Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử

Chương 5: Chương 5




- Kìa con!!! Chào mọi người đi, sao thẩn ra vậy – Mama nó nhắc nó

- Đây là ông bà Lee, và anh Jun, chồng tương lai của con – tía của nó giới thiệu

- Con…con chào cô chú… em chào anh – Nó đang miên mang ngắm nhìn những người xa lạ thì bị mama cắt ngang

- Chào cháu, ngồi đi cháu – Người phụ nữ dịu dàng như mama nó nói

Nó ngượng ngịu ngồi xuống đối diện với anh chàng đẹp trai…Thức ăn đc dọn lên, nó lặng lẽ ăn mà ko nói gì, mặc cho người lớn 2 bên thi nhau nói chuyện rộn ràng và 1 người cũng ko lên tiếng mà lặng lẽ…nhìn nó…

- Thôi, chúng ta đi, để cho 2 đứa nói chuyện riêng – papa của anh chàng lên tiếng

- Đúng…đúng đấy… – 2 pà mẹ đồng tình

- ơ!!! Mama… – Nó lúng túng

- Ko sao, chút anh Jun đưa con về, 2 đứa cứ từ từ nói chuyện – Bà Lee cười hiền bảo

Sau khi các vị phụ huynh khuất dạng thì kẻ trầm lặng nãy giờ mới lên tiếng…

- Cô thật sự học cấp 3 hả?

- Dạ…vâng

Jun quan sát nó nãy giờ cũng đủ cho anh đánh giá nó là 1 nhỏ đáng yêu, tính tình sẽ trẻ con lắm…

- Vậy tôi cũng nói thẳng luôn… Cuộc hôn nhân này do ép buộc, nên tôi cũng ko đồng ý lắm, vì vậy tôi muốn chúng ta thỏa thuận…

- Thỏa…thỏa thuận… – Nó tròn xoe mắt ngạc nhiên

- Đúng, trước mặt người lớn, chúng ta giả vờ là tình nhân, còn bình thường, cô muốn làm gì thì làm, ko đc phép xen vào đời sống riêng tư cũng như công việc của tôi

- Cái…cái gì… Anh… anh tưởng anh là ai, đáng ra câu này tôi nói mới phải chứ, tôi cũng ko ưa cái vụ hôn nhân sắp đặt này đâu, vì vậy anh cũng đừng xen vào cuộc sống của tui –

Nó phát tiết khi nghe Jun nói

- Thế thì tốt, vậy chúng ta thỏa thuận đi, cô hãy kí vào đây – Jun rút 1 tờ giấy trong túi áo sơ mi đưa nó – Cô kí vào đây

Nó ngơ ngác cầm tờ giấy đọc, càng đọc tờ giấy càng dí sát vào mặt như thể nó hoa mắt nhìn ko rõ nữa… buông tờ giấy xuống, nó thở dốc, hình như nãy giờ căng quá quên thở luôn…

Bảng hợp đồng

+Thỏa thuận giữa Jun và Boo là tình nhân giả. Ko có sự can thiệp của cả 2 bên

+Trong thời gian tìm hiểu, hôn thê (Boo) phải nhất mực nghe theo lời hôn phu (Jun), nếu có vấn đề gì từ phía 2 bên, lập tức hủy hôn

+Sau khi đính hôn 6 tháng, lập tức hủy hôn, ko còn can hệ gì đến nhau

…..

…..

- Cái…cái này – Nó lắp bắp

- Thỏa thuận, cô kí và làm theo bản hợp đồng là đc, có gì tôi sẽ bổ sung thêm sau – Jun cười nhếch mép mỉa

- Sao toàn tui thiệt thòi ko vậy? – Nó trừng mắt nhìn Jun

- Tôi ko muốn dính dáng gì đến cô về sau, nên bản hợp đồng này rất cần – Jun lãnh đạm

- Anh…anh thật quá đáng mà… Tui ko ký – Nó phồng má cương lại Jun

Nhìn cái mặt nó dễ xương đỡ ko nổi mắc cười lắm nhưng vẫn cố nuốt vào giữ nguyên bộ dạng đỉnh đạc, phong thái của mình…

