Nhưng Lương Di Tâm điều tra một phía như vậy hoàn toàn vô căn cứ, có thể cô nhìn nhầm hoặc như thế nào đó, cũng không thể kết luận được nhà đầu tư bí ẩn đã đầu tư cho An Dụ Vân là Lãnh Dật Hiên được. Lãnh Dật Hiên nổi tiếng là người mưu mô tàn ác bậc nhất thương giới, dẫu là người bình thường hay người cả đời chỉ quanh quẩn trong giới giải trí như Lương Di Tâm cũng ít nhiều biết đến danh tiếng của hắn. Lãnh Dật Hiên có một quy định tối kị mà ai cũng biết chính là có thể lên giường với tất cả phụ nữ trừ người của giới giải trí. Đâu phải muốn đậu vào cành cứng như Lãnh thị mà dễ dàng, không ít người mẫu, minh tinh không tự lượng sức mình mà bị Lãnh Dật Hiên xuống tay không thương tiếc. Lương Di Tâm nửa tin nửa ngờ, Lãnh Dật Hiên không đụng vào người trong giới giải trí, vậy giả sử nếu hắn có ngủ nhầm với An Dụ Vân, khi biết được cô là diễn viên thì phải ngay lập tức phủi sạch quan hệ mới đúng, như vậy thì nhà đầu tư bí ẩn kia là ai? Lương Di Tâm nghĩ mãi không ra.
Hôm sau, Lương Di Tâm ngay lập tức đem được những gì mình điều tra được nói cho An Dụ Vân. An Dụ Vân sau khi xác thực được người đàn ông đêm hôm đó đã phát sinh quan hệ với cô chính là Lãnh Dật Hiên mà không khỏi bàng hoàng. Ấy vậy lý do mà hắn nhận định mình là nhân viên phục vụ chính là vì không muốn An Dụ Vân mượn cớ đã ngủ cùng nhau để bám lên hắn trèo lên hay sao? An Dụ Vân chưa từng gặp qua Lãnh Dật Hiên, gia đình cô cũng chưa từng hợp tác làm ăn với hắn, nhưng tiếng tăm của hắn không phải là chưa từng nghe qua. Dẫu sao hắn cũng là kẻ không từ thủ đoạn nào, vậy cớ gì còn rót tiền vào đầu tư cho cô? Lại còn muốn chính cô đi tìm hắn nữa? An Dụ Vân tức giận đến phát điên, hắn căm ghét giới giải trí đến như vậy, bây giờ đầu tư cho cô định tính kế giữa chừng rút vốn để cô ngã cho đau à. An Dụ Vân nhận ra số vốn đầu tư này mình căn bản nuốt không trôi, chắc chắn phải đi tìm Lãnh Dật Hiên mà hỏi cho ra nhẽ.
“Hừ, đến lượt cô quay phim rồi kìa. Cứ ở đây mà tám nhảm mãi, cái loại thiên kim hết thời như cô bây giờ cũng chẳng khác gì tôi đâu, đừng có vênh váo.”
An Dụ Vân thất thố, người vui nhất là ai? Tất nhiên chính là Mạc Kỳ Kỳ. Ngày trước ở đoàn làm phim cưng nựng An Dụ Vân như trứng mỏng, hoàn toàn không xem cô ta ra gì, hơn thế còn mắng cô ta thậm tệ, bây giờ An Dụ Vân lâm vào thế khó, lại không có chống đỡ nào, người hả hê nhất chính là cô ta.
“Cuối cùng cũng đến lượt tôi quay. Ái chà… ngồi đợi cô quay xong một cảnh, NG mất mười mấy lần mà tôi ngủ được hẳn ba giấc luôn đấy. Cảm ơn cô nhiều nha.”
An Dụ Vân nhẹ tênh buông một câu rồi cầm kịch bản ra chỗ đạo diễn để chuẩn bị quay. Mạc Kỳ Kỳ tức đến run cả người, An Dụ Vân hết thời làm thiên kim vẫn còn lớn lối như vậy, cô ta càng không cam tâm.
Mạc Kỳ Kỳ vào chỗ của mình ngồi nghỉ, đôi mắt căm thù nhìn An Dụ Vân đang cười cười nói nói với đạo diễn, tại sao vì cái vận quái gì mà An Dụ Vân vốn mất vai rồi lại có thể giành lại được vai diễn này vậy chứ? Trợ lý của Mạc Kỳ Kỳ đưa cho cô ta một chai nước, lại dùng kịch bản quạt quạt cho cô ta tỏ ý muốn lấy lòng.
“Chị tức làm gì cho bớt đẹp, cô ta bây giờ không còn là thiên kim tiểu thư nữa, chị muốn chơi cô ta thế nào mà chẳng được.”
“Nhưng cô ta có chống lưng là Trần Tinh Vũ.”
“Cái này thì chị phải nghe em nói rồi.”
Nữ trợ lý tỏ vẻ âm hiểm nhìn Mạc Kỳ Kỳ, mà cô ta cũng ý thức được nữ trợ lý của mình sắp cho mình một ý kiến hay để hạ bệ An Dụ Vân.
