Diệp Trạch Đào đang định về nhà khách, Kiều Ứng Xương chần chừ một chút nói:
- Bí thư Diệp, các lãnh đạo ở huyện bình thường đều ở vườn Tĩnh Hải, công tác phục vụ này từ trước giờ đều là do Uỷ ban nhân dân phụ trách, hôm anh hành lý của anh đã được chuyển qua rồi.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, nhìn thoáng qua Kiều Ứng Xương, nhìn thấy Kiều Ứng Xương vẻ mặt có chút khác thường. Trong lòng suy nghĩ, muốn ở nhà khách, chuyển nhà cái gì chứ.
- Vẫn làm như thế sao?
- Cái này là thông lệ, phòng anh ở nên là phòng ở của bí thư Chương.
Diệp Trạch Đào liền hiểu rồi, chỗ mình ở thì ra là phòng ở trước của bí thư.
- Đừng bởi vì chuyện này ảnh hưởng đến cuộc sống của bí thư Chương.
Diệp Trạch Đào liền nói một câu.
Tuy rằng bí thư Chương xảy ra chuyện, người nhà của ông ta vẫn phải có phòng ở mới được.
Nghe thấy Diệp Trạch Đào quan tâm tới tình hình nhà bí thư Chương, Kiều Ứng Xương ít nhiều có chút cảm động. Tuy rằng bí thư Chương xảy ra chuyện gã không bị liên lụy. Nhưng dù sao cũng là người cùng một hệ, bí thư Chương đối với gã cũng không tồi. Nghe thấy Diệp Trạch Đào nói như vậy trong lòng gã cũng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Chuyện này gã cũng đã âm thầm ra tay, người nhà bí thư Chương đã được chuyển đến nhà mới, cũng không phải quá ảnh hưởng.
- Cái này ở huyện đã sắp xếp.
Kiều Ứng Xương liền nói một câu.
Diệp Trạch Đào lúc này mới khẽ gật đầu nói:
- Thật ra, người nhà của tôi cũng không ở đây, nên tôi có thể ở tạm chỗ nào cũng đều giống nhau.
Kiều Ứng Xương cười nói:
- Để tôi dẫn đi.
Theo Kiều Ứng Xương đi tới một tiểu khu yên tĩnh.
Xem thấy t́nh h́nh này, Diệp Trạch Đào cũng ít nhiều có chút giật mình, nơi này xây dựng thật sự là không tồi.
Hoàn toàn chính là xây dựng dành riêng cho các vị lãnh đạo, dùng một ít cảnh quan để ngăn cách từng khu biệt thự với nhau, như thế có thể tránh cho các cán bộ khi đến tìm nhà của lãnh đạo, sẽ tránh được sự xấu hổ khi bị các lãnh đạo khác nhìn thấy.
Phương thức xây dựng rất có dã tâm.
Xe đi qua, rất nhanh liền dừng lại ở bên ngoài một biệt thự bình thường.
- Bí thư Diệp, anh ở biệt thự này!
Kiều Ứng Xương nói.
Nhìn thấy một căn phòng rất lớn, Diệp Trạch Đào nhíu mày nói:
- Quá lớn đó?
- Bí thư Diệp, các biệt thự trong vườn Tĩnh Hải đều xây dựng như vậy, mọi người đều ở phòng như vậy.
Diệp Trạch Đào cũng không nhiều lời nữa, nếu là như thế này, ở đây là chỗ ở của các lãnh đạo chủ chốt. Chính mình nếu như lúc này không vào ở, hoặc là nói ra nói vào, cái này sẽ khiến đắc tội với một số người đang ở đây.
Trên mặt cũng không có thay đổi lớn, Diệp Trạch Đào biết rằng chính mình phải vào đó ở. Ở chốn quan trường nếu làm ra một cái gì quá khác biệt sẽ đắc tội với một số người.
- Bí thư Diệp, anh đã về!
Lúc này chỉ thấy bên trong rất nhanh có một người chạy ra.
Diệp Trạch Đào nhìn thấy, là Chánh văn phòng Uỷ ban nhân dân Kha Đạo Hải.
Kiều Ứng Xương giới thiệu với Diệp Trạch Đào:
- Bí thư Diệp, cậu ta là Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân đồng chí Kha Đạo Hải.
Diệp Trạch Đào liền giơ tay cầm tay Kha Đạo Hải nói:
- Làm phiền chủ nhiệm Kha rồi!
- Bí thư Diệp khách khí rồi, anh kêu tên của tôi là được rồi.
Diệp Trạch Đào trên mặt lộ ra tươi cười nói:
- Đừng làm phức tạp quá, có chỗ để ngủ là được rồi.
- Không phức tạp, không phức tạp. Biết bí thư Diệp đến, chúng tôi dựa theo công tác ở huyện, điều vài nhân viên phục vụ đến làm phục vụ, trong đó có một người là thư ký đời sống của anh.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, liền nhìn về phía Kiều Ứng Xương.