- Cô ko muốn ký…cũng phải ký – Jun cau mày, đôi mắt hoắc phát âm khí lành lạnh, gằn giọng đến gai người

- Ơ…hik hik… ký nè… làm gì ghê vậy… ký thì ký – Mới bị hù 1 phát nó đã teo như trái dưa leo, kí xoẹt

“Huhu…dạo này có dịch hợp đồng hay sao vậy nhỉ? Huhuhu…pa má sinh con ra làm người chứ đâu phải là osin đâu…” – Nó khóc thầm

- Tốt – Jun cầm tờ hợp đồng cười 1 nụ cười ranh mãnh, con mồi có vẻ ngoan hơn anh nghĩ, vốn dĩ người lấy công việc làm cuộc sống như anh ko muốn rắc rối với phụ nữ – Còn nữa, tuần sau cô bắt đầu nghỉ hè rồi đúng ko?

- Ừ!! – Nó bực quá ko thèm để ý tới Jun nữa, đáp cộc lốc

- Ba tôi muốn sắp xếp cho cô làm trợ lý cho tôi, tôi ko cãi đc, vì vậy, tuần sau cô bắt đầu đến công ty tôi, tôi sẽ tìm việc cho cô khỏi phá

- Cái gì chứ…Ai phá hả? Anh coi thường tôi đấy hả? – Nó nổi cáu, chỉa chiếc nĩa đang cầm trên tay vào mặt Jun

- Là cô nói đấy nhé – Jun nheo nheo mắt nhìn nó phì cười

- Hứ!! – Nó giận dỗi ngồi ăn sạch những gì bày trên bàn như giành ko cho Jun ăn cho bỏ ghét

Ngồi cả buổi, từng cử chỉ đáng yêu của nó được Jun thu lại hết ko sót 1 chi tiết, anh có vẻ thích thú khi nhìn điệu bộ hờn dỗi của nó, dáng vẻ ngây thơ và tính tình con nít làm anh thấy thoải mái hơn mấy ả son phấn, nước hoa sặc sụa suốt ngày vây lấy anh vì cái ngoại hình trời phú và địa vị anh có…

- Ặc…sặc… – Do ăn vội quá mà nghẹn tức cái họng, nó ho sặc sụa

- Nước – Jun đưa nó ly nước, 1 tay anh che ngang miệng cười ngặc ngẽo

- Cười gì mà cười chứ – Nó phồng 2 má hồng hồng… “đe dọa”

- Ko, xin lỗi… – Jun lịch sự nhưng vẫn ko giấu đc nụ cười trước cái điệu bộ của nó

Nụ cười anh điểm xuyến khuôn mặt thanh tao làm nó sáng bừng, khiến nó cũng ngây ra nhìn, lần đầu tiên anh mất hình tượng đến thế, thật sự nó ko làm anh khó chịu như lúc nghe tin mình phải lấy 1 người mình ko quen biết…

….

“HỪ!!! Bận việc gia đình thế đấy… Lần này cô chết chắc rồi…”

Nhìn thấy cặp tình nhân đang vui vẻ có 1 người tự nhiên khó chịu bất giác rủa thầm…

…Sau khi nó đi, Ken ghé qua công ty xem lịch diễn mới lên đường đến nhà hàng mình yêu thích để… “né” bữa cơm do nó nấu…thì tình cờ bắt gặp nó và Jun đang ăn tối tại đây…Ko hiểu sao hắn tính bỏ đi thì như có ma lực nào cuốn hắn ngồi xuống chiếc bàn cách chỗ nó ko xa, đủ thuận tiện ghi hình đc hết cả 2 “tình tứ” cười đùa cùng nhau… Tự nhiên lòng chàng nóng lên, cảm giác bực bội ngập ngụa… bình thường lên nhà hắn nhỏ đơn giản lớm… bi giờ còn diện đầm, make up nữa cơ đấy… “Cái gì vậy, sao khó chịu thế chứ, ngày mai phải đi khám thôi” – Tuy là 1 thần tượng nổi rầm rộ, tiếp xúc với ko biết bao nhiu mỹ nhân, nhưng hình như nó về yêu thì hắn khờ như khỉ… =.=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.