“Có gì sao?”
Nữ trợ lý cố tỏ vẻ bí mật, đôi mắt một mí ngó nghiêng nhìn đông nhìn tây xem xem có người ở gần hay không, sau đó mới ra hiệu cho Mạc Kỳ Kỳ ghé sát lại, nghe cô ta thỏ thẻ vào tai.
“Vừa rồi em có nghe được Lương Di Tâm nói chuyện với đạo diễn Phùng. An Dụ Vân thực ra không phải nhờ vào Trần Tinh Vũ để lấy lại vai diễn đâu.”
“Thật sao?”
Mạc Kỳ Kỳ lớn giọng, cô ta nhận ra mình thể hiện hơi quá nên vội vã che miệng lại. Nhưng tin này thật khiến cô ta bất ngờ, Mạc Kỳ Kỳ vốn tưởng gia đình An Dụ Vân thất thố, mọi việc bây giờ đều của Trần Tinh Vũ cho, nhưng bây giờ vỡ lẽ ra không phải, vậy thì là ai? Tin này quá là sốt dẻo, Mạc Kỳ Kỳ không hóng không được.
“Thật đó, nghe đâu là phải dựa vào kim chủ hay là phải đi hầu hạ, bán thân gì đó.”
“Có thật không thế? Trên báo rần rần là Trần Tinh Vũ giúp đỡ cô ta mà.”
“Báo chí muốn viết muốn thêu dệt như thế nào là chuyện của họ mà, chị đâu phải không biết. Báo viết là chuyện của họ, còn sự thật đâu phải lúc nào trên báo cũng đúng.”
“Nếu thật như vậy thì An Dụ Vân cũng thật lớn lối rồi, mà Lương Di Tâm nổi tiếng không dẫn dắt người của mình vào con đường này bây giờ cũng thay đổi, đúng là cuộc đời.”
“Chị muốn hạ bệ An Dụ Vân, đơn giản, bây giờ chỉ cần thả tin cô ta ngủ với nhà đầu tư để giành lại vai diễn rồi ngồi nhìn cô ta thảm hại, như thế là xong rồi.”
“Cao kiến! Cao kiến!”
Mạc Kỳ Kỳ hai mắt sáng rực nhìn nữ trợ lý, cô ta vốn căm ghét An Dụ Vân, bây giờ có tin tức sốt dẻo như thế này, cô ta không tin An Dụ Vân cứ mãi lên mặt với cô ta được.
An Dụ Vân về nhà đã là tối muộn, mẹ cô cũng đi ngủ rồi, trong bếp cũng còn một ít đồ ăn nhưng cô không có tâm trạng ăn cho lắm. Mấy ngày hôm nay trở lại đoàn làm phim khiến cô bận rộn không ít, nhưng cô biết bây giờ cô phải chăm chỉ thì mới gặt hái được thành công. Tạm gác qua chuyện Lãnh Dật Hiên có phải là nhà đầu tư bí ẩn đó hay không, ngay lúc nguy cấp hắn ta giúp cô một tay, An Dụ Vân cũng có chút cảm tạ. Nếu như hắn coi đó là trả thù lao cho mối quan hệ tình một đêm hôm đó cô cũng vui vẻ đồng ý, dẫu sao thì cũng là dùng thân thể của mình để mua lại vai diễn, ngủ với Lãnh Dật Hiên thì cũng coi như là đáng hơn so với mấy nhà đầu tư khác. Nhưng cô không biết hắn căm ghét giới giải trí đến như vậy, có tìm cách huỷ hoại cô hay không nữa.
“Con về rồi sao? Ăn chút gì đi, mẹ hâm lại đồ ăn cho.”
“Dạ thôi.”
“Dạo đây con vì bôn ba mấy chuyện của gia đình lại còn đi quay phim, mẹ trông con gầy hơn trước rất nhiều rồi đấy.”
“Không sao mà mẹ, bây giờ nhà mình không còn điều kiện như trước, con phải dốc sức làm việc thôi.”
“Đừng để bản thân mệt quá, đừng quá sức, mẹ chỉ còn lại mỗi một mình con là điểm tựa, con có như thế nào mẹ không sống nổi đâu.”
An Dụ Vân ôm lấy mẹ, cũng như truyền cho bà một ít động lực. Cô buông bà ra, nắm lấy tay bà.
“Mẹ yên tâm, con gái sẽ biết tự chăm sóc tốt cho bản thân.”
Bà An vuốt tóc An Dụ Vân, trong lòng không khỏi chua xót. Chồng bà đến bây giờ vẫn không có tin tức gì, con gái lại phải bôn ba ở ngoài, bà thực sự đau lòng không thôi. Bà chỉ hy vọng mọi việc suôn sẻ với An Dụ Vân, cả chồng bà nữa, mặc dù không có một chút tin tức nào nhưng bà vẫn mong ông khoẻ mạnh, đợi ngày đoàn tụ cùng bà.