- Chủ tịch Diệp, xảy ra chuyện không hay rồi.
Xe của Diệp Trạch Đào đang trên đường đi vào thành phố. Cố Minh Trung đã đón đầu cười nói một câu.
- Có chuyện gì vậy?
- Trưởng ban thư ký Triệu Nghiệp Tuyền đang chủ trì việc sửa sang.
Không ngờ gã lại lấy phòng làm việc của mình làm trung tâm. Gã đang yêu
cầu kiến trúc sư thiết kế Tụ Vận Trận gì đó. Kết quả là bọn người của
Phó bí thư Đoạn phát hiện, việc này đang ầm ĩ hết cả lên.
Diệp Trạch Đào liền cười lên, việc này hắn sớm đã nghĩ ra. Triệu Nghiệp
Tuyền là người thích phong thủy. Gã đang chủ trì việc sửa sang chắc chắn sẽ làm chuyện gì đó. Xem ra hiện tại mình đã đoán đúng. Chỉ là việc này đến cũng khá nhanh.
- Cụ thể tình hình như thế nào?
- Chuyện là như thế này, Trưởng ban thư ký Triệu tin lời đề nghị của
thầy phong thủy. Nói là phong thủy ở tầng lầu này không được tốt lắm.
Nếu muốn có được một phát triển huy hoàng thì cần phải hội tụ số kiếp
của tất cả mọi người vào đây. Kết quả là ở đây phải đưa ra một số thiết
kế. Liền chôn gì đó trong này.
Ồ!
Triệu Nghiệp Tuyền này đúng là khác người!
Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy buồn cười.
- Chủ tịch Diệp, nghe nói Tụ Vận Trận này rất mạnh. Nếu sửa sang xong
thì tất cả tinh hoa sẽ dồn vào phòng làm việc của Triệu Nghiệp Tuyền.
Nếu là như vậy, Triệu Nghiệp Tuyền sẽ rất nhanh chóng nắm được đại mệnh
và từ đó sự nghiệp sẽ lên như diều gặp gió.
Diệp Trạch Đào
được một trận sững sờ cả người. Chuyện này cũng thật không đáng tin sao
có thể có chuyện như vậy. Như vậy thì làm quan quá dễ rồi!
-
Những chuyện mê tín như vậy, ít làm thôi. Một cán bộ lãnh đạo đầu tiên
phải biết nghĩ cho người dân mới phải. Có được sự ủng hộ của nhân dân
tôi thấy đó mới là vận may lớn.
Cố Minh Trung nói:
- Chủ tịch Diệp nói rất đúng. Đó mới là điều đúng đắn.
Diệp Trạch Đào nói:
- Tình hình hiện tại trong thành phố như thế nào rồi?
Cố Minh Trung nói:
- Nghe nói mọi người đều đề phòng. Chuyện Triệu Nghiệp Tuyền sửa sang
là tối hôm qua phái người âm thầm chôn đạo cụ nhưng đã bị Phó bí thư
Đoạn phát hiện ra. Lúc đó Phó bí thư Đoạn không vui lắm. Lúc đó ông ấy
đã mắng Trưởng ban thư ký Triệu một trận thậm tệ.
- Việc này làm cho Phó bí thư Đoạn rất kích động sao?
- Chủ tịch Diệp, việc này còn có nội tình. trong lúc Trưởng ban thư ký
Triệu đang chọn vật liệu tại chỗ ngồi của mấy vị Ủy viên thường vụ có
chôn một số gạch men sứ. Nghe thầy phong thủy của Trưởng ban thư ký thì
loại men này cũng không tệ, rất đẹp. Nhưng bên trong nó lại có dao hoặc
là mũi súng gì đó. Nếu như ai đó ngồi nhiều trên nó thì sẽ xảy ra
chuyện.
Diệp Trạch Đào càng nghi ngờ nhiều hơn nói:
- Nghe nói mọi người đều có thầy phong thủy, sao có thể không biết chuyện này?
