Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 702: Chương 702: Trần Hỷ Toàn rất khí phách




Nghĩ đến Trần Hỷ Toàn đầu tư một số tiền lớn như vậy, nhưng kết quả lại có một công ty còn lớn hơn cạnh tranh, Diệp Trạch Đào cũng không muốn Trần Hỷ Toàn phải chịu thiệt, liền bấm điện thoại gọi cho Trần Hỷ Toàn.

Trần Hỷ Toàn là do nể mặt mình nên mới tới đây đầu tư, nếu có chuyện như vậy mà không nói cho anh ta biết thì quả là không phải chút nào, Diệp Trạch Đào vẫn muốn nói rõ tình hình cho Trần Hỷ Toàn biết, cho Trần Hỷ Toàn lựa chọn.

- Lão đệ à, anh có hẹn mấy người bạn, đang định qua đó.

Trần Hỷ Toàn rõ ràng đang vô cùng vui vẻ.

Diệp Trạch Đào cảm nhận được Trần Hỷ Toàn đang tràn đầy nhiệt tình, liền nói:

- Anh Trần, có chuyện tôi nhất định phải báo cho anh biết.

- Cậu nói đi!

Nói tới chính sự, Trần Hỷ Toàn liền nghiêm túc trở lại.

Diệp Trạch Đào liền kể chuyện tập đoàn Deakin có ý định đầu tư 4 tỷ vào huyện Lục Thương.

Trần Hỷ Toàn chăm chú nghe, sau khi đợi Diệp Trạch Đào nói xong, Trần Hỷ Toàn liền nói:

- Tập đoàn Deakin đã gia nhập vào liên minh các công ty nước ngoài lớn ở châu Á, theo anh được biết, khi ở thị trường châu Á, liên minh Đông phương này đều sử dụng một loại phương pháp đó là liên hợp lại để chèn ép người ta rồi cùng chia sẻ lợi ích, lần này có lẽ bọn chúng muốn tập hợp lực lượng lại trước muốn phá hỏng lần đầu tư này của ta, sau sẽ cùng nhau chia sẻ lợi ích!

Trần Hỷ Toàn bỗng chốc liền nhắc đến cái tên liên minh Đông Phương, Diệp Trạch Đào thầm gật đầu, Trần Hỷ Toàn đúng là vô cùng thông hiểu tình hình trong ngoài nước.

- Anh Trần, đối với anh mà nói việc này sẽ tạo ra áp lực không nhỏ, tôi rất lo lắng cho việc đầu tư của các anh! Nếu như không được anh hãy suy xét lại một chút đi!

Trần Hỷ Toàn nghe được lời nói của Diệp Trạch Đào trong lòng cảm thán không thôi, Diệp Trạch Đào này đúng là một con người nhân hậu, nếu đổi lại là một người khác thì chắc chắn sẽ không có chuyện báo chuyện này cho mình biết, rất nhiều cán bộ vì thành tích này là đều dùng thủ đoạn lừa gạt các thương nhân đến đầu tư.

Trần Hỷ Toàn thực ra đã sớm biết chuyện này, anh cũng muốn xem thái độ của Diệp Trạch Đào ra sao, bây giờ nghe Diệp Trạch Đào nói vậy Trần Hỷ Toàn càng thêm tín nhiệm Diệp Trạch Đào, anh tin tưởng nhân tài Diệp Trạch Đào này đúng là hy vọng phát triển sản nghiệp dân tộc của Trung Quốc.

- Lão đệ, việc này anh đây đã sớm biết rồi!

Diệp Trạch Đào sửng sốt:

- Anh biết rồi sao?

Trần Hỷ Toàn mỉm cười nói:

- Có lẽ cậu còn chưa biết, đối với mỗi dự án đầu tư lớn của chúng tôi, liên minh Đông Phương đều phái người đàm phán qua với tôi. Cho tôi hai con đường, một là rút đầu tư sau đó sẽ nhận được hồi báo trên thị trường quốc tế; con đường khác nữa chính là công ty chúng tôi phải chịu đả kích trên toàn cầu!