Kiều Ứng Xương mỉm cười nói:
- Huyện chúng tôi mấy năm gần đây thường xuyên có một vài cán bộ điều từ bên ngoài vào, suy nghĩ thấy công việc các lãnh đạo bề bộn, ở huyện liền tìm một vài cô gái nông thôn giúp đỡ quét tước phòng một chút, sắp xếp một chút chuyện ăn ngủ.
Kha Đạo Hải nói:
- Đều là những đứa con của gia đình nông thôn chất phác, điều kiện gia đình cũng không tốt, cái này cũng là giúp đỡ. Bí thư Diệp có thể không biết, vì làm công việc phục vụ này cũng phải chen chúc vỡ đầu. Việc này đối với không ít gia đình là một sự hỗ trợ, tất cả mọi người đều khó khăn!
Vốn muốn nói gì đó, bị lời này của Kha Đạo Hải nói cho Diệp Trạch Đào muốn nói cũng không nói ra lời. Không ngờ các cô gái nông thôn đi làm phục vụ cũng là một loại chiếu cố!
Chẳng lẽ đây là nét đặc biệt của huyện nghèo khó này sao?
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào không nói nữa, Kha Đạo Hải khóe miệng lộ ra nụ cười.
Theo Kha Đạo Hải đi vào ngôi biệt thự, Diệp Trạch Đào mới phát hiện hoàn cảnh bên trong và bên ngoài cũng không khác nhau lắm, cũng là một bộ dạng rất đơn sơ mộc mạc.
Nhìn thấy như vậy, Diệp Trạch Đào yên tâm một chút. Như thế là tốt rồi, ở cũng yên tâm.
- Tiểu Cầm, cô qua đây, đây là bí thư Diệp. Từ hôm nay trở đi, cuộc sống của bí thư Diệp là do cô phụ trách, làm việc cho tốt.
Một cô gái mặc quần áo phục vụ màu đỏ đứng đó, quần áo vừa vặn người, làm lộ ra những nét duyên dáng của cô ta. Cô gái này còn có chút không tự nhiên khi nghe Kha Đạo Hải giới thiệu.
Diệp Trạch Đào nhìn lại, cảm thấy trước mắt sáng ngời, cô gái này trong trang phục phục vụ, bộ dạng thật sự là linh hoạt, dáng người cũng rất thon thả.
Kha Đạo Hải nhìn trộm Diệp Trạch Đào, gã tin rằng Diệp Trạch Đào trẻ tuổi như vậy cho dù là làm bí thư, trong tâm cũng có cảm giác dục vọng với người đẹp. Nhìn thấy Diệp Trạch Đào ánh mắt sáng rực, Kha Đạo Hải ít nhiều có chút đắc ý. Cô gái tiểu Cầm này chuyên môn là đẹp nhất trong số nhân viên phục vụ, từ trước đến nay gã vẫn tiếc không nỡ đưa ra dùng. Lần trước Cảnh Quốc Ninh có chút ý đồ, nhưng trong huyện xảy ra nhiều chuyện liền quên mất chuyện này. Bản thân còn sợ đem tiểu Cầm tới đây, Cảnh Quốc Ninh sẽ không vui, không ngờ sáng sớm nay Cảnh Quốc Ninh đã lên tiếng đề nghị chuyện nhường cô gái này tới đây.
Tiểu Cầm cũng hiếu kỳ nhìn Diệp Trạch Đào
Bình thường mọi người cũng tiến hành giao lưu không ít, nữ giám đốc phụ trách nhà khách chính phủ cũng không ít lần chỉ thị ngầm cho mọi người. Lại thấy có cô gái lên giường cùng lãnh đạo, kết quả là cuộc sống của gia đình đã thay đổi rất nhanh. Đối với các cô này mà nói có thể thoát ly khỏi cuộc sống nông thôn, từ nay về sau sẽ được sống cuộc sống thành phố. Cho dù là cùng lãnh đạo lên giường cũng bằng lòng.
Cố ý vô tình, mọi người đã sớm chấp nhận tư tưởng “câu” lãnh đạo, tiểu Cầm cũng không ngoại lệ.
Lần này nghe nói đưa mình tới làm thư ký đời sống cho bí thư huyện ủy, tiểu Cầm đã nghĩ chắc chắc tuổi tác phải cao, nhưng cô ta cũng mong là tay Bí thư đó không thể khiến cho người ta không có cách nào chấp nhận được.
Hiện người thanh niên đang đứng trước mặt mình đẹp trai phong độ, tiểu Cầm còn có chút thất thần. Bất luận thế nào cô ta cũng không ngờ là bí thư huyện ủy lại là một người còn trẻ tuổi như vậy.
Vốn đang có chút do dự trong lòng nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy Diệp Trạch Đào sự do dự đó liền biến mất, người trẻ tuổi như vậy sẽ để ý tới mình sao?
Cái này ngược lại trở thành sự lo lắng của tiểu Cầm.
- Bí thư Diệp, nước tắm đã chuẩn bị sẵn rồi.
