coi trọng, cho dù là các cậu ấm cũng phải chuẩn bị tinh thần đón tiếp bà ta.
Đừng chỉ xem chức vị của Phương Mai Anh, chỉ cần xem chồng bà ta là Trịnh Thành Trung, ai cũng không dám coi thường sự tồn tại của bà.
Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Trạch Đào phát hiện người mẹ vợ này của mình lại có một mặt mạnh mẽ, cứng rắn đến thế, suốt đường đi đều vội vội vàng vàng, toàn thân tràn đầy một loại không khí mạnh mẽ.
Nhìn thấy khí chất đó của Phương Mai Anh, cuối cùng Diệp Trạch Đào cảm thấy vì sao Trịnh Tiểu Nhu lại có một số tính cách đó, phỏng chừng đó là do di truyền.
Từng người đi lên phía trước bắt tay chào hỏi Phương Mai Anh, Dư Đạo Tranh cũng tỏ ra cẩn thận rất nhiều.
Lúc đang bắt tay với Dư Đạo Tranh, Phương Mai Anh nghiêm túc nói:
- Thành phố Lan Phong xuất hiệ nhiều vấn đề như vậy, trong công tác đã của mọi người khó tránh khỏi xảy ra vấn đề, hi vọng mọi người có thể thay đổi tác phong làm việc, nắm chặt và làm tốt công tác giáo dục Đảng viên!
Trong lời nói mang một chút tính chất nghiêm túc, Dư Đạo Tranh lúc này đành gật đầu nói:
- Chúng tôi nhất định sẽ làm tốt công việc này!
Lúc bắt tay với Đoạn Nghĩa Hội, Phương Mai Anh mỉm cười nói:
- Tiểu Đoạn không tệ, đến nơi mới phải chăm chỉ làm việc đấy!
Điều này biểu hiện ra một chút cảm xúc thân thiết.
Đoạn Nghĩa Hội vội cười nói:
- Dì Phương đến đây rồi, xin dì chỉ bảo nhiều.
Đoạn Nghĩa Hội này cũng biết nói chuyện, lập tức đã biểu hiện thân thiết với Phương Mai Anh, khiến cho các quan chức đang tiếp đón ở đây đều biểu hiện ra một vẻ mặt đặt biệt.
Quả nhiên là con ông cháu cha trong thủ đô, nhân duyên trong thủ đô thật rộng lớn.
Đây cũng là suy nghĩ của các cán bộ đó.
Trộm nhìn biểu hiện của mọi người, Đoạn Nghĩa Hội đắc chí cười, điều cần đó chính là hiệu quả này!
Tuy nhiên, Phương Mai Anh cũng không có để ý đến việc này, chủ yếu là đối với những người từ thủ đô đến, bà đều cười nói vài câu.
Rất nhanh, đã đến phiên Diệp Trạch Đào bắt tay với Phương Mai Anh.
Nhìn thấy tinh thần của Diệp Trạch Đào vô cùng tốt, Phương Mai Anh một bên nắm chặt lấy tay Diệp Trạch Đào, một bên nói:
- Trạch Đào, lần trước lúc Bí thư Hạo Vũ đến đây, hẳn là bí thư đã có đích thân dặn dò cậu, nhất định phải phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà, lần này tôi đến đây là phải kiểm tra công tác của các cậu một chút đấy!
Lúc nói chuyện với Diệp Trạch Đào cũng đã lượt bớt đi một số lời nói khách sáo, cứ trực tiếp đi thẳng vào nội dung, so với thái độ lúc nói chuyện với Đoạn Nghĩa Hội càng thêm thân thiết.
Những lời này được thốt ra, mọi người liền náo động, không ngờ Diệp Trạch Đào lại là người được Bí thự Hạo Vũ đích thân phái đến, nghe ý nghĩa trong lời này, Diệp Trạch Đào cũng có thể có tiếng nói với Bí thư Hạo Vũ!
Biểu hiện của đám con ông cháu cha liền trở nên phức tạp, xem ra Diệp Trạch Đào và Trịnh gia thật sự có nội tình gì đó!
Diệp Trạch Đào cười thầm người mẹ vợ này của mình đang giúp mình tạo thế, đây là chuyện tốt!
Diệp Trạch Đào liền mỉm cười nói:
- Xin Chủ nhiệm Phương yên tâm, chỉ thị của Bí thư Hạo Vũ tôi luôn nhớ trong lòng, sau lần trước đến Thủ đô, tôi còn đặc biệt mời ông Ngô tới đây kiểm tra công tác, nếu như công việc chưa được làm tốt, có lẽ tôi đã không dám mời các ông ấy đến đây rồi, tin rằng phát triển của Giáp Hà có thể khiến họ hài lòng.
Ông Ngô nào chứ?
Vừa rồi mới nói là Bí thư Hạo Vũ, bây giờ sao đột nhiên lại có thêm một ông Ngô nào đó?
