Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Chương 4: Q.1 - Chương 4: Hôn lễ thế kỷ (1)




Nửa tháng sau.

Toàn bộ người trong giới chính trị cùng các thương nhân trên Đài Loan đều tập trung về khách sạn Victor để chứng kiến một cảnh tượng chấn động cả thế giới, sức ảnh hưởng so với hôn lễ thế kỷ của hoàng gia không hề thua kém.

Chú rễ chính là người đã làm mây làm gió trong giới tài chính, tuy chỉ mới ba mươi hai tuổi nhưng đã nắm giữ số tài sản của phân nửa Đài Loan cộng lại -Nam Cung Nghiêu. Cô dâu chính là con gái của thị trưởng Đài Bắc Uất Kiến Hùng – Uất Noãn Tâm, nghe nói cô từ lúc nhỏ đã được đưa ra nước ngoài du học, đến nỗi người ngoài nhìn vào cứ ngỡ rằng Uất thị trưởng chỉ có một người con duy nhất đó là Uất Linh Lung.

Về vấn đề rốt cuộc Uất Noãn Tâm có phải là con gái riêng hay không, các tin đồn xung quanh về những vụ bê bối trong chính trị so với những vụ scandal trong giới nghệ sĩ ngày càng bí hiểm và xôn xao hơn, bởi vì đó là điều cấm kỵ cho nên đối với bất kỳ kẻ nào muốn tìm hiểu về thân phận của Uất Noãn Tâm đều bị ông xử lý, Uất Kiến Hùng vì để bảo đảm cái ghế thị trưởng của mình, đã tốn rất nhiều tâm tư tạo nên buổi hôn lễ này, không cần hỏi cũng biết buổi hôn lễ này có thể giúp ông bịt miệng một số người trong một thời gian dài.

Suy cho cùng vì lý do gì có thể khiến Nam Cung Khiêu từ bỏ cô thiên kim Uất Linh Lung để lấy cô con gái riêng này? Ngày thứ hai diễn ra hôn lễ, các phương tiên truyền thông ở Đài Loan đã đứa tin về bài đính chính của Uất Kiến Hùng đối với những tin tức liên quan về việc Uất Noãn Tâm là con riêng, đó là thông tin không chính xác do kẻ thù có ý xấu tung ra nhằm hủy hoại danh tiếng của ông, Uất Noãn Tâm cùng Uất Lung Linh thật sự là chị em ruột.

Ngay lúc này đây, cô dâu Uất Noãn Tâm đang có mặt tại sảnh đường, nở một nụ cười duyên dáng và tiếp nhận những lời chúc phúc của khách mời đến dự hôn lễ, buổi hôn lễ này khách mời hầu như là những nhân vật có máu mặt tại Đài Loan. Từ tám giờ sáng cho đến tận trưa, người không ngừng bước vào làm cho cô có cảm giác chân của mình không còn tồn tại vậy, nụ cười trên mặt cũng đông cứng lại, nhưng khách mời thì vẫn cứ liên tục đi vào.

“Chúc mừng nhé! Chúc cô dâu chú rễ trăm năm hạnh phúc…”

“Xin cám ơn! ”

“Tân hôn hạnh phúc! Vĩnh kết đồng tâm!”

“Xin cám ơn!

Mời vào trong ngồi ạ!”

Cả người khoát lên bộ trang phục cồng kềnh, một người quý phụ trang điểm tựa như một phụ nữ trung niên đi vào trong sảnh đường, vừa bước vào đã cất lời khen ngợi Uất Noãn Tâm: “Ây! Đây chẳng phải là cô tiểu thư thứ hai đã đi du học mười năm ở nước ngoài của Uất gia đây sao! Cô quả thật rất xinh đẹp nha! Nhìn làn da này, còn cả vóc dáng nữa, còn đẹp hơn cả Uất Linh Lung…” Con ngươi đen của bà ta liếc nhìn Lâm Khiết Hồng rồi cười to: “Nhưng mà không biết có phải là do ở nước ngoài lâu năm nên nhìn dung mạo không giống chị gái! Hay vẫn là do mẹ con…”

Dự theo ánh mắt của chính mình, Uất Noãn Tâm rõ ràng nhìn thấy khóe mắt của Lâm Khiết Hồng đang co giật lại, nhưng trên mặt của bà ta vẫn nở một nụ cười khách sáo: ” Làm gì có nào! Đứa con nào chẳng giống cha mẹ của mình, Noãn Tâm nhà chúng tôi xinh đẹp như vậy, đó chính là phúc phần của tôi! Ha ha ha… Noãn Tâm à, mẹ nhìn thấy con hạnh phúc như thế này, trong lòng mẹ thực sự rất vui đó!”

Nhìn ánh mắt trìu mến của bà nhìn cô, tựa như mẹ con ruột vậy, làm cho Uất Noãn Tâm nhớ lại tất cả việc xảy ra tuần trước, về những lời nguyền rủa cùng đe dọa sẽ cho người lái xe đụng chết mẹ kế của mình.

Thực ra, quan hệ giữa cô và bà chỉ đơn giản là quan hệ giữa cô với chồng của bà cũng chính là cha ruột của cô – Nhà lãnh đạo tài ba của giới chính trị Uất thị trưởng, bởi vì lý do đó, một người chỉ dựa vào học bổng để đi học đại học như cô mới có thể hóa thân thành cô dâu của buổi hôn lễ thế kỷ này.

Trong con mắt của người ngoài nhìn vào, tất cả đều như một giấc mộng đẹp, tựa như thế giới cổ tích của người đứng đầu giới tài chính và thiên kim ngài thị trưởng, một cặp trời sinh thật hoàn mỹ.

Nhưng chỉ có bản thân cô là hiểu rõ nhất, giấc mộng tuyệt vời này tựa như bong bóng vậy, rất nhanh thôi sẽ vỡ nát.

Nói không chừng là vào buổi tối nay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.