Diệp Trạch Đào lúc này hoàn toàn chấn động, thật không ngờ lại còn có chuyện như vậy, đối mặt với áp lực khổng lồ như vậy nhưng Trần Hỷ Toàn vẫn có vẻ bình tĩnh đến vậy được. Điều này khiến cho cách nhìn của Diệp Trạch Đào đối với Trần Hỷ Toàn lại càng khác hơn.

Diệp Trạch Đào càng thêm tin tưởng, chỉ cần Trần Hỷ Toàn rút vốn đầu tư anh ta sẽ có được lợi ích lớn hơn thế rất nhiều, thế nhưng đối mặt với món lời lớn như thế Trần Hỷ Toàn vẫn hạ quyết tâm đến huyện Lục Thương để phát triển, điều này đúng là vô cùng đáng quý.

- Anh Trần, anh nghĩ thế nào vậy?

Diệp Trạch Đào hỏi.

- Lão đệ, Trần Hỷ Toàn này cả cuộc đời này đã sống quá tốt rồi, cũng đã hưởng thụ đủ mọi thứ tốt đẹp mà người khác không có. Trần Hỷ Toàn tôi thứ khác thì không có nhưng trái tim này vẫn luôn là trái tim của một người con dân Trung Quốc. không phải chỉ là chèn ép thôi sao? Trung Quốc là thị trường lớn nhất thế giới. Không đi ra được thị trường nước ngoài tôi phát triển ở trong nước, hơn nữa, tập đoàn của tôi cũng không phải dễ dàng bị lật đổ được, không phải có vài phần bản lĩnh thì Trần Hỷ Toàn tôi cũng đã không thể lăn lộn trên thị trường lâu như vậy được!

Diệp Trạch Đào trong lòng cảm động. Ai nói thương nhân hám lợi không màng đến trái phải đúng sai. Vẫn còn có không ít những doanh nhân có tấm lòng luôn hướng về tổ quốc!

Diệp Trạch Đào biết rằng, vào thời điểm quan trọng này nếu Trần Hỷ Toàn bỏ chạy thì đó là một đòn đả kích lớn đối với bản thân, vào lúc này Trần Hỷ Toàn đưa ra quyết định như vậy, áp lực mà anh ta phải chịu cũng không hề nhỏ hơn Diệp Trạch Đào, con người này đúng là rất được!

- Anh có cần giúp đỡ gì không?

Diệp Trạch Đào hỏi.

Trần Hỷ Toàn nói:

- Tạm thời không có, lần này tôi định chuyển trọng tâm phát triền về trong nước, huyện Lục Thương chính là khu vực trọng điểm, tôi tin tưởng lão đệ cậu đấy!

Đây là Trần Hỷ Toàn đã hoàn toàn nhằm thẳng vào mình rồi!

- Anh Trần, anh nắm chắc được mấy phần?

Diệp Trạch Đào vẫn lo lắng cho trận đấu sắp tới giữa công ty Trần Hỷ Toàn và công ty nước ngoài kia.

Trần Hỷ Toàn cười ha ha nói:

- Trung Quốc là một đất nước rất kỳ lạ, bất kể là ai tới Trung Quốc đều sẽ thay đổi, trên phương diện này, đầu tư nước ngoài đã yếu hơn vốn đầu tư trong nước của chúng ta, bọn họ lại không nắm chắc được thị trường Trung Quốc, đây là một ưu thếcủa chúng ta, ngoài ra, căn cứ điện ảnh truyền hình nằm tại Trung Quốc, người nước ngoài muốn đến đây làm trò cũng không hề dễ dàng gì, đây không thể là điều mà tiền bạc có thể quyết định được mà là vấn đề xây dựng thực sự, về mặt này Trần Hỷ Toàn tôi quyết không sợ bọn họ!

Diệp Trạch Đào nghĩ cũng đúng, dự án điện ảnh truyền hình không giống với các dự án bình thường, liên minh Đông Phương kia cũng không chắc chắn có thể đánh bại dự án của Trần Hỷ Toàn.