Nín nhịn nửa ngày, không ngờ tiểu Cầm nói ra một câu như vậy.
Nói những lời này, không biết thế nào trên mặt lại đỏ lên.
Kha Đạo Hải cũng không biết nhiều suy nghĩ của Tiểu Cầm, nghe thấy tiểu Cầm không ngờ đã nói ra trước như vậy, nhìn thoáng qua tiểu Cầm khen ngợi, thầm nghĩ rằng không nhận ra cô gái này còn rất biết làm việc!
Trên mặt Kiều Ứng Xương cũng không có thay đổi gì lắm, đối với gã mà nói, hiện tại là muốn xem xem hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào là như thế nào.
Diệp Trạch Đào coi như là người kinh nghiệm trong quan trường, nghe được những chuyện chốn quan trường cũng không ít. Liếc mắt một cái liền hiểu được ý đồ trong lòng bọn họ, trong lòng cười thầm. Xem ra các lãnh đạo ở huyện Lục Thương này nhằm vào vấn đề của chính mình đã tốn không biết bao nhiêu tâm tư.
- Làm gì đó ăn trước đi!
Kiều Ứng Xương nghe được lời của Diệp Trạch Đào bèn cười thầm, vừa rồi mọi người tan họp cũng không sắp xếp ăn cơm, hiện tại hắn đang muốn ăn cơm!
- Tiểu Cầm, bí thư Diệp liền giao cho cô đấy!
Kha Đạo Hải nói tới đây bèn cười với Diệp Trạch Đào nói:
- Bí thư Diệp, tôi không quấy rầy anh nữa, tôi phải qua chỗ chủ tịch Lôi xem tình hình thế nào.
Diệp Trạch Đào nghe thấy vậy, trong lòng chợt động lên, nếu nhằm mũi nhọn vào chính mình, chắc chắn cũng sẽ nhằm vào Lôi Diên Tùng, không biết có phải là cùng hoàn cảnh không.
Kiều Ứng Xương lúc này cũng nói:
- Bí thư Diệp, tôi cũng không quấy rầy nữa.
Nhìn hai người rời đi, Diệp Trạch Đào cũng không quan tâm tình hình tiểu Cầm, đi vào bên trong.
- Bí thư Diệp, anh ở trên tầng hai, tôi đưa anh lên.
Tiểu Cầm vội vàng tiến lên, có chút không tự nhiên nói với Diệp Trạch Đào.
- Làm phiền tiểu Cầm rồi.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười.
Tiểu Cầm đỏ mặt lên nói:
- Bí thư Diệp thực sự trẻ tuổi!
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Cô là người xã nào?
- Tôi ở xã Đại Thạch, là người thôn Hầu Thụ.
Diệp Trạch Đào chợt động lòng, xã Đại Thạch không phải hôm nay trong cuộc họp nói là chủ tịch xã nhận hối lộ sao, có thể từ chỗ tiểu Cầm tìm hiểu một chút tình hình.
Nghĩ sự tình, lúc theo tiểu Cầm lên tầng hai, Diệp Trạch Đào liền thấy giật mình.
Tầng một đơn sơ như vậy, nhưng vừa đến tầng hai này, là một tấm thảm dầy rải như vậy, lại nhìn toàn bộ tầng đều trang hoàng xa hoa tinh xảo, lại có dụng cụ gia đình bố trí đều rất tinh xảo.
Những đồ điện xa hoa cần dùng đều có.
Không ngờ là như vậy!
Diệp Trạch Đào thật sự giật mình, có thể thấy cuộc sống của lãnh đạo huyện là như thế nào!
Làm sao bây giờ?
Diệp Trạch Đào chần chứ.
Cũng đơn thuần chần chừ một chút, Diệp Trạch Đào vẫn bước vào, cái này chỉ có một loại hình thức, mấy chốt vẫn là trong lòng mình có quan tâm tới quần chúng hay không. Nên xem trước tình hình nơi này rồi nói sau, cho dù mình không ở nơi này cũng thể thay đổi vấn đề còn lưu lại.
- Cô đi xuống đi.
Diệp Trạch Đào bảo tiểu Cầm đi xuống.
Nhìn thấy tiểu Cầm không hiểu đi xuống tầng, Diệp Trạch Đào ngồi xuống, rất nhiều chuyện cần phải suy nghĩ một chút. Hôm nay họp một ngày, Diệp Trạch Đào nói tới khô miệng cũng nhìn ra một chút tình hình. Tuy rằng lần đầu tiên tại hội nghị thường vụ hắn nói ra tiếng nói của mình, bước tiếp theo chắc chắn sẽ đấu tranh càng thêm kịch liệt. Cảnh Quốc Ninh và Liễu Khâm Trí cũng không hề nhu nhược!
Nhìn thấy nơi mình ở hiện tại, Diệp Trạch Đào tin rằng đây cũng là thử thách của đối phương.
Có chút thú vị, mỹ nhân kế đã dùng rồi, không biết bọn họ còn có chiêu số gì nữa!