Ánh mắt mọi người nhìn Diệp Trạch Đào càng thêm đặc biệt.
Đừng nói người khác, ngay cả Mã Văn Diệu đang đứng kế bên nghe thấy trong lòng cũng rung mạnh, Diệp Trạch Đào là người có thể trực tiếp nói chuyên với Bí thư Hạo Vũ, còn có một ông Ngô nào đó nữa!
Lúc chăm chú suy nghĩ người có họ Ngô trong Trung ương, có rất nhiều người cũng đã nghĩ ra ông Ngô là ai.
Đây cũng là một nhân vật có lực lượng rất hùng hậu!
Vốn biết Diệp Trạch Đào có một số hậu thuẫn, bây giờ sau khi đích thân nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, một số hậu thuẫn của Diệp Trạch Đào lập tức càng thêm rõ ràng.
- Ừ, các cậu có lòng tin, đây là chuyện tốt, tôi cũng yên tâm, trước khi đến đây, ông Phùng cũng có hỏi đến cậu, nói là nếu cậu có đến thủ đô thì qua bên ông ấy chút.
Bà mẹ nó!
Những người đứng bên cạnh nghe thấy, trong lòng đầy khó hiểu, sao mà lại lôi ra thêm một ông Phùng nữa rồi!
Trong thủ đô người được xưng là ông Phùng thì có bao nhiêu người chứ, tương lai ông ta đứng xếp hạng nhất, trong quân đội bây giờ ông là nhân vật thứ nhất!
Lúc này Dư Đạo Tranh đã không còn cách nào bình tĩnh nữa, mí mắt cũng hơi hơi nhảy lên, nguồn nước của Diệp Trạch Đào ở thủ đô cũng rất sâu!
Mặt khác đám con ông cháu cha chỉ có thể cười khổ!
Lần này đám con ông cháu cha đến đây đều có suy nghĩ, sau khi mọi người đến đây rất có thể sẽ nêu ra hậu thuẫn của mình là ai, phải dùng thời gian ngắn nhất để tập hợp lại các cán bộ, vẫn còn chưa đợi bọn họ xuất chiêu, Phương Mai Anh vừa đến đã làm ra một động tĩnh lớn đến thế, điều này rõ ràng là muốn mọi người biết rằng Diệp Trạch Đào có hậu thuẫn lớn, hùng mạnh đến thế nào!
Đối với mọi quan hệ của Trịnh gia và Diệp Trạch Đào, thật ra mọi người cũng đã đoán được một phần nào đó rồi, nhưng không có cách nào kết luận được Diệp Trạch Đào và Trịnh Tiểu Nhu có quan hệ gì, chỉ biết Trịnh gia và Diệp Trạch Đào rất thân thiết với nhau, bây giờ nghe được những lời nói này của Phương Mai Anh, mọi người cũng chỉ có thể có biểu hiện phức tạp đứng đó nhìn xem.
Lúc này Phương Mai Anh đã để mắt đến biểu hiện của mọi người từ lâu rồi, lần này bà đến đây cũng vừa đúng lúc biết được chuyện một vài cậu ấm được điều đến Lan Phong, và hoàn toàn tin rằng những cậu ấm này sẽ lấy hậu thuẫn của mình để đối nghịch với Diệp Trạch Đào, nếu đã như vậy, vậy thì cũng nên rat ay trước một bước, mình nêu rõ những mối quan hệ này ra, cũng ủng hộ Diệp Trạch Đào một chút.
Hai người biểu hiện ra bộ dạng rất thân thiết, và để lộ ra một ít tin tức quan trọng, khiến cho vị Phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật cùng đến cũng nghiêm túc nhìn Diệp Trạch Đào một vài lần.
Không chỉ có cô ta, những người khác cũng có một chút chú ý đến Diệp Trạch Đào.
Trong đoạn đối thoại của Phương Mai Anh và Diệp Trạch Đào tuy rằng chỉ có một người có tên gọi rõ ràng là Bí thư Hạo Vũ, còn những người khác đều dùng cách gọi “Ông..” để xưng hô. Tuy nhiên, cách xưng hô này đối với một số lãnh đạo trong tỉnh mà nói, đã là những nội dung vô cùng rõ ràng rồi.
Trong lòng của rất nhiều người đã một lần nữa quan sát tỉ mĩ con người Diệp Trạch Đào này.
Thấy mục đích của mình đã đạt được, tâm trạng Phương Mai Anh không tệ, vỗ vỗ vai Diệp Trạch Đào nói:
- Lần này chú Trịnh của cậu cũng muốn tìm hiểu tình hình công tác của các cậu, có lẽ tôi phải đến Giáp Hà quan sát tỉ mỉ một chút mới được.
Không có gì để nói!
Đoạn Nghĩa Hội cười khổ, trong thời gian ngắn đã làm ra nhiều nhân vật lớn như vậy, mình rất không dễ dàng làm ra một thế lực lớn như vậy, làm sao xử lý đây?