- Anh hãy yên tâm đi, đất nước chúng ta đã có chính sách ủng hộ, chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực ủng hộ đến cùng!

Diệp Trạch Đào cũng quả quyết nói.

Trần Hỷ Toàn cười ha ha nói:

- Huyện Lục Thương hiện tại đã trở thành một chiến trường phá vòng vây sản nghiệp dân tộc của Trung Quốc, cũng không phải tôi không chú ý đến chuyện này, rất nhiều thương nhân yêu nước có chí muốn chấn hưng đất nước đang chú ý đến nơi đây, không phải bọn họ cũng có một liên minh đông phương sao? Chúng ta đang liên hợp, một liên minh các thương nhân yêu nước đang chuẩn bị xây dựng, tôi tin tưởng vững chắc rằng liên minh này của Trung Quốc nhất định sẽ vững mạnh!

Diệp Trạch Đào trong lòng kích động không thôi, vì sự phát triển của đất nước Trung Quốc, càng ngày càng có nhiều thương nhân yêu nước đoàn kết lại.

Trần Hỷ Toàn còn nói thêm:

- Lão đệ à, cậu có thể khiến cho sản nghiệp dân tộc đang trên đà nguy vong vượt lên tuyến đầu, rất nhiều người đang chú ý đến cậu, cũng có rất nhiều người đến ủng hộ cậu, hiện tại cậu không còn chỉ là một Bí thư Huyện nhỏ nhoi nữa mà chính là đại diện cho hy vọng của sản nghiệp dân tộc của Trung Quốc, cậu không thể bị lật đổ! Cậu không cần quan tâm chuyện của chúng tôi, cứ yên tâm đi, không phải chỉ là đấu đá trên thương trường thôi sao? Thương nhân Trung Quốc chúng tôi vẫn đang đấu với các công ty nước ngoài, cho tới bây giờ trận quyết đấu này vẫn chưa hề dừng lại!

Rất có khí phách!

Diệp Trạch Đào dù là nói chuyện qua điện thoại nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được ý chí chiến đấu sôi sục lộ ra từ giọng nói của Trần Hỷ Toàn.

Có những thương nhân yêu nước như vậy còn có chuyện gì không thể làm được nữa?

Diệp Trạch Đào lại càng thêm tin tưởng vào sự thành công của sản nghiệp dân tộc.

- Lão đệ, có một dự án ô tô và dự án di động cũng đang dự định đầu tư đấy, cậu cũng nên có tâm lý chuẩn bị đi thì hơn.

Trần Hỷ Toàn cũng nói ra một số chuyện mà anh ta biết.

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Như vậy cũng tốt, kết quả như vậy là sự phát triển nhảy vọt của huyện Lục Thương!

Trần Hỷ Toàn cười ha ha nói:

- Nói rất hay, lần này tất cả đều phải làm cho thật tốt!

Gọi xong cuộc điện thoại này, Diệp Trạch Đào mới xem như yên tâm hơn nhiều.

Thực sự thì, khi Trần Đại Tường gọi điện Diệp Trạch Đào lo lắng công ty Trần Hỷ Toàn phải đối mặt với sự cạnh tranh của công ty nước ngoài mà rút vốn, nhưng hắn cũng thật không ngờ có nhiều thương nhân yêu nước đã liên hiệp lại, vừa nghĩ tới một tổ chức thương nhân cùng chống đỡ cạnh tranh với liên minh đông phương kia Diệp Trạch Đào trong lòng thấy ấm áp, không phải một thân một mình mình chiến đấu, đã có rất nhiều người cùng đứng về một chiến tuyến với mình.

Ngồi đó trầm tư một hồi thì Tôn Lôi đi đến.

Nhìn thấy Tôn Lôi tiến vào, Diệp Trạch Đào nghĩ thầm chắc chắn lại có điều gì đó xảy ra rồi.

Quả nhiên Tôn Lôi nghiêm túc nói:

- Bí thư Diệp, có chút chuyện, dự án đầu tư 1.8 tỷ của công ty cổ phần Tam Hoa tập đoàn Nhật Bản, họ nói với chúng ta là muốn thay đổi dự án đầu tư.