- Chủ tịch Diệp, sau khi phát hiện ra chuyện chôn một số đạo cụ. Thầy
phong thủy của Phó bí thư Đoạn liền nghĩ tới vấn đề trong chuyện này,
liền bảo người đưa chỗ gạch men đó lên. Kết quả là ở phía dưới có một
lớp dao hoặc mũi súng bằng thủy tinh tán mảnh. Nếu bình thường, không ai chú ý tới chuyện này. Nhưng khi thầy phong thủy nhìn thấy, mới phát
hiện điều này. Lúc đó Phó bí thư Đoạn còn đánh Trưởng ban thư ký Triệu.
Nghiêm trọng như vậy sao!
Nghĩ đến Đoạn Nghĩa Hội bình thường rất trầm, không bao giờ nổi nóng.
Diệp Trạch Đào hiểu rằng lần này đã chọc giận Đoạn Nghĩa Hội.
Nói đến đây, Cố Minh Trung nói:
- Tôi cũng bảo người đem men sứ vào phòng của anh, bên dưới còn có chôn mấy cái mộc khống chế bọn tiểu nhân. Tôi đã mời thầy phong thủy xem
rồi. Cái này có nghĩa là bất cứ lúc nào cũng có thể chống lại âm mưu của bọn tiểu nhân. Tiểu nhân ở bên cạnh sẽ làm cho mọi chuyện của anh không thể thuận lợi.
Diệp Trạch Đào nghe đến đây tuy rằng không
tin vào phong thủy nhưng trong lòng cũng dâng lên phẫn nộ. Tên Triệu
Nghiệp Tuyền này thật không ra gì, lại âm thầm làm chuyện như vậy!
Cố Minh Trung nói:
- Chủ tịch Diệp, từ bây giờ bắt đầu tôi sẽ sắp xếp cho người đi theo
bảo vệ cậu hai tư trên hai tư. Quyết không để xảy ra chuyện như vậy nữa.
Xảy ra chuyện như vậy, Cố Minh Trung cũng cảm thấy trên mặt mình thiếu ánh sáng. Suýt nữa thì làm hại Diệp Trạch Đào.
Cố Minh Trung vừa nghe xong điện thoại, điện thoại do Tôn Dân Phú gọi đến. Vừa mở miệng, Tôn Dân Phú đã nhận lỗi:
- Chủ tịch Diệp, Tôi đã làm việc không tốt, không ngờ lại để Triệu Nghiệp Tuyền suýt nữa làm hại anh.
- Đó không phải là lỗi của cậu!
Diệp Trạch Đào rất nhanh chóng đã hồi phục, trong người đã có Ngũ Cầm
Hí. Nếu thực sự là có vấn đề thì ngồi ở đó cũng có thể cảm nhận được.
Những chuyện hại bản thân mình cơ bản là không thể thực hiện được.
Sau khi trấn an Tôn Dân Phú xong Diệp Trạch Đào nói:
- Tình hình hiện giờ sao rồi?
Đang hỏi thì Tôn Dân Phú nói:
- Bên ngoài hình như lại xảy ra chuyện nữa rồi!
- Được, lát nữa tôi sẽ tới!
Tắt điện thoại, Diệp Trạch Đào ngồi trong xe cũng cảm nhận được một
chuyện gì đó rất lạ. Triệu Nghiệp Tuyền này rốt cục là như thế nào? Sao
có thể làm việc bất cẩn như thế?
Khi đang nghĩ thì Diệp Trạch Đào nghe thấy tiếng điện thoại kêu. Vừa nhìn thì thấy Lâm Tinh U vợ của Trần Hỷ Toàn gọi điện tới.
- Chủ tịch Diệp, Thành phố của các cậu đang rất náo nhiệt!
Nghe thấy cô ta nói như vậy, nghi hoặc của Diệp Trạch Đào đã được giải
tỏa. Xem ra những hoạt động này là do Lâm Tinh U đứng sau thao túng.
- Cậu cũng nên chú ý một chút mới phải!
Diệp Trạch Đào rất quan tâm tới câu nói vừa rồi.
Dựa vào lực lượng sau lưng của bọn Triệu Nghiệp Tuyền. Những việc như thế này cũng có thể gây nguy hiểm cho Lâm Tinh U.