Đoạn Nghĩa Hội là một người lợi hại, đều biết mọi người là các nhân vật ở ngoài mới đến, nhất định không thể nào đấu lại lực lượng bản địa như Diệp Trạch Đào, liền âm thâm tiến hành xâu chuỗi lại, nói rõ là nếu không đoàn kết lại nhất định không thể đấu lại lực lượng bản địa, sẽ không thể nào đạt được tin tức có lợi, vì thế liền tập hợp mọi người vây quanh mình, trong nháy mắt các lực lượng này đầu quân về một phía sẽ hình thành một lực lượng khổng lồ, Phương Mai Anh làm như vậy, các lãnh đạo trong tỉnh nhất định lại có nhận định mới rồi.
Ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, Đoạn Nghĩa Hội nhìn thấy ánh mắt mọi người người Diệp Trạch Đào có chút đặc biệt.
Quả nhiên là như vậy!
Lại nhìn về phía Dư Đạo Tranh, Đoạn Nghĩa Hội nhìn thấy tình hình khẽ cau mày của ông ta.
Vốn là muốn đoàn kết lại để tạo ra một lực lượng khổng lồ, vậy thì ở trong thành phố sẽ không sợ không có chỗ đứng, bây giờ trong lòng Đoạn Nghĩa Hội lại có thêm một chút ý tưởng, xem ra hẳn là nên lôi kéo Dư Đạo Tranh qua đây mới được!
Mọi người đều có suy nghĩ, ý tưởng riêng, Diệp Trạch Đào tạm thời không thể quản nhiều như vậy, phải xây dựng doanh trại của mình vững chắc mới là điều quan trọng.
Nghĩ đến đây, Diệp Trạch Đào chỉ tay về phía Mã Văn Diệu đang đứng kế bên, nói với Phương Mai Anh:
- Chủ nhiệm Phương, giới thiệu vị đồng chí này, vị này chính là chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố chúng tôi, đồng chí Mã Văn Diệu, là một nhân tài xuất sắc ở mọi phương diện đó.
Phương Mai Anh là người lăn lộn trong quan trường lâu năm, lập tức liền hiểu rõ người phụ nữ này hẳn là một nhân vật đã đầu quân về phía Diệp Trạch Đào, xem ra cũng chỉ khoảng chừng ba mươi tuổi hơn, cũng không có suy nghĩ gì khác, chủ động bắt tay với Mã Văn Diệu nói:
- Tiểu Mã à, lần này đến thành phố Lan Phong, phải làm phiền cô đi cùng với tôi rồi, thế nào, giới thiệu với tôi một chút về tình hình Lan Phong!
Bây giờ Mã Văn Diệu thật sự rất kích động, trong lòng càng cảm kích Diệp Trạch Đào, sau khi mình vừa biểu hiện ra mình đứng về phía Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào người ta đã giới thiệu mình với một vị lãnh đạo lớn như vậy, điều này nói rõ Diệp Trạch Đào là một nhân vật trọng tình trọng nghĩa, quyết định đi theo hắn nhất định không sai.
- Chủ nhiệm Phương, tôi nhất định sẽ cùng đi với bà!
Phương Mai Anh vỗ nhẹ lên tay Mã Văn Diệu nói:
- Gọi cái gì mà chủ nhiệm, tôi lớn hơn cô, cô gọi tôi là chị cả là được rồi.
Ngay lập tức kéo mối quan hệ của hai người lại gần nhau hơn.
Lúc này Mã Văn Diệu càng thêm kích động, từ trước đến giờ sự phát triển của mình đều không dễ dàng, thậm chí còn phải bán thân mới có thể đạt được. Lần này từ sau khi nghiêng về phía Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào người ta liền giới thiệu vị Lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật Trung ương với mình, đây là một ân tình quá lớn, nếu như dung đắp mối quan hệ này tốt, vậy thì mình sẽ có một hậu thuẫn vững chắc, đây có lẽ là một việc tốt mà người khác muốn tìm cũng không tìm được!
Nhìn thấy Phương Mai Anh đã hiểu rõ suy nghĩ của mình, trên mặt Diệp Trạch Đào lộ ra vẻ tươi cười.
Lúc này Diệp Trạch Đào mới nhìn thoáng qua xung quanh.
Sau khi nhìn qua một lượt, trong lòng Diệp Trạch Đào liền nắm chắc, lợi ích đạt được ngày hôm nay cũng không tệ, một phương diện có lợi chính là đã khiến cho mọi người biết được một chút ít lực lượng của mình, đối với mình mà nói đó là một việc tốt, điểm bất lợi đó chính là tập hợp lực lượng của các cậu ấm rất có thể sẽ liên kết với Dư Đạo Tranh.
Lúc nghĩ đến hai lực lượng này sẽ liên kết với nhau, Diệp Trạch Đào biết rằng hoạt động của mình phải nhanh chóng triển khai, nhất định phải đánh tan hành động liên kết của bọn họ càng nhanh càng tốt.