Diệp Trạch Đào bình tĩnh nói:

- Chuyện là như thế nào?

Tôn Lôi nói với Diệp Trạch Đào:

- Công ty cổ phần Tam Hoa cho rằng sau này huyện chúng ta còn có tương lai phát triển, huyện chúng ta có vị trí địa lý phóng xạ cực lớn, đặc biệt nhận thấy người Trung Quốc có nhu cầu dùng xe ô tô không ngừng gia tăng cho nên bọn họ định đầu tư thêm hơn một tỷ để xây dựng một nhà máy sản xuất ô tô chạy bằng pin.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:

- Tốt, có thêm hơn một tỷ mấy, huyện chúng ta có thể càng nhanh phát triển hơn, đây đúng là chuyện tốt!

Tôn Lôi trong lòng sửng sốt liền nhìn Diệp Trạch Đào.

Tôn Lôi sau khi nghe ngóng được tin tức này liền giật mình kinh hãi, hoàn toàn thật không ngờ sẽ có biến hóa như thế, Tôn Lôi liền gọi điện thoại cho Tôn Tường Quân trước để hỏi ý kiến, Tôn Tường Quân nói đây rất có thể là hành vi cạnh tranh với mục đích chính là chèn ép sản nghiệp dân tộc mà huyện Lục Thương đang tiến hành.

Vốn dĩ Tôn Lôi còn tưởng rằng Diệp Trạch Đào nghe xong việc này sẽ nhảy dựng lên, không ngờ hắn lại vô cùng bình tĩnh và ngồi đó yên lặng lắng nghe.

- Bí thư Diệp, không phải anh nói có một công ty muốn đầu tư vào dự án ô tô sao? Cứ như vậy không phải là huyện Lục Thương đã có tới hai dự án ô tô rồi, điều này hoàn toàn là cuộc cạnh tranh lẫn nhau!

Tôn Lôi nói ra một câu như vậy.

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Theo tôi được biết, tập đoàn Deakin của Mĩ cũng muốn đầu tư một dự án đầu tư bốn tỷ về điện ảnh truyền hình vào huyện Lục Thương.

Tôn Lôi tròn mắt, hắn hoàn toàn không nghĩ lại còn có chuyện như vậy.

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Đó là chuyện tốt, cậu nghĩ đi, huyện chúng ta bỗng chôc có nhiều dự án đầu tư đến như vậy, đây là điều mà toàn tỉnh chưa nơi đâu làm được, tin rằng nhất định huyện chúng ta sẽ có một bước nhảy vọt lớn về kinh tế, đây là chuyện tốt, đối với dân chúng huyện ta mà nói chính là một chuyện tốt vô cùng lớn rồi, chính quyền bên này của các cậu cần phải tích cực thúc đẩy việc này, phải làm tốt công tác phục vụ!

Tôn Lôi trong đầu đầy nghi hoặc, nhìn Diệp Trạch Đào một hồi mới gật đầu nói:

- Bí thư Diệp nói rất phải, huyện chúng ta đã gặp được cơ hội phát triển xưa nay hiếm thấy rồi!

Nhìn Tôn Lôi đi ra ngoài, Diệp Trạch Đào trong lòng không được bình tĩnh như ngoài mặt, xem ra đối phương muốn dùng lực lượng kinh tế hùng mạnh để phá hủy sản nghiệp dân tộc Trung Quốc rồi!

Hoàn toàn không thể ngờ được, sản nghiệp dân tộc Trung Quốc này vừa mới bắt đầu đã gặp phải đối thủ hùng mạnh rồi, liệu còn có thể làm công tác thí điểm nữa không?

Diệp Trạch Đào lập tức cảm thấy trọng trách trên vai mình càng trở nên nặng nề hơn.

Khi nghĩ đến khí phách của Trần Hỷ Toàn, ánh mắt Diệp Trạch Đào lại lộ lên ánh sáng, bất kể thế nào cũng phải mở ra một con đường máu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.