Lâm Tinh U liền cười nói:
- Những chuyện như thế này chúng tôi chắc chắn sẽ không nhúng tay vào.
Chỉ là vì muốn mọi chuyện càng trở lên tốt hơn. Phòng làm việc của cậu
đã phải chịu ảnh hưởng rồi.
Khi Diệp Trạch Đào nghĩ tới sự
khôn khéo của bọn người Trần Hỷ Toàn, biết rằng những chuyện này chắc
chắn không làm liên lụy đến họ, liền cười nói:
- Cũng đủ để náo nhiệt!
Lâm Tinh U kể lại cho Diệp Trạch Đào nghe mọi chuyện một lượt, cũng không hề tin nhiều.
Nghe xong điện thoại, Diệp Trạch Đào lại ngồi xe trở về tòa nhà đang sửa.
Vừa xuống xe, Tôn Dân Phú đã ở bên ngoài chờ sẵn hoan nghênh:
- Vừa rồi thật là ồn ào, Phó chủ tịch thành phố Hàn mắng Triệu Nghiệp
Tuyền. Hai người đó suýt nữa thì đánh nhau, quần áo cũng xé nát tươm.
Họ làm thật sao?
Diệp Trạch Đào vừa đi vừa hỏi Tôn Dân Phú tình hình.
Lẽ ra, phòng làm việc của Hàn Ủy cũng đã bị động tay chân. Lần này nghe thầy phong thủy nói sau khi Triệu Nghiệp Tuyền thiết kế xong Tụ vận
trận phòng làm việc phía dưới của gã vừa đúng là phòng làm việc của Hàn
Ủy. Hàn Ủy sẽ là người đâu tiên bị Triệu Nghiệp Tuyền lấy mất vận may.
Nếu Hàn Ủy chuyển phòng làm việc tới đó thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện.
Nghe bài giảng thuật của Tôn Dân Phú, Diệp Trạch Đào cảm thấy chuyện này thật sự là đã rối tinh rối mù rồi.
Nghĩ tới cuộc điện thoại vừa gọi tới của Lâm Tinh U, Diệp Trạch Đào
cũng cảm thấy bùi ngùi. Phong thủy của một cục không ngờ đã phá hoại
tiểu đoàn này. Tin rằng chuyện này có thể xảy ra. Bọn người Triệu Nghiệp Tuyền xem ra sẽ khó tồn tại rồi.
Lúc này mọi người đều tụ
họp trước lầu làm việc. Vì chuyện này có liên quan đến lão lãnh đạo nên
bọn người Cố Minh Trung đã chặn các nơi, không để người khác đi vào.
Khi Diệp Trạch Đào đi lên tầng năm nơi Triệu Nghiệp Tuyền đang ở quả nhiên đã nhìn thấy mấy vị ủy viên đang ở đó.
Khi vừa nhìn thấy mọi người, Diệp Trạch Đào liền có thể nhìn ra trên khuôn mặt của các Ủy viên Thường ủy đều rất khó nhìn.
- Triệu Nghiệp Tuyền đồ chó hoang, mày muốn có được chức cao thì cũng không thể giẫm lên người khác để lên chứ!
Có thể nghe ra đây là giọng chửi bới của Hàn Ủy.
Đi đến nơi, quả nhiên là Hàn Ủy đang mắng.
Nhìn lại Dư Đạo Tranh, Diệp Trạch Đào cũng thấy ông ta đứng đó với sắc mặt rất khó coi.
Diệp Trạch Đào cũng không nghĩ đến sẽ qua đấy và nói gì liền đi về hướng phòng làm việc của Triệu Nghiệp Tuyền.
Lúc này Cố Minh Trung liền đi theo sau Diệp Trạch Đào, chỉ lên mấy miếng gạch men sứ nói:
- Chủ tịch Diệp anh xem đi. Những miếng gạch men sứ này được đặt đặc
biệt. Tất cả đều là màu đen, trung tâm là ngôi sao năm cánh màu vàng. Âm thầm mai phục ở bốn phương đông, tây, nam, bắc. Nghe nói, vận may sẽ
bắt đầu từ đây. Ngoài ra, cậu xem chỗ này nghe nói là thầy phong thủy
thiết kế. Có thể đem toàn bộ toàn bộ vận may của tòa nhà tập trung tại
đây.
Sau khi Diệp Trạch Đào xem một số đạo cụ cũng chỉ có thể không ngừng lắc đầu. Triệu Nghiệp Tuyền đúng thật là Đạo nhân phong
thủy. Cả tòa nhà làm việc này không ngờ bị hắn làm cho ra như vậy!
Bước ra từ phòng làm việc, Diệp Trạch Đào vẫn còn nhìn thấy mọi người đang vây chặt lấy Triệu Nghiệp Tuyền.
Khi nhìn lại Triệu Nghiệp Tuyền, chỉ nhìn thấy sắc mặt của tên tiểu tử
này đã biến sắc. Quần áo cũng đã bị rách tả tơi, khuôn mặt thì hình như
đã bị ai đó đánh.
Thấy tình hình như vậy, Diệp Trạch Đào bước qua nói:
- Như thế này thì còn ra cái gì! Còn giữ hình tượng nữa hay không. Việc này để cán bộ thành phố Lan Phong biết thì còn ra thể thống gì? Để cấp
trên biết được thì phải làm sao? Phong thủy chuyện mê tín như vậy đừng
có quá tin. Sau này chú ý một chút thì được rồi! Tôi thấy hãy giải tán
đi thì hơn!
Vốn dĩ Triệu Nghiệp Tuyền đang không biết làm thế nào vừa nghe thấy những lời vừa rồi liền rất cảm động. Diệp Trạch Đào
vẫn là thấu tình đạt lý hơn cả!
Dư Đạo Tranh vốn dĩ muốn
khuyên một chút nhưng nghĩ lại đây là việc của các công tử. Hơn nữa, gã
cũng là người bị hại. Tên Triệu Nghiệp Tuyền không ngờ lại đặt ở chỗ
mình một cái phễu. Điều này không khác gì việc hủy hoại khí tiết của
mình!
Vừa nghĩ tới đây, Dư Đạo Tranh cũng không có ý khuyên giải gì nữa.
Khi nghe thấy những lời vừa rồi của Diệp Trạch Đào, dđt mới nghĩ mình
là Bí thư của Thành ủy. Xảy ra chuyện như vậy mà để truyền ra ngoài thì
vấn đề này không nhỏ chút nào. Quyết không thể để chuyện này xảy ra
được. Nghĩ tới đây gã chỉnh lại sắc mặt của mình nói:
- Đồng chí
Diệp Trạch Đào nói rất đúng. Việc mê tín như việc xem phong thủy sau này không được làm ở tòa nhà làm việc này nữa. Còn ra cái thể thống gì, các người đều là Ủy viên thường vụ đó.
Viên Hướng Vinh lúc này mới lên tiếng nói:
- Thế này đi, việc sửa sang thì để một người khác phụ trách. Đồng chí Triệu Nghiệp Tuyền đừng lo chuyện này nữa.
Đoạn Nghĩa Hội nói:
- Tôi thấy để đồng chí Hàn Ủy phụ trách là tốt hơn cả!
Đoạn Nghĩa Hội lúc này cũng nén cơn giận trong lòng nghĩ rằng lần này
Triệu Nghiệp Tuyền đều đã tính kế với mọi người. Nếu không phải trong
lúc vô ý thầy phong thủy phát hiện ra chuyện này, không chừng đã bị gã
hại rồi. Trừng mắt lên nhìn Triệu Nghiệp Tuyền một cái, lúc này Đoạn
Nghĩa Hội mới quay người bước đi.
Dư Đạo Tranh suy nghĩ một chút, nói với Hàn Ủy;
- Chủ tịch Hàn, việc này ông phải vất vả rồi!
Mọi người từng người một rời khỏi đó. Diệp Trạch Đào thấy mọi người đều đã rời đi lúc này mới đi ra vỗ vào vai Triệu Nghiệp Tuyền, sau đó mới
quay người